Chương trước
Chương sau
"LÀ NGƯƠI"

Tà Diệp Tâm đập bàn đứng dậy, chỉ thẳng mặt Hạo Thiên

Hạo Thiên quay sang, tỏ vẻ bất ngờ nói

"Ô, đây chẳng phải chị em họ Tà sao"

"Còn giả bộ không có chuyện gì? Có phải ngươi chán sống rồi không?" Tà Diệp Tâm la lớn

"Thôi được rồi tiểu Tâm, bỏ qua đi. Đừng gây rắc rối nữa" Tà Uyển Như đứng dậy khuyên

"Tại sao em phải bỏ qua cho lũ nhóc này, trong khi chúng làm em nhục mặt như vậy. Đường đường là luyện dược sư đứng thứ 2 ở hội thì sao em phải chịu như vậy" Tà Diệp Tâm la lớn, thể hiện sự bất mãn của mình

"Ô hô, vậy là tôi phải xin lỗi cô à" Hạo Thiên cười khinh thường

Lúc này, 1 người phụ nữ từ trong quầy tiếp đi ra, gương mặt nén giận nói

"Xin hỏi các cậu đây là có chuyện gì mà ồn ào như vậy? "

"À chị ơi, tự nhiên chị này nổi giận với tụi em đấy" Khuôn mặt Hạo Thiên thay đổi 180°, khuôn mặt ngây thơ trong sáng, hiền lành không quậy phá và còn rất đẹp trai mê hoặc lòng người

"Ôi cậu nhóc dễ thuơng này, ai ăn hiếp em để chị xử cho" người tiếp viên nói

"Chị đó đó ạ" Hạo Thiên chỉ tay về phía Tà Diệp Tâm

"Cô lớn như vậy rồi, sao không kiếm việc gì làm mà ở đây ăn hiếp con nít chứ" người tiếp viên đứng dậy phẫn nộ nói với Tà Diệp Tâm

Lúc này, khi mà người tiếp viên đang cãi vã với Tà Diệp Tâm, bọn nhóc thủ thỉ với nhau

Mộc Lâm: " Tuy đã xem nhiều lần nhưng vẫn không quen được mà"

Minh Kỳ: "Đúng đấy, Boss diễn sâu quá"

Lâm Phi: "Xem nhiều lần nhưng không thể nào quen với việc tính cách của chủ nhân thay đổi thất thường như vậy"

Hạo Thiên: "Các ngươi chờ xem" Hạo Thiên cười nham hiểm

"Cô không biết gì thì đừng có ở đó mà ngang tàn mắng người như vậy" Tà Diệp Tâm tức giận quát

"oh, tôi ngang tàn sao. Đỡ hơn người ỷ lớn ăn hiếp con nít" người tiếp viên không thua cãi lại

"Cô mau tránh ra đi, nếu còn không tránh tôi đánh cô đấy" Tà Diệp Tâm hung hãn

"Cô có ngon thì đánh đi, để xem ai thiệt hơn" người tiếp viên lại nói

"Được rồi tiểu Tâm, em quá lắm rồi đấy. Dù sao lỗi ngay từ đầu là do em gây ra trước. Ai bảo em chỉ tay vào mặt người ta nói này nói nọ làm chi" Tà Uyển Như khuyên lơn

"Nhưng.......Hứ, hôm nay tha cho ngươi" Tà Diệp Tâm nói

"Ô, ta cho ngươi đi chưa nhỉ" ngay lúc Tà Diệp Tâm tính đi, Hạo Thiên nói, làm cô ta đứng khựng lại

"Ta vẫn cứ đi, ngươi làm sao ngăn được ta" Tà Diệp Tâm giậm chân xuống đất tức tối. Rồi cô nàng quay lưng bỏ đi, Hạo Thiên cười ra hiệu. Lập tức, Minh Kỳ phóng ra chặn lại

"Ngươi mau tránh ra, còn muốn làm gì" Tà Diệp Tâm hét lên

"Boss chưa nói xong mà ngươi đi đâu" Minh Kỳ lấy tay chặn ngang

"Được rồi em tha cho cô ta đi" cô tiếp viên nói với Hạo Thiên

Hạo Thiên cười, nụ cười nhẹ nhàng hiền dịu nhưng ẩn chứa bên trong chắc gì đã như vậy "không sao. Chị đi làm việc tiếp đi ạ"

