Chương trước
Chương sau
"Vậy, còn gì để hỏi nữa không? "

Hạo Thiên lại tiếp tục câu hỏi

"Ngài sẽ ở lại đây bao lâu ạ? "

"hôm nay thôi, mai ta có việc rồi. Nhưng khoảng một tháng nữa các ngươi sẽ có việc làm cho ta, nên hãy tập luyện cho tốt vào! "

Hạo Thiên nói

"Đã rõ!"

Sau đó, giới thiệu sơ lược về địa vị và những người mới đến. Hạo Thiên cho giải tán và tất cả rời đi ngay sau đó, còn nhóm Hạo Thiên thì trở lại phòng cậu.

Sau khi trở lại phòng, Dạ Thiên Lăng liền hỏi

"Boss lại đi nữa à, lần này chúng tớ đi theo được không?"

"Binh"

Dạ Thiên Lăng bị Minh Kỳ đánh cho một cú, Minh Kỳ nói

"Nói mà không biết suy nghĩ à. Đi rồi ai sẽ quản lý nơi này đây"

Nhóm Dạ Thiên Lăng buồn rầu, dù sao đi lâu như vậy. Bây giờ mới thấy lại Hạo Thiên, tất cả được như ngày hôm nay là nhờ Hạo Thiên, rất muốn đi bên cạnh bảo vệ Hạo Thiên, hết mình phục vụ Hạo Thiên, nhưng cũng không thể bỏ nơi này được.

Hạo Thiên nói

"Các ngươi ở nơi này quản lý đi, lần tới ta sẽ ở lại lâu hơn nữa. "

"Vâng"

Đám Dạ Thiên Lăng đáp lại bằng một giọng nói yểu xìu.

Minh Thi vẫn cứ ngồi trên vành cửa sổ ngắm trăng, Ninh Dịch kế bên chăm lo cho Dược Tuấn Lão. Dược Tuấn Lão mặc dù đã đi lại bình thường, nhưng Ninh Dịch vẫn không luôn chăm sóc cho Dược Tuấn Lão một cách tận tình nhất có thể. Dược Tuấn Lão khẽ thở dài nói nhỏ với Ninh Dịch

"Ta phải làm sao mới có thể làm cho tiểu Thi hết giận đây? "

"Nhất định chủ nhân sẽ có cách thôi ạ!"

Ninh Dịch trả lời

Gì? Lại là ta nữa à, chuyện huynh đệ nhà ngươi mà bắt ta gánh à, sao cái gì cũng là ta vậy? Hạo Thiên ném cho Dược Tuấn Lão viên "thuốc" mà cậu cho đám người kia uống lúc nãy, nói

"uống nó vào đi. Chuyện của ngươi ta sẽ giải quyết cho"

Dược Tuấn Lão ngay lập tức biết đây là gì, không ngần ngại mà uống vào. Ninh Dịch đã biết công dụng của viên "thuốc" này, nên cũng hơi lo lắng cho vị ca ca của cậu.

Cứ thế, tất cả hàn huyên tâm sự một hồi thì đi ngủ, chuẩn bị ngày mai trở lại Dược gia.

.....................

Sáng sớm hôm sau, Hạo Thiên chọn ra mấy người của Lý gia mà lần trước Hạo Thiên đã gửi tới hội Nghịch Thiên, hiện tại cả gia tộc họ Lý này đang trú ngụ tại nơi này để giúp nhóm Dạ Thiên Lăng quản lý những việc vặt. Hạo Thiên chọn ra vài người liền lập tức đi, nhóm Hạo Thiên liền lên đường trở lại Dược gia, mà nói lên đường cũng không đúng, bởi chỉ cần bước qua cửa không gian là tới mất tiêu rồi.

Bước qua cửa không gian, Hạo Thiên ngay lập tức thấy dân làng đang tất bật chuẩn bị cho buổi tiệc, một người dân thấy Hạo Thiên liền hú hét lên

"Chủ nhân trở lại rồi! "

Tiếp sau đó thì dân làng tụ tập lại, cúi người trước Hạo Thiên mà nói

"Chào mừng chủ nhân trở lại! "

"Đứng dậy đi. Đã lo xong rồi sao? "

Hạo Thiên nói

"Đã chuẩn bị xong, chỉ chờ người trở lại liền bắt đầu"

"Tốt. Mỗi người các ngươi ăn một viên này vào đi. Rất tốt đấy! "

