"Ai da... Boss a, lâu rồi không gặp! "
Nhóm của Dạ Thiên Thăng đi từ tầng 2 xuống, cười vui vẻ chào Hạo Thiên, Dạ Hoa phóng từ trên tầng 2 phóng xuống, nhắm ngay Hạo Thiên mà rơi, ôm chằm lấy cậu, cười nói
"Boss, tiểu Hoa rất nhớ ngài"
Dạ Hoa vẫn một gương mặt trẻ con, ôm lấy Hạo Thiên mà cười vui vẻ, Thiên Tuyết lấy tay kéo kéo Dạ Hoa, không cho Dạ Hoa ôm Hạo Thiên nữa, nói
"Hoa ca ca, không cho ca ca ôm Thiên ca nữa, mau buông ra!"
"A, tiểu Tuyết, ta cũng rất nhớ muội nha"
Dạ Hoa buông tay, không ôm Hạo Thiên nữa, quay sang ôm Thiên Tuyết một cái, cô bé cười khúc khích. Ồ, vậy là không cho ôm Hạo Thiên nhưng ôm Thiên Tuyết thì được sao?
Nhóm Dạ Thiên Lăng nhanh chóng đi xuống lầu, thái độ trang nghiêm không đùa giỡn, khụy gối xuống mà nói
"Chào mừng Boss trở lại nơi này"
Hạo Thiên khẽ gật đầu, ngay sau đó là nhóm của Lâm Phi, phi xuống thật mau và nhanh chóng quỳ xuống nói
"Chào mừng chủ nhân trở lại nơi này!"
Hạo Thiên cũng gật đầu, nói
"Thời gian qua vất vả rồi, dạy nên những đệ tử cũng không tồi. Tiếp tục cố gắng đi! "
Dẫu sao cũng một thời gian rồi không gặp mặt, cũng nên mỉm cười nói câu khen ngợi. Vậy nên, khi tất cả đã tập trung đủ trước mặt cậu, cậu đột nhiên nở nụ cười như ánh ban mai, một nụ cười phải nói là vô cùng hiếm xuất hiện, làm tất cả phải ngỡ ngàng kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-thang-cap-he-thong/2188023/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.