"Em chắc chứ"

"Chắc ạ" Hạo Thiên trả lời, cô tiêp viên lại tiếp tục về chỗ làm việc của mình. Hạo Thiên đưa tiền cho Kiều Hiên đi trả tiền đồ ăn, cả đám đi về phía Tà Diệp Tâm

"Này nhá, chị đây đã tha cho nhóc rồi thì biết điều 1 chút. Nếu không muốn bị ăn đòn thì tránh đường đi" Tà Diệp Tâm nói, khuôn mặt thể hiện rõ sự bất mãn

"Ô, ta sợ quá cơ" Hạo Thiên cười khinh thường

"Ngươi......." Tà Diệp Tâm

Hạo Thiên phóng nhanh lại, bóp cổ cô ta giơ lên, khuôn mặt lạnh lùng đáng sợ nói

"Khôn hồn thì lần sau đừng có ghẹo ta, không thì ngươi không có cơ hội nhìn thấy ánh mặt trời đâu" Hạo Thiên nắm cổ cô ta, xiết chặt làm cô ta giẫy giụa rồi bỏ tay ra khiến cô ta té bịch xuống đất

Tà Diệp Tâm ôm cổ thở hổn hển, động tác của Hạo Thiên quá nhanh làm Tà Uyển Như trở tay không kịp, khi Tà Diệp Tâm đã rơi xuống đất thì cô ta mới hoàn hồn chạy lại đỡ. Khuôn mặt Tà Uyển Như giận dữ quát

"Vừa phải thôi, chỉ là chỉ tay vào mặt cậu có 1 cái thì có gì nghiêm trọng mà cậu lại làm như vậy"

"Vì ta không thích có người chỉ tay vào mặt mình, nhất là loại sâu bọ" Hạo Thiên lạnh lùng nói rồi quay lưng bỏ đi

Cả đám nhanh chóng đi theo, để lại chị em họ Tà ngồi dưới đất, cả nhóm trở về khách sạn, Hạo Thiên nằm trên giường, mắt nhắm lại. Còn đám nhóc thì quay quần bên nhau đùa giỡn, tiểu Siêu ngồi trên ghế đọc sách.

Thời gian qua 3 người Mộ Phong, Nhạc Vũ Ly và Nhạc Bạch Vũ tiến bộ 1 cách thần tốc, nhất là Nhạc Bạch Vũ, cậu trước kia lv 40 nay đã lên được lv 106 rồi, cậu cũng chỉ mới có 6 tuổi mà thôi. Nhạc Vũ Ly thì lv 97, Mộ Phong lv99, tất cả đã làm rất tốt, còn về phần tên nhóc tộc trưởng Lý gia thì cũng tiến bộ, nhưng chậm hơn so với người khác, mới lv 150, bay giờ cậu đã 16 rồi. Mấy người trong Lý gia thì cũng tiến bộ, nhưng với tốc độ chậm.

Hạo Thiên đang nằm trên giường, bỗng biến mất. Đám nhóc thấy vậy biết là đi đâu nên cũng làm ngơ, tiếp tục chơi tiếp.

Lúc này, trong không gian hệ của Hạo Thiên, đám người Lý gia đang quỳ trước mặt cậu, Hạo Thiên lạnh lùng nhìn, ánh nhìn sắc bén

"Các ngươi tiến bộ quá chậm, sau này sao làm việc cho ta được đây"

"Xin..... Xin lỗi chủ nhân, cậu tha lỗi cho chúng tôi, chúng tôi hứa sẽ tập luyện chăm chỉ hơn" tên đại trưởng lão cúi đầu nói

Hạo Thiên lạnh lùng lướt ngang tất cả, ánh mắt Hạo Thiên quét tới đâu đám Lý gia lại cúi đầu tới đó. Hạo Thiên nói

"Bây giờ đổi lịch tập. Các vẫn tập với người của ta như thường, thời gian còn lại thì các ngươi phải tự rèn luyện thêm, 1 ngày các ngươi được nghỉ 5 tiếng. Ta ở ngoài nhưng cũng có thể thấy được bên trong đang làm gì, lười biếng thì đừng trách"

"Vâng" cả đám đồng thanh nói. Ngay lập tức Hạo Thiên biến mất, rồi xuất hiện trong phòng thí nghiệm.

