Chương trước
Chương sau
Hắn định phản kháng lại thì nhìn thấy trước mắt mình một người thành viên Vô Ảnh đem súng ống hướng về phía mình với nòng súng giảm thanh đã được gắn sẵn trên tay.
Người này hiểu rằng hắn có thể bị giết bất cứ lúc nào nếu như lên tiếng. Trước sự uy hiếp và sinh mạng của mình hắn lựa chọn nghe theo lời của những người trước mặt.
Hắn đã chọn ly khai đã quyết định cho mình con đường khác không như những người này. Im lặng gật đầu như đồng ý với những gì sắp xếp của thành viên Vô Ảnh hăn bị đẩy đi trong cơn mưa đến nơi của Jackson.
Đem người bắt được đến trước mặt Jackson trong căn phòng trống đầu tiên cách ly ra với những khu vực có thể tạo ra tiếng động để bị phát hiện.
Jackson nhìn người đàn ông đang chằm chằm nhìn những đội viên Vô Ảnh với vũ trang đầy đủ đang hướng về mình hỏi lên tiếng hỏi.
- Ông là người nào của Tô gia.
- Tôi là Tô Trung.
Âm thanh đáp lại lời của Jackson rất nhỏ không còn có thái độ bực tức như vừa rồi mà hắn đã làm. ánh mắt đảo qua đảo lại như sợ mình nói sai điều gì đó thì mạng mình cũng mất đi.
“ Đội tiếp viện hiện tại đến được hiện trường bắt đầu bố trí binh lực, Jackson tình hình ở đây như thế nào.”
Bên hệ thống liên lạc của Jackson vang lên âm thanh của Blake nói chuyện. Nhìn về người đội viên của Vô Ảnh cạnh mình Jackson gật đầu ra hiệu cho anh ta đem Blake dẫn tới nơi này.
“ Tôi đang ơ khu vực nhà trệt đầu tiên. Vừa bắt được một người tên Tô Trực đang khai thác thông tin. Anh đến đây theo sự chỉ dẫn cần thiết của thành viên mình là được. Bên ngoài anh bố trí người chờ đợi chúng ta sau khi có thêm thông tin sẽ xuất kích.”
Jackson cũng đáp lại lời của Blake và nói cho anh ta biết mình đang ở đâu trong khi đó người thành viên nhận lên tiếp dẫn Blake cũng rời đi.
Nhìn Tô Trung trước mặt mình Jackson mới hỏi hắn.
- Anh trả lời cho tôi biết Tô gia các anh cùng với Huyết Long bên kia đạt thành hiệp nghị lúc nào và có bao nhiêu thành viên Huyết Long hộ tống cách người binh lực được chia ra bao nhiêu. Nếu câu trả lời của anh hài lòng được tôi thì anh sẽ được thả ra.
Jackson nói bằng một câu tiếng anh dài ngoằn làm cho Tô Trung ngơ ngác không biết trả lời như thế nào. Thiếu Kiệt thông qua màn hình nhìn thấy như thế liền nhíu mày.
Khả năng đối với những câu tiếng anh thông dụng và đơn giản thì Tô Trung có thể nghe hiểu được nhưng với một câu nói dài như của Jackson vừa nói thì hắn thật sự không hiểu.
Thiếu Kiệt hiện tại mới lên tiếng nói với Jackson. Dù sao thì đối phương nằm trong tầm kiểm soát cũng không chạy đi đâu được giao tiếp bất tiện không làm cho nhóm người Vô Ảnh biết được tình hình của đối phương bên kia thế nào.
- Jackson chuyển một cái hệ thống liên lạc cho hắn. Những gì anh nói hắn nghe không hiểu hết đâu. Anh có hỏi nữa cũng không nhận được đáp án lại nói đối phương không chịu hợp tác nữa thì tốn thời gian nữa.
Nghe lời Thiếu Kiệt nói như thế Jackson mới chợt nhận ra việc khác biệt giữa ngôn ngữ của đôi bên. Khi mà Thiếu Kiệt và mọi người đều giao tiếp với nhau thông qua ngôn ngữ tiếng anh nên hắn quên rằng ở quốc gia này họ sẽ không áp dụng những thứ của nước khác bị bản thân họ cho rằng ngôn ngữ của họ là duy nhất và người khác phải đi học nó. Nên ngoại ngữ với họ hiện tại vẫn còn là vấn đề chưa phổ cập đến.
