Hạo Thiên sau khi đã lấy được thông tin cần thiết, liền thiêu hắn thành tro, ánh mắt còn biểu thị sự chán ghét, như thể xác của tên này còn ở đây bao lâu thì sẽ làm ô nhiễm mắt của cậu bấy lâu. Liền thiêu hắn thành tro, giẫm nát dưới chân.
Xong xuôi, Hạo Thiên liền trở ra, cả 3 lại xuất hiện trên chiếc ghế ban nãy, quan sát tiếp trận đấu. Nhìn xung quanh, 1 đống người bị đánh cho bầm mình, ngồi tụ lại một chỗ ê a đủ kiểu, tiếp theo đã đến trận giữa Bạch Vũ và Ngọc Lam, cả 2 cậu bé 1 ngây thơ thật và 1 cũng ngây thơ "thật" nhìn nhau. Hạo Thiên ngồi trên ghế, nói
"Tiểu Vũ, đệ nhẹ tay với đệ ấy thôi"
Bạch Vũ gật đầu, thân thiện nhìn Ngọc Lam, cười tươi nói
"Chào cậu, tôi là Nhạc Bạch Vũ. Xin chỉ giáo"
Ngọc Lam lúng ta lúng túng
"Chào... Chào cậu. Tôi là Đường Ngọc Lam, xin chỉ giáo"
Đường Chiến đứng giữa cả hai, hô
"Chuẩn bị.... Bắt đầu"
Ngọc Lam giành thế tấn công, tay không đánh tới. Bạch Vũ nhẹ nhàng né sang một bên, tay trái đưa sang nắm lấy cánh tay của Ngọc Lam, quật cậu ngã ngửa về sau.
Ngọc Lam bị quật té ra sau, lưng đau rát. Lom khom bò dậy, khuôn mặt ngây thơ nhưng kiên cường đứng dậy, lại tiếp tục đánh về phía Bạch Vũ, Bạch Vũ mỉm cười, né tránh không phản đòn, cứ thế lùi về sau, cho đến khi đụng lưng vào một tảng đá nhỏ gần đó, Bạch Vũ "a" một tiếng. Ngọc Lam thừa thế, nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-thang-cap-he-thong/2188061/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.