Trong phòng thí nghiệm, Hạo Thiên đứng trước 1 cái bàn dài đầy những lọ và bình, nhiều lọ chứa những dung dịch khác nhau. Căn phòng có 3 cái tủ lớn, trong tủ đựng những cây thuốc và nguyên liệu chế khác nhau. Hạo Thiên lấy ra 300 cây Bích thiên thảo và 200 cây Diệp thiên thảo để trên bàn, những nguyên liệu cậu đã mua ở chỗ Lạc Dĩ An.

Đây là 2 nguyên liệu quan trọng để chế ra thuốc tăng sức mạnh bậc trung. Thế là Hạo Thiên ở trong phòng thí nghiệm để chế thuốc, quá trình chế thuốc kéo dài. Mấy đứa nhóc ở ngoài thấy Hạo Thiên lâu ra quá thì chạy lại hỏi tiểu Siêu. Minh Kỳ nói

"lão nhị, sao Boss lâu ra quá vậy"

"Sao tôi biết được" tiểu Siêu nói

"sao cậu không vào đó xem thử" Mộ Phong nói

"Bây giờ cũng đã 3h chiều rồi, Boss đã đi được 4 tiếng rồi đấy" Mộ Ngôn thêm vào

"Mới có 4 tiếng mà các cậu làm gì ghê vậy" tiểu Siêu nói

"Nhưng chúng tớ đói rồi" Minh Kỳ nói

"Sao không tự đi ăn" tiểu Siêu nhìn cả bọn

"vì muốn đi ăn cùng Boss nên mới phải đợi như vậy" Minh Kỳ trả lời

"Được rồi, đợi 1 chút" Tiểu Siêu nói, rồi biến mất ngay lập tức

Bên trong không gian hệ của Hạo Thiên, tiểu Siêu đứng giữa căn phòng. Đây là phòng khách, có bộ ghé sofa đặt giữa phòng, xung quanh có nhiều cánh cửa khác nhau như phòng huấn luyện, phòng ăn, phòng tắm, phòng thí nghiệm, phòng sách.......tiểu Siêu đứng giữa phòng nhìn quanh, rồi bắt đầu tiến lại phòng thí nghiệm, gõ cửa và mở.

Khi cánh cửa vừa mới bật mở, mùi thuốc xong thẳng vào mũi của tiểu Siêu. Mùi thuốc nồng nặc bay khắp cả căn phòng. Tiểu Siêu tiến vào trong, thấy Hạo Thiên đang nằm dài trên bàn ngủ phì phò. Chắc có lẽ mệt vì làm thuốc chăng. Tiểu Siêu tiến lại bế Hạo Thiên ra khỏi phòng thí nghiệm và đặt cậu nằm trên ghế sofa, đắp cho cậu 1 cái chăn. Rồi biến mất khỏi không gian hệ.

Trở ra bên ngoài, bọn nhóc đang háo hức chờ đợi Hạo Thiên trở ra, thình lình tiểu Siêu xuất hiện, nhưng lại không thấy Hạo Thiên đâu. Minh Kỳ chạy lại hỏi

"Boss đâu rồi"

"Hạo Thiên ngủ rồi, các cậu muốn đi ăn không. Đi với tôi, tôi bao các cậu ăn" tiểu Siêu nói

"chúng ta đợi Boss ra rồi hẳn ăn" Minh Kỳ nói

"Đúng đấy" cả đám trả lời

"Sao cũng được" tiểu Siêu nói rồi lại cùng nhau chờ, bọn nhóc lúc đầu cũng nói chuyện với nhau nhưng càng về sau càng không nói gì, có vẻ tất cả đang lo lắng cho Hạo Thiên. Bây giờ đã là 6h chiều, nhưng Hạo Thiên còn chưa ra, tất đã 7 tiếng trôi qua mà Hạo Thiên còn không trở ra, bọn nhóc càng lúc càng sốt ruột.

