Chương trước
Chương sau
"Haizzz, các ngươi thật là biết gây chuyện mà! "

Hạo Thiên cùng với tiểu Siêu và An Lam Nguyệt bước vào, cười nhạt lắc đầu nói

"Làm sao? Sao lại thành ra như vậy rồi? " 

Ninh Dịch thay mặt tất cả, đứng ra nói

"Chúng tôi định ra vườn hoa chơi, nhưng đi ngang qua đây thì nghe thấy tiếng đánh đập phát ra nên mới vào trong xem. Thì thấy được thất trưởng lão đang dùng roi đánh đập những người hầu này, Minh Kỳ và Minh Thi nhịn không được nên đã xông vào...... Đều là do lỗi của tôi, tôi đã không trông chừng chúng tốt. Xin chủ nhân hãy cứ phạt tôi, bọn nhóc không liên quan......"

Hạo Thiên quay sang nhìn đám người hầu đang run rẩy một cách kịch liệt, lại nhìn thất trưởng lão toàn thân phỏng nặng mà vẫn còn sống được. Cái này cũng chỉ có thể là Minh Thi gây ra mà thôi, nguy cơ làm phế nhân hơi cao rồi, đúng là sống không bằng chết mà. Hạo Thiên hơi thở ra, nở nụ cười dịu nhẹ nói

"Ta có trách các ngươi sao? Dù sao lỗi không phải do các ngươi mà, mà nếu là lỗi do các ngươi thì ta cũng sẽ bênh các ngươi thôi. Không cần quá lo lắng làm gì, bây giờ chúng ta nên làm gì nhỉ? "

An Lam Nguyệt che nửa khuôn mặt, nói

"Cái xác này bắt đầu bốc mùi rồi, mau giải quyết đi."

Tiểu Siêu gật đầu, nói

"Dù sao cũng mới học được chiêu đó, chúng ta thử nghiệm ngay bây giờ đi"

Hạo Thiên gật đầu, nói

"Các ngươi ra ngoài, phong bế lỗ tai lại, không được nghe bất kì âm thanh nào cả. Canh chừng khoảng 5p sau khi ra ngoài thì tiểu Tuyết đi gọi người đến, còn các ngươi thì lén trở lại phòng đi"

"Vâng"

Đám nhóc nhanh chóng tản ra ngoài, để lại đám người hầu và thất trưởng lão bên trong. Tiểu Siêu quay lưng đóng cửa lại, Hạo Thiên lấy ra cây sáo, An Lam Nguyệt cũng nhanh nhẹn lấy theo, tiểu Siêu đã chuẩn bị từ trước, lấy ra cầm trên tay. Trước đó còn tạo một lớp màn cách âm cho đảm bảo âm thanh không lọt ra ngoài. 

Hạo Thiên lia đôi mắt lạnh lùng nhìn những người hầu đang run rẩy, lại nhìn thất trưởng lão toàn thân phỏng nặng, từ từ nhắm mắt lại. 

An Lam Nguyệt, tiểu Siêu và Hạo Thiên đồng loạt nhắm mắt, cây sáo để trên miệng, những ngòn tay để vào những lỗ nhỏ trên thân cây sáo. Thân sáo sáng lóa lên, những dây hoa như di chuyển được, lung linh, huyền ảo như có sự sống trong đấy. Bắt đầu thổi..... 

Tiếng sáo trầm bổng, lúc lên cao lúc lại xuống thấp, du dương trong gió. Cả 3 người thổi cùng nhau, bắt nhịp cho nhau, đồng điệu như thể đã làm công việc này rất lâu rồi, mặc dù đây là lần đầu thổi. Tiếng sáo hòa quyện lại với nhau, vi vu trong những cơn gió thoảng, lại có lúc nhanh lúc chậm, đi sâu vào lòng người, thu hút người khác muốn nghe mãi, tiếng sáo kéo dài tưởng chừng như vô tận nhưng chỉ kéo dài được 6, 7p thì dừng lại. 

Cả 3 từ từ mở mắt ra, nhìn những người đang rơi vào giấc ngủ say. Cả 3 mừng rỡ nở nụ cười tươi trên môi, họ biết họ thành công rồi, lại thành công một cách hoàn hảo. Nhưng không nén lại quá lâu, sau khi xong liền mở cửa bỏ đi, tránh chút nữa có người tới lại phải giải thích này nọ, mệt! 