Đem thiết bị thông tin mang vào tai của Tô Trung những thanh viên khác của Vô Ảnh lúc này cũng đề cao cảnh giác. Blake được người dẫn đến bên cạnh Jackson nhìn Tô Trung vừa mang lên thiết bị thông tin.
thiết bị của từng thành viên vô ảnh lúc này đều vang lên một số câu nói tiếng trung mà họ hoàn toàn không hiểu được.
“ Tô Trung ông hiện tại đang nằm trong tay người của tôi. Nếu thông minh ông phải hiểu một điều những gì ông biết về những người đến đây mục đích đưa gia tộc mấy người đi ra sao. Hiện tại tôi cần biết binh lực của họ như thế nào và có bao nhiêu người. Nếu ông có câu trả lời làm tôi hài lòng ông sẽ được cho rời khỏi nơi đó mà không phải lo lắng điều gì nữa.”
Tô Trung gật đầu như đã hiểu. Hắn giờ đây lo cho cái mạng mình mới quan trọng những việc khác hắn hoàn toàn không nghĩ đến gia đình hay những người khác thì cũng không quý bằng cái mạng của chính hắn.
“ Được! Được tôi nói. Nhưng người đó có mười hai người là của Huyết Long thật sự có mười người là những người lính đánh thuê còn lại hầu hết là người tô gia. Tôi chỉ biết được bao nhiêu đó thôi.”
Thiếu Kiệt nghe câu trả lời của Tô Trung cũng nhíu mày. Câu trả lời này khác xa với tình báo của hắn. Việc có sai lệch như thế này không biết từ góc độ nào nhưng Thiếu Kiệt muốn chắc chắn nên hỏi thêm.
“ Người nhiều như vậy mà mấy người chỉ đi một chiếc xe du lịch như thế ông không thấy chúng tôi dễ lừa gạc chứ ”
Lời nói của Thiếu Kiệt dù thông qua hệ thống tín hiệu truyền tin như có pha lẫn một giọng nghi ngờ làm cho Tô Trung lo lắng ngay lập tức đáp lại.
“ Không không! Tô gia chúng tôi chỉ có mười ba người đi cùng với ba tên chỉ huy đến đây những người khác không đi cùng chúng tôi đến đã thấy họ ở đây rồi”
- Xem ra to gia mấy người chuẩn bị cũng kỹ lưỡng lắm chứ. Được rồi ông đem thiết bị trả lại cho thanh viên của tôi để tôi nói họ cho ông rơi đi.
Thiếu Kiệt chỉ mỉm cười ngồi ở đó. Hắn nghe được Tô Trung cũng không nắm bắt được kế hoạch được vạch ra của đám người Huyết Long. Đối tượng đã không còn khả năng lợi dụng có giữ lại cùng vô ích.
Tô Trung hắn ngay lập tức đưa thiết bị thông tin lại cho Jackson bởi hắn chỉ cần xong việc này người bên kia sẽ ra lệnh cho những người binh lính trước mặt này thả hắn. Con đường sống xuất hiện cận kề ở trước mắt hắn không thể bỏ qua việc này.
Nhanh cho đưa lại thiết bị liên lạc cho Jackson. Thiếu Kiệt bên bia hệ thống chỉ cần nhìn thấy Tô Trung tháo thiết bị ra lập tức nói với Blake và mọi người của Thành Viên Vô Ảnh một câu.
- Đem hắn ra khu vực xa xa xử lý đi. Hắn sống chỉ thêm chật đất và là mối họa cho người khác thôi. Blake tình báo của chúng ta có chút sai lệch. Xem ra đám người Huyết Long có chuẩn bị một nhóm người lính đánh thuê nữa. Họ thật sự coi trọng Tô gia nhân số tầm hai phần ba chúng ta chưa kể đến đám người tô gia thì họ nhân số hơn chúng ta vài người đấy.
Báo lại tình hình thông dịch lại những gì đã tra hỏi Tô Trung Thiếu Kiệt đặt việc chỉ huy còn lại vào tay của Blake vì chiến trường hiện tại không phải là chênh lệch nhân số một cách đơn giản nữa. Mà họ thật sự nằm ở thế yếu hơn. Lại không thông thuộc địa điểm cần thiết.
- Việc này chính xác không Thiếu Kiệt?