Nói đến đây, Hạo Thiên hơi nhoẻn miệng cười. Đưa cho đám người Lý gia đi phân phát. Còn về việc thuốc này là "thuốc" gì ấy hả. Đương nhiên là trùng độc rồi, ta cho đi qua tới nay gần 1000 trứng trùng của ta rồi. Xót lắm đấy chứ, ta nuôi cấy tận 2 tháng cơ mà, vậy mà tiêu hao gần hết rồi, về phải nuôi lại tiếp thôi, haizzz

Xong xuôi, Hạo Thiên theo dân làng vào trung tâm khu này. Tất cả đã được chuẩn bị xong xuôi, không ngồi ghế, chỉ có những tấm thảm trải dưới đất để ngồi và cứ 2 người một bàn để ăn. Nhưng chỉ riêng Hạo Thiên, tiểu Siêu và An Lam Nguyệt được ngồi ghế và bàn cao hơn so với tất cả một chút, ghế là loại ghế dài có chỗ dựa. Bàn ghế lau chùi sạch sẽ, bóng loáng, trên bàn đã có sẵn rượu cả rồi, chỉ chờ tiếng hô bắt đầu của Hạo Thiên là có thể vào tiệc.

Tất cả ngồi vào chỗ, Hạo Thiên ngồi vào chỗ đã được chuẩn bị từ trước, hai bên là An Lam Nguyệt và tiểu Siêu. Thiên Tuyết nhí nhảnh ngồi trên đùi An Lam Nguyệt, Hạo Thiên nhẹ nâng ly rượu trên bàn, ly rượu màu tím đậm, hương thơm bốc lên thơm lừng. Ngửi thử thì biết là rượu nho, nếm thử thì là nồng độ nhẹ, cũng có thể xem đây là nước trái cây, nhưng vẫn có chút nồng trong đấy. Có thể thấy người dân ở đây đã chuẩn bị rất kĩ cho buổi tiệc ngày hôm nay.

Đám nhóc nếm thử thì trầm trồ, ồ lên

Ninh Dịch: "Rượu này rất ngon, lại không quá nồng, hương thơm thì nồng đậm, uống vào lại lan tỏa ra vị của nho. Rất tuyệt! "

Thống Trung: "Rượu ngon, rượu ngon! "

Băng Liên: "thật thơm nha! "

.........

"Ha ha ha, cảm ơn các vị đại nhân quá khen, chúng tôi đã đặc biệt pha lại để các vị đây dễ uống hơn! "

Người đàn ông lần trước đại diện cho dân làng, tên Dược Dũng, cười phá lên, cung kính nói

Hạo Thiên rất vừa ý, nói

"Dược Dũng nhỉ? Từ nay ngươi sẽ là trưởng làng, mọi sự việc trong làng phải được nói cho 5 người này. Được cho phép mới được làm việc mà các ngươi muốn, hay xin phép bất cứ đồ vật gì cũng vậy, phải thông qua 5 người này. Đây là Lý Sao, Lý Nghi, Lý Phong, Lý Mạnh và Lý Xuyên. Vậy, ai có ý kiến gì về trưởng làng không? "

Hạo Thiên hỏi tất cả, mọi người đồng loạt vỗ tay và hoan hô cho vị trưởng làng mói. Dược Dũng quỳ xuống, chấp tay cung kính nói

"Đa tạ chủ nhân đã tin tưởng giao phó! "

Hạo Thiên phất tay nói

"Chúng ta bắt đầu bữa tiệc thôi"

Dược Dũng nhanh chóng đứng dậy, phất tay với dân làng, nói

"Bắt đầu bữa tiệc, bưng đồ ăn lên đi! Nhạc và múa hát đâu, lên đi. "

Tiếng kèn trống, tiếng ca hát bắt đầu rền vang lên. Cùng với đó là hàng loạt món ăn được đưa lên, món nướng, món hầm, món hấp, món xào, chiên, nấu đủ loại cả. Đặt đầy cả bàn, đặc biệt được trang trí rất đẹp mắt, mùi hương lại ngào ngạt, hơi nóng bốc lên nghi ngút. Những người phụ nữ trẻ trong làng bắt đầu những điệu múa xinh đẹp, uyển chuyển, động lòng người. Hạo Thiên có chút không để tâm tới, lắc lắc ly rượu, hớp vài ngụm rồi nhìn trời. An Lam Nguyệt kế bên đang cho Thiên Tuyết ăn, vui vẻ ăn uống. Tiểu Siêu kế bên thấy vậy dừng việc ăn uống lại, hỏi

"Có việc gì làm ca ca buồn lòng sao? "

Hạo Thiên nhìn tiểu Siêu, bật cười nhẹ, nói

"đệ nghĩ có chuyện gì làm ta buồn lòng được đây?"