Cả 3 trở lại phòng, đám nhóc đã ở trong đấy sẵn rồi. Hạo Thiên bước vào phòng, nụ cười nhẹ lại treo trên khuôn miệng. Đám nhóc lại ngơ ngác nhìn, hôm nay quả thật là rất kì lạ, mặc dù Boss cười nhiều là tốt, nhưng đám nhóc cảm nhận được có điều gì đó sắp xảy ra và đám nhóc cảm thấy không yên tâm một chút nào. Hạo Thiên ngồi xuống ghế, Thống Trung liền hỏi

"Sao lúc nãy Boss lại bảo chúng tôi phong bế lỗ tai lại? "

Hạo Thiên cười nhẹ, nói

"À, chúng ta vừa học một chiêu thức khác, gọi là thay đổi kí ức. Bất kì ai nghe thấy âm thanh mà chúng ta thổi sẽ bị chúng ta điều khiển tâm trí, thay đổi kí ức tùy theo ý muốn, nên lúc nãy mới bảo các ngươi phong bế lỗ tai lại"

Thống Trung "ồ" lên một tiếng, tò mò hỏi

"Vậy lúc nãy Boss đã thay đổi kí ức họ thấy nào? "

Hạo Thiên vẫn nụ cười nhẹ đó, tiếp tục nói

"tên thất trưởng lão thì ta xóa toàn bộ kí ức về các ngươi, khiến cho lão chỉ biết rằng chưa từng gặp các ngươi lần nào cả. Còn tai nạn phỏng nặng kia là do lão gây thù chuốc oán bên ngoài quá nhiều nên mới có thích khách đến tấn công. Đối với những người hầu thì ta cũng làm điều tương tự, xóa kí ức về các ngươi rồi lại tạo một tên thích khách tới tấn công, cho họ nghĩ rằng do tên thích khách nên thất trưởng lão mới thành ra như vậy."

Cả đám "ồ" lên một tiếng, giơ ngón tay cái với Hạo Thiên, khuôn mặt kinh ngạc thập phần. Thống Trung lại hỏi

"Nhưng lớp canh phòng ở đây nghiêm ngặt như vậy, nói có thích khách thì làm sao tin được chứ? "

Minh Kỳ nói

"Nghiêm ngặt thì cũng có lúc lơ là, ỷ y rằng đây là Đường đại gia tộc thì ai lại dám đến gây sự. Còn nữa, do chính miệng lão già kia nói thì lo cái gì, rõ ràng lão ta khai mà!"

Thống Trung gật đầu hiểu ý, lại giơ ngón tay cái với Minh Kỳ. Hạo Thiên quay sang nhìn Thiên Tuyết, nói

"Lúc nãy muội làm thế nào để kêu người đến vậy?"

Thiên Tuyết thành thật trả lời

"Muội núp vào một chỗ, sau đó la lớn "thất trưởng lão có chuyện rồi, mau đến xem".  Chỉ vậy thôi ạ"

Hạo Thiên gật đầu, nói

"Muội làm tốt lắm, không để ai thấy là được rồi"

Thống Trung lại hỏi

"Chiêu mà Boss dùng, chỉ bọn tớ được không?"

Hạo Thiên quay sang, miệng lại nở nụ cười, bọn nhóc cứ tưởng lần này Boss đồng ý, nào ngờ... 

"Không!...... Tôi sẽ dạy các ngươi chiêu khác"

Nghe chữ "không" là thấy buồn rồi, Hạo Thiên quất thêm câu sau khiến tất cả nở nụ cười vui mừng. Thống Trung liền hỏi

"Vậy ngay bây giờ luôn hả Boss?"

Hạo Thiên gật đầu, mở ra cánh cửa không gian, lần lượt từng đứa từng đứa bước vào trong......

Hạo Thiên bảo chúng nói về sở trường của mình, hỏi chúng xem thích cách chiên đấu như nào, lại xem về thể chất, chắc cái này bỏ qua đi, tên nào cũng dư sài rồi. Xong xuôi mọi chuyện, Hạo Thiên lại nói

"Các ngươi hiện tại muốn học cái gì? Ám khí, trận đồ, thuật tàng hình, kiếm thuật hay là cái gì khác?"