- Không chắc nhưng qua lời nói của tên Tô Trung kia có thể phán đoán bảy mươi phần trăm là sự thật. Nếu như trực tiếp đôi công vào trong chúng ta ở thế bất lợi đấy. Anh với Jackson có ý kiến gì không.
Đã đối phương hơn người. Khi đám người Vô Ảnh tấn công vào. Dù là mấy người Tô gia không thật có khả năng chiến đấu nhưng trở thành vật cản làm hao tổn binh lực của nhóm người Vô Ảnh là điều cần thiết.
“ Báo cáo tôi có ý kiến này xin phép được nói”
Một thành viên Vô Ảnh đang ngồi ở một góc nhìn hướng về phía bên trong nhà quan sát nói vào bên trong bộ đàm làm cho Jackson với Blake khá bất ngờ đáp lại một lời.
- Cậu có ý kiến gì nói đi
“Hiện tại trong tay chúng ta đang có người của Tô gia. Hắn tự mình tách đoàn. Nhưng đám người bên trong sẽ chỉ nghĩ là hắn đi đâu đó. Nếu như chúng ta đã quyết định xử lý tên này thì nên khiến cái chết của hắn có lợi cho chúng ta một chút. Đem đám người Huyết Long ở trong kia lôi ra khỏi ánh sáng. Lúc đó quyền chủ động nằm ở trong tay mình báo cáo hết.”
Hắn thấy việc Tô Trung gây gỗ bỏ đi có phần thái quá đối với mấy người trong tô gia nhưng đã đến đây cùng nhau chắc chắn người này cũng là thành viên thiết yếu. Tô Trung bị bắt nếu như để cho mấy người Huyết Long biết được hắn bị bắt. Đám người tô gia sẽ không yên mà khiến cho Huyết Long đi cứu tên này ra. Như vậy Vô Ảnh hỏ chỉ cần sắp xếp một chút để đón đợi mấy người kia thì sẽ đơn giản hơn là họ tốn sực công vào bên trong.
Suy nghĩ với những gì người đội viên Vô Ảnh vừa mới báo cảo với mình. Thiếu Kiệt vỗ bàn một cái ầm làm cho mấy người Mã Hóa Đằng, Doanh Doanh, Trương Hạo cũng giật mình.
- Ý kiến hay. Chiêu dụ rắn ra khỏi hang này có thể làm được. Blake Jackson lập tức cho người rút lui bố trí nơi có thể mai phụ. Đem tên Tô Trung kia ra làm mồi nhử. Trong đêm này không có gì nổi bật hơn một phát súng vang lên cả.
Blake với Jackson hai người nhìn nhau một cái nở nụ cười rồi gật đầu. Tốn một viên đạn mà có thể làm được tốt hơn là không có được điều gì lợi ít. Dường như đây lại là cách làm tốt nhất trong thời điểm này. Dù sao cũng chỉ một viên đạn để kết liễu Tô Trung nhưng nó dụ hoặc được không ít người như thế lại là một việc có lời.
Thấy hai người Blake với Jackson nhìn nhau rồi lại nhìn tới mình Tô Trung không biết rằng đối mặt với hắn là sự tử vong. Chỉ cho rằng hai người bất ngờ vì tại sao người chỉ huy của họ lại tha cho mình. Nên hắn liên tục nhắc nhở.
- Mấy người nghe rồi đấy! Chỉ huy của mấy người nói thả tôi ra đấy. Mấy người ngay lập tức để cho tôi đi khỏi nơi này như chỉ huy các người ra lệnh đi.
Cô gắng vừa nói vừa diễn tả bằng hành động ngụ ý nói Blake với Jackson phải thả mình ra. Jackson nhìn hai người đội viên gần mình ra hiệu áp giải Tô Trung đi. Nhìn như thế Tô Trung trong lòng cũng buôn lỏng một chút. Hắn chỉ nghĩ rằng mấy người này sẽ để hắn đi xa khỏi nơi này tránh cho họ bị phát hiện mới thả hắn ra.
Hành động ra hiệu thu quân của Blake để chuẩn bị mai phục càng làm cho Tô Trung tin chắc rằng những người này đang áp giải mình ra khỏi khu phố nơi đây.
Xin lỗi các bạn đọc giả mấy bửa nay công việc khá nhiều không lên chương được mấy ngày tới sẽ ra đều lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.