Chương trước
Chương sau
Ngay lúc người này vừa đáp lại lời của Tú Trinh mọi người trong khoan máy bay ngay lập tức ồ lên cười đùa vui vẻ. Chính lúc này một âm thanh của những cái loa được đính trên thân máy bay phát ra âm thanh của một giọng nói từ buồng lái.
- Mười phút nữa máy bay đáp xuống sân bay tạm thời tất cả mọi người chuẩn bị sẵn sàng cho mọi thứ trong vòng hai mươi phút tất cả những hàng hóa đi kèm phải rời khỏi khoan hàng hóa.
Tú Trinh với mọi người lúc này nghiêm túc lại. Bởi cô hiểu rằng họ phải nhanh chóng tập kết với những xe chuyên chở dưới mặt đất. Những kiện hàng hóa ở đây ngoài những thứ của họ còn có những thứ được chuyên chở với dạng hàng hóa chuyển phát nhanh. Không phải chỉ có một mình họ được sử dụng chuyến bay này một cách cá nhân.
- Được rồi mọi người kiểm tra lại những thiết bị hàng hóa của mình lần cuối sau đó giống như lúc đầu lên máy bay ra sao thì giờ trở lại như vậy. Mọi thông tin giao tiếp liên lạc bắt đầu vào chế độ nội bộ. Cố gắng không để tách nhóm trong quá trình vận chuyển. Đừng xảy ra sơ xuất nào.
Mọi người không trả lời nhưng đáp lại bằng những cái gật đầu. Nhanh chóng những thành viên của Vô Ảnh tách ra thành từng nhóm nhỏ. Họ trở về bên cạnh mấy cái container kiểm tra lần cuối rồi bước vào bên trong.
Tú Trinh bây giờ chỉ đứng quan sát họ một lúc mới đi dạo qua những cái container của những thành viên Vô Ảnh vừa trở vào. Cầm trên tay một cái thanh nhựa cô gắn lên những chốt khóa cửa của từng cái rồi mới trở về ghế ngồi của mình đặt ở dọc thân máy bay ở khoang hành lý. Cô đeo dây an toàn vào cho chính mình.
Thường những khoang hàng hóa sẽ không có người đi cùng nhưng nếu có họ cũng giống như hành khách sẽ có ghế ngồi cho mình khi dùng đến. Nhất là lúc lên xuống máy bay. Nhưng khoang hàng hóa như thế này luôn có ba đến bảy ghế ngồi ở phần phía sau máy bay nơi mà tất cả hành lý của hành khách và tổ bay cùng với hàng hóa được vận chuyển. Họ là người mở cửa máy bay từ phía dưới trước vì từ đây những hành khách trên chuyến bay mới nhận được hành lý của mình khi vừa ra khỏi hải quan của sân bay.
Trong không gian im lặng của khoang máy bay. Nó yên lặng theo kiểu cách riêng của chính mình bởi những động cơ máy bay cả máy phát điện đều được đặt ở đây. Nếu nói một máy bay khi ngồi ở khoang hành khách sẽ không cảm nhận được những âm thanh phát ra từ việc chạy máy phát hoặc tiếng động cơ thì ở khoang hành lý những thứ này được nghe rõ nhất.
Cảm nhận được độ dốc của máy bay đang chúi xuống đường bằng được định vị sử dụng riêng cho họ. Tốc độ lực kéo của khoang hành lý cũng chịu tải một lực cân bằng tương đối dù không lớn như bên ngoài nhưng có thể cảm nhận được bằng giác quạn của mình.
Chiếc máy bay phát ra những tiếng ma xát của cái lốp với mặt đường nhựa chốc chốc vang lên tiếng két két của cái phanh bị kéo xuống bởi người cơ trưởng trong việc đưa máy bay đáp xuống. So với việc để một máy bay cất cánh từ mặt đất thì việc đáp xuống cần người lái cần phải tập trung hết sức mình. Vì nó khá phụ thuộc vào nhiều thứ biên độ nghiên., Mặt đất giữa mực nước biển và mặt đường băng đủ điều kiện chưa kể đến đây phải phù hợp thời tiết và dòng khí lưu trên không trung.
Máy bay từ từ chậm lại cho đến khi dừng hẳn lại Tú Trinh với một cái nón kết đội trên đầu mình nhanh chóng thao dây an toàn mà mình đã mang vào. Bước chân của cô nhanh chóng tiến đến một nút bấm ở cuối phần thân máy bay khoảng cách chừng vài mét.
Âm thanh của những sợi xích vang lên để cho phần đuôi may bay kéo lên một mảnh ở phần bên hông máy bay nơi mà hướng ba cai container của những thành viên Vô Ảnh đã đặt sẵn ở đó.
Tú Trinh khá nhanh cô lấy trong túi áo mình một vật nhỏ vừa đủ nhét vào vành tai mình lặp tức nói.
- Hàng chuẩn bị lên đường mọi người bên trong ổn định vị trí.
Khi cô vừa dứt lời ba chiếc xe tải chuyên dụng ngay lập tức áp sát thân máy bay. Người tài xế của những chiếc chuyên dụng này tay lái khá ổn. Khi mà phần đuôi xe của ông áp sát với máy bay chỉ còn chừng ba mươi centimet thì dừng lại.
