"Kính chào đại thiếu gia! "
Đường Khiêm hơi cúi đầu, Hạo Thiên nói
"Được rồi. Ông vào đây có chuyện gì? "
Đường Khiêm ngẩng đầu, nói
"Tôi vào nhờ làm giúp vài món ăn nhẹ cho cháu tôi thôi. Nếu hiện tại không tiện thì tôi đi vậy! "
Hạo Thiên nói
"Sao không nhờ người hầu tới mà đích thân ngũ trưởng lão như ông phải xuống gian bếp này? "
Đường Khiêm hơi cười, nói
"Nếu là việc mình có thể tự thân làm thì sao phải nhờ người khác, huống hồ họ còn đang rất bận làm việc khác cơ mà. Đây dù sao cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, tự thân đi làm thì tốt hơn"
Hạo Thiên cười nhạt, thân là một trưởng lão của một đại gia tộc, vậy mà lại có ý nghĩ này. Gia tộc có được một người như Đường Khiêm đúng là may mắn vạn phần mà. Hạo Thiên cười, nói
"Vậy, ông nghĩ sao, ta hà cớ gì mà bắt tất cả quỳ ở nơi này? "
Đường Khiêm suy nghĩ, nói
"Tôi nghĩ rằng là do bọn họ gây ra lỗi lầm gì đó nghiêm trọng nên mới khiến đại thiếu gia tức giận. Mà người bị hại ở đây có lẽ là mẹ con cậu bé kia đi. Còn người gây ra chuyện này chắc rằng là bà quản lý nơi này. "
Hạo Thiên gật đầu, quả thật tinh mắt, mới nhìn liếc qua một lần mà đoán được gần hết rồi, Hạo Thiên lại nói
"Đúng vậy. Vậy ông nghĩ ta nên xử lý sao đây? "
Đường Khiêm nói
"Cái này tôi không thể nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-thang-cap-he-thong/2188114/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.