Tiểu Siêu lắc đầu, đồng thời lấy bình rượu mà một cô gái đem tới để rót cho hai người, rồi bảo cô ta đi. Rót cho Hạo Thiên, liền nói

"Chắc không có gì làm ca phiền lòng được đâu. Nếu có thì đã bị ca diệt triệt để rồi, đúng không?"

Hạo Thiên khoát vai tiểu Siêu, cười nói

"Tên nhóc này thật hiểu ca ca nha!"

Tiểu Siêu cụng ly với Hạo Thiên, nói

"Đương nhiên rồi! "

Hạo Thiên và tiểu Siêu làm một hơi hết ly rượu nho, lại rót ly khác, Hạo Thiên hỏi

"Đệ nghĩ vị cha kia của ta, là người như thế nào?"

"Đương nhiên cha của chúng ta rất ư là mạnh rồi, lại còn rất ôn nhu nè, đảm đang nè, chăm sóc cho tỷ cũng rất tốt nha, nấu ăn cũng rất ngon nữa, đứng đầu một đại lục luôn nè, siêu ngầu nữa nè.. "

An Lam Nguyệt xen ngang câu hỏi của Hạo Thiên, luyên thuyên về người cha hoàn hảo của mình. Còn Thiên Tuyết đã chạy xuống dưới kia múa hát từ lúc nào rồi. Hạo Thiên trên này khẽ bật cười, nói

"Nấu ăn rất ngon? Đảm đang? Cha chúng ta làm nội trợ sao, còn nữa, tỷ như này rồi mà còn để cha chăm sóc nấu ăn cho sao! Đáng nhẽ tỷ mới là người phải nấu ăn chăm sóc cha chứ nhỉ? "

An Lam Nguyệt hơi cứng họng, nhìn tới nhìn lui, không biết nên nói gì, im lặng hồi lâu rốt cuộc cũng nói được vài câu

"Tỷ... Tỷ.... Tỷ vẫn còn đang tuổi ăn tuổi chơi mà, làm sao có thể biết nấu ăn được cơ chứ. Người ta vẫn còn là trẻ con muốn được đi chơi đấy! "

"Phụt, ha ha ha ha ha...... "

Hạo Thiên cười lên, thu hút ánh nhìn của mọi người. Bất chợt lại bắt gặp hình ảnh đẹp tới như vậy, ai lại muốn dời mắt cơ chứ. Cho nên biết bao con mắt đang dồn về phía Hạo Thiên, ngắm nhìn cậu. Hạo Thiên trên này cười đã lại nói

"Mọi người đừng để ý, tiếp tục đi."

Dược Dũng gật đầu, hô lên

"Rượu đâu, mau mang lên cho chủ nhân và các vị đại nhân đi nào! "

Tiếng kèn nhạc trống, múa hát lại bắt đầu nổi lên. Hạo Thiên trên này tiếp tục trò chuyện với An Lam Nguyệt và tiểu Siêu

"Tuổi ăn tuổi chơi? Tỷ cũng hơn 100 rồi đấy, sao không phụ giúp cha kia chứ! "

"Bốp"

"Quá đáng mà! "

An Lam Nguyệt đẩy Hạo Thiên một phát té ngửa ra sau, té lên người tiểu Siêu. Còn An Lam Nguyệt thì chạy xuống ngồi với đám nhóc. Hạo Thiên trên này, gối đầu trên đùi tiểu Siêu, miệng vẫn còn nhoẻn cười. Tiểu Siêu nói

"Ca ca nói như vậy làm tỷ tỷ giận rồi kìa! "

"Được rồi, chút ta sẽ xin lỗi tỷ ấy sau. Tiểu Siêu này, đệ có nghĩ ta ác quá không? Có nghĩ ta đối xử với đám nhóc như vậy có quá lạnh lùng không, có quá tàn nhẫn với chúng không? "

Hạo Thiên mắt nhìn trời miệng vẫn nở nụ cười, nói

"Không! Ca làm như vậy chỉ vì muốn tốt cho chúng mà thôi. Chẳng phải nhờ ca như vậy, chúng mới mạnh như ngày hôm nay sao? "

Hạo Thiên bật ngồi dậy, lại uống thêm một ly rượu nho, rồi ăn uống. Buổi tiệc kéo dài đến tận chiều tối, mọi người đã no say cả rồi, nằm ngủ lăn lốc trên mặt đất. Đám nhóc thì vẫn tỉnh tảo mặc dù uống nhiều rượu nho như vậy, chỉ có mấy nữ do không thích ứng được với nồng độ cồn, nên có vài người lăn ra ngủ luôn rồi.

Dân làng sắp xếp cho nhóm Hạo Thiên nơi ở tốt nhất, đánh một giấc tới sáng hôm sau.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.