Đám nhóc cùng nhau bàn luận, nói Hạo Thiên chờ một chút, để cho chúng có thời gian suy nghĩ. Hạo Thiên cũng gật đầu, để cho chúng bàn luận với nhau. 

Hạo Thiên chờ, cho đến mãi 30p sau, đám nhóc mởi trở ra. Minh Kỳ thay mặt tất cả, nói

"Chúng tôi sẽ học ám khí, cách hạ độc, trận đồ và thuật tàng hình. Dù sao sau này sẽ là một lá chắn cho Boss, sẽ là sát thủ ẩn thân bảo vệ bên cạnh Boss, nên sẽ học một chút gì đó liên quan đến việc này. Không biết đòi hỏi tận 3 cái Boss có đồng ý hay không, nhưng vẫn mong Boss sẽ chỉ dạy!"

Hạo Thiên mỉm cười, gật đầu nói

"Đầu tiên, ta đương nhiên sẽ dạy các ngươi tất cả. Thứ hai, các ngươi nói sẽ bảo vệ ta, là ta bảo vệ các ngươi hay các ngươi bảo vệ ta? "

Đám nhóc nhìn nhau, câm nín, cười ngượng, Thống Trung nói

"Cái này thì... Dù sao thì phía sau Boss, lão nhị và đại tỷ vẫn trống người, chúng tớ sẽ bảo vệ phía sau mọi người! "

Hạo Thiên lại cười, định nói cả 3 chúng ta cũng có thể lo phía sau cho nhau, nhưng không nỡ để bọn nhóc thất vọng, liền cười nói

"Tốt thôi. Vậy bây giờ ta chỉ các ngươi, ta chỉ nói và làm một lần thôi, nhớ cho kĩ đấy!"

Đám nhóc gật đầu, yên lặng lắng nghe và quan sát. 

Bắt đầu với ám khí, Hạo Thiên chỉ bọn chúng cách vận hành và điều khiển ám khí theo ý muốn của mình. Chỉ cách nối liền ám khí với mana, giúp việc phóng ra cũng có thể thu vào một cách dễ dàng. Tiếp đến lại nói về cách điều chế độc dược và thuốc giải dược, bọn nhóc không học về dược liệu nhiều, nhưng nhiều lần hái dược cho Hạo thiên thì vẫn biết kha khá, Hạo Thiên chỉ chúng cách nhận biết các loại cây độc, có những loại dược liệu người ta thường dùng làm thuốc bổ nếu pha đúng thì là thuốc bổ đấy, nhưng nếu chỉ cần điều chỉnh liều lượng và nhiệt độ của một số thành phần đi kèm của thuốc bổ thì sẽ trở thành thuốc độc giết người ngay tức khắc. Lại nói về trận đồ, có rất nhiều trận đồ khác nhau,  có trận sẽ giúp làm lá chắn, nhưng có trận sẽ là vật để công kích, bao vây đối phương khiến họ không cách nào thoát ra được. Có trận đồ có khả năng tăng áp lực giúp ích cho việc luyện tập sức mạnh thể chất, lại có những trận đồ giúp đẩy nhanh tốt độ tu luyện, nhưng lại khá hao tốn mana của người thi triển. Cuối cùng,  Hạo Thiên nói đến thuật tàng hình, chiêu thức này lần trước lấy ở chỗ Dược gia. Hạo Thiên cũng tóm tắt ngắn gọn lại cách thức sử dụng, Hạo Thiên cũng làm mẫu cho chúng thấy cách thực hiện và vận hành như nào. Tất cả những thứ trên, Hạo Thiên cũng đều làm mẫu cho chúng thấy cách làm, cho chúng nắm rõ hơn, hiểu sâu hơn cách làm, cách vận hành. 

Xong xuôi, Hạo Thiên để chúng ở đấy, ngồi mà nghiệm lại, nhớ cho kĩ lại từng câu từng chữ Hạo Thiên nói. Cho chúng tùy ý sử dụng phòng thí nghiệm, phòng huấn luyện và thư viện để chúng nắm rõ hơn nữa. Còn cậu, tiểu Siêu và An Lam Nguyệt trở ra ngoài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.