Minh Kỳ bật dậy, Hạo Thiên lập tức xuất hiện, khuôn mặt ngáp ngủ nói

"Sao vậy. Có chuyện gì xảy ra sao? "

"Boss, cuối cùng cậu cũng trở ra rồi" cả đám ùa lại, vây xung quanh Hạo Thiên

"Gì vậy chứ, có chuyện gì vậy"

"Chúng tớ lo lắm đấy. Cậu ở trong đấy đã 7 tiếng rồi đấy có biết không" Trần Thống Trung nói

"Mới có 7 tiếng mà làm gì ghê vậy" Hạo Thiên khó chịu nói

Bỗng, 1 âm thanh vang lên "ọtttttttt"

Hạo Thiên nhìn tất cả, rồi thở dài nói

"Các cậu chưa ăn à"

"Phải đợi Boss chứ" Minh Kỳ nói

"Đâu cần phải đợi tôi, các cậu có thể ăn trước mà" Hạo Thiên nói

"Nhưng chúng tớ muốn ăn chung với cậu" Trần Thống Trung nói

"Được rồi, đợi tôi đi tắm các đã" Hạo Thiên nói rồi quay lưng bỏ đi vào phòng tắm. Cả đám nhóc bây giờ thấy an tâm khi Hạo Thiên không sai

Sau 5p, Hạo Thiên trở ra và đưa cả đám nhóc đi ăn. Ngồi vào bàn, Hạo Thiên gọi người phục vụ và nói

"Tất cả món ăn ở đây mỗi thứ 3 phần, riêng thịt lấy 30 phần"

"Vâng, phiền cậu đợi 1 chút" người phục vụ trả lời rồi quay lưng bỏ đi

"Boss thịt chi nhiều vậy" Mộ Phong hỏi

"Cho tiểu Quang và tiểu Hắc" vừa dứt lời, tiểu Quang và tiểu Hắc lập tức xuất hiện, bay lượn lờ quanh Hạo Thiên rồi đậu trên vai cậu. Tiểu Quang và tiểu Hắc nói

"Chủ nhân, lâu rồi mới gặp"

"Lâu rồi mới gặp, mà các người cũng nhanh thật. Mới đây mà đã ngửi được mùi và mò ra à" Hạo Thiên trả lời, vuốt ve đầu cả 2 như 1 chú cún

"Hì hì" cả 2 cười.

Hạo Thiên lấy ra 2 viên thuốc màu đỏ, phóng cho tiểu Quang và tiểu Hắc. Cả 2 há miệng, viên thuốc chui tọt vào trong. Minh Kỳ cười nói

"Tiểu Quang và tiểu Hắc vẫn ham ăn như thường nhỉ. Mà Boss mới vừa chi cả 2 ăn gì vậy"

"Thuốc tăng sức mạnh. Mà các cậu gọi pet ra đi, chúng ở trong không gian linh thú lâu quá rồi, cũng cần cho chúng hít thở không khí bên ngoài chứ" Hạo Thiên nói

"Vâng" cả đám nhóc đồng thanh nói. Ngay lập tức những chú pet mà Hạo Thiên bắt cho đám nhóc hiện ra với hình dạng chibi siêu dễ thương. Những người khách xung quanh thấy có hàng loạt yêu thú xuất hiện thì cả kinh và hoảng sợ.

Chúng bay lượn lờ quanh chủ của mình, 3 người Mộ Phong há hốc mồm, Mộ Phong kinh ngạc nói

"Các cậu cũng có pet nữa à. Nhìn chúng thật dễ thuơng và cũng ngầu nữa"

"Chúng rất mạnh đấy, chúng tớ được Boss tặng đấy" Minh Kỳ vuốt ve thua cưng của mình và nói

"Boss quá đỉnh" Mộ Phong giơ ngón tay cái lên

Hạo Thiên nhìn cả dàn pet, rồi nói

"Xếp thành 1 hàng"

Nghe được lệnh, cả dàn pet nghe theo, xếp thành 1 hàng ngang đối mặt vớ Hạo Thiên, tỏ vẻ ngoan ngoãn

"Há miệng ra" Hạo Thiên lại nói, chúng cũng lập tức làm theo. Sau đó, Hạo Thiên quăng vào miệng mỗi con 1 viên thuốc màu đỏ và 1 viên màu xanh lá. Chúng nuốt xuống và vui mừng cả lên khi thấy cơ thể có sự thay đổi. Minh Kỳ thấy Hạo Thiên quăng vào thêm 1 viên màu xanh thì nói

"Viên màu đỏ là thuốc tăng sức mạnh, màu xanh lá là gì vậy Boss"

"Màu xanh là thuốc bổ thôi, ta tặng kèm đấy" Hạo Thiên trả lời "À, Mộ Phong, ngươi cũng gọi pet của ngươi ra đi"

"Ơ vâng" Mộ Phong trả lời, lập tức gọi pet của mình ra. Pet của cậu là 1 con sói con lv25, hình dáng nhỏ nhắn đáng yêu.

"Bảo nó há miệng ra" Hạo Thiên nói

Sói con lập tức há miệng, cậu quăng cho nó 1 viên thuốc màu xanh biển và 1 viên màu xanh lá. Mộ Phong hỏi "viên màu xanh biển là gì vậy ạ"

"Thuốc tăng sức mạnh nhưng thấp hơn của mấy đứa kia do pet của ngươi còn quá yếu, nhưng ta chắc rằng sau viên thuốc này nó sẽ mạnh thôi" Hạo Thiên trả lời, lúc này đồ ăn cũng đã được đem ra và bọn nhóc cắm cúi ăn. Bọn pet cũng chả thua gì, thế là Hạo Thiên gọi thêm 20 phàn thịt nữa cho lũ pet. Trong lúc ăn Hạo Thiên nói

"Vũ Ly và tiểu Vũ, mai chúng ta đi bắt cho các ngươi thú cưng"

"Vâng? Cảm ơn cậu ạ" Cả 2 người vui mừng nói, rồi cả đám tiếp tục ăn. Do quá đói mà chúng ăn 1 cách say sưa không chú ý đến xung quanh, cứ đồ ăn tới là ăn, ăn và ăn. No nê phủ phê, chúng lết lên phòng và nằm xuống.

Khi chúng chuẩn bị lăn ra ngủ và không màng đến xung quanh thì Hạo Thiên quang cho 1 câu bao phủ

"Dậy và đi huấn luyện đi"

Chúng lết từng bước nặng nề vào không gian hệ của Hạo Thiên và bắt đầu buổi huấn luyện ban đêm. Hạo Thiên cũng phải đi huấn luyện cho tên nhóc tộc trưởng kia nữa. Haizzz, thật là rắc rối và mệt mỏi mà.

Sau 1 đêm huấn luyện dài đằng đẵng, cuối cùng chúng cũng được ngủ. Bây giờ là 5h sáng, phóng lên giường và ngủ khò khò. Hạo Thiên cũng tranh thủ làm 1 giấc tới 7h sáng. Đây cũng có lẽ là lần đầu tiên cậu dậy trễ như vậy.

Bước xuống giường, lê bước vào nhà vệ sinh và vệ sinh cá nhân, tắm lại trước khi rời khỏi nhà tắm. Bước ra khỏi nhà tắm khi còn chưa mặc áo để lộ ra 1 cơ thể hoàn hảo ai nhìn cũng mê, Hạo Thiên lê bước lại ngồi dựa trên ghế nhắm mắt lại. Bỗng, cậu cảm thấy có người nhìn mình và mở 1 mắt ra. Đó là Bạch Vũ và Vũ Ly. Bạch Vũ thì háo hức nhìn Hạo Thiên còn Vũ Ly thì đứng che mặt lại xấu hổ. Hạo Thiên hỏi

"có chuyện gì vậy tiểu Vũ"

"Đi bắt thú cưng ạ" Bạch Vũ cười vui vẻ nói

"À. Đương nhiên rồi. Đợi bọn nhóc dậy đi đã" Hạo Thiên nói, chỉ ray về phía đám nhóc đang ngủ li bì trên giường

Bạch Vũ nhìn theo tay Hạo Thiên, bắt gặp đám nhóc đang ngủ, lập tức chạy lại, đứng giữa các giường rồi bất ngờ la lớn

"DẬY ĐI Ạ! "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.