Nhìn từ phía cửa sổ người tài xế nhanh chóng ra hiệu cho Tú Trinh tiến hành chuyển băng chuyền. Đặt dưới mỗi cái container hiện tại là những cái trục chuyển được khởi động bằng một số thao tác mà khi cô chưa kịp làm thì một người phi công từ trên phần đầu máy bay đã đi xuống. Hắn thao tác nhấn từng nút bấm một để cho những cái container này nhanh chóng được đặt lên trên phần thân xe đã lui sát với máy bay. Khoảng cách còn lại sự chênh lệch cũng không quá lớn cứ giống như họ đang đặt những cái container từ trên máy bay lên xe một cách nhẹ nhàng như nó là một khối bông gòn không phải nặng nhọc.
- Mọi việc còn lại chúng tôi sẽ lo liệu. Thủ Trưởng bảo mọi người thời gian gấp rút. Tại sân bay này các vị phải ngồi xe hơn ba giờ nữa mới tập kết được với Thiếu Kiệt nên càng nhanh càng tốt. Chúng tôi tắt định vị không trung đối với máy bay không được quá mười phút. Nếu không thì họ sẽ cho rằng máy bay gặp sự cố mà cho người tiến hành ứng cứu không trung.
Tú Trinh nghe như thế xong cũng gật đầu. Vì máy bay tỉ lệ tai nạn thấp nhưng không có nghĩa là nó không xảy ra. Việc họ gấp rút như thế này cũng như sự hỗ trợ đối với Tú Trinh như hiện tại đã là hết sức ngoài khả năng của mình.
- Được rồi tôi chọn một chiếc xe còn lại để cho các anh. Có gì thay lời của Thiếu Kiệt cám ơn Hà Thúc giùm chúng tôi một tiếng.
- Cô cứ yên tâm! Chúng tôi sẽ chuyển lời. Những tài xế này là người của mình. Nếu có cần gì cố cứ nói với họ. Hầu hết là quân nhân quốc gia của chúng ta hết.
Tú Trinh không đáp chỉ nhìn ba cái container được chuyển lên xe những chốt gài được những tài xế này kiểm tra lần cuối rồi cùng nhìn nhau gật đầu.
Khi cả ba chiếc xe đều đã chuẩn bị xong cũng là lúc người phi công ở bên trong thao tác đóng lại cách cửa chuyển hàng của máy bay. Cả ba cái container khi lộ ra ngoài ánh sáng đều mang nhãn mác được đóng là những nông sản trữ lajnh`.
Tú Trinh ngồi trên tay lái phụ của một tài xế xe lúc này liên hệ với những thành viên Vô Ảnh của mình.
- Đem những nông sản có trong container sắp xếp ở những lối ra vào của chung ta nếu có kiểm tra họ cũng không thể vào sâu bên trong được. Mọi người nhanh chóng hiện tại chúng ta đang di chuyển trên đường không biết sẽ gặp cảnh sát kiểm tra hay không nên làm việc càng nhanh càng tốt.
- Đã rõ!
Vài âm thanh vang lên trong tai của Tú Trinh để cho cô biết rằng mệnh lệnh của mình vừa đưa ra họ đã nhận được. Ở bên trong những thùng hàng lúc này không ít sự di động hàng hóa cần thiết. Tú Trinh với người tài xế cũng cảm nhận được những nông sản đặt xuống thùng hàng.
Vì không như những thù hàng được chất đầy hàng nông sản. Ở bên trong đa phân chỉ để đồ trang bị cho Vô Ảnh. Nó không lấp đầy khoảng không gian giống như bất kỳ xe chuyên chở nông sản nào. Nên việc có âm thanh phát ra bởi sự di động trên những tâm tôn của thùng hàng vẫn phải có.
- Hiện tại là một giờ hơn. Xe đi khoảng ba giờ là sẽ đến nơi tập kết. Mọi người ở phía sau nên nghỉ ngơi một chút. Chúng ta chạy đường đêm nên cảnh sát cũng không giống như buổi sáng.
Người tài xế bây giờ mới nói với Tú Trinh biết thời gian và lộ trình cần thiết. Việc thích nghi với thời gian ở một quốc gia mới luôn là điều quan trọng nhất là với những quân nhân thì việc này càng cần thiết.
- Lộ trình đếm ba giờ áp dụng phương thức nghĩ ngơi của Blake đã dạy. Mọi người cố gắng trang bị sức khỏe và thể lực một cách tốt nhất có thể để bước vào những ngày mà chúng ta không biết trước được nó như thế nào.
Tú Trinh ngay lập tức nói với những người Vô Ảnh thông qua bộ đàm của mình. Người tài xế xe lúc này cảm giác tò mò. Vô ảnh nếu nói là một nhóm quân nhân những nếu mà cả cách ngủ cũng cần phải để người khác chỉ dạy, thì cách này có gì mà tốt đến mức để quân đội áp dụng. Dù hắn cũng xuất thân từ quân đội nhưng dường như chưa từng nghe nói đến việc này.
Hắn cảm giác giống như Tú Trinh sợ rằng việc di chuyển của hắn trong đêm hoặc là không tin tưởng vào tay lái của hắn chạy xe dễ dằn xóc làm cho những người ở phía sau container không thể nghỉ ngơi mà còn hại sức khỏe khi phải chịu đựng điều này.
- Các người ngủ mà cũng phải để người khác dạy sao? Tôi thấy chỉ cần ngồi dựa vào thùng xe là được tôi chạy xe êm lắm nhất là đường đêm không cần phải lo đâu.
- Không hẳn chúng tôi đang áp dụng cách nghĩ ngơi của lính thủy đánh bộ mỹ. Vì phát tác chiến liên tục nên họ nghiên cứu ra các để những binh lính của mình khi nghĩ ngơi không phải tốt nhiều cho việc đi sâu vào giấc ngủ chỉ cần vài giờ là lấy lại được toàn bộ sinh lực cần thiết.
Tú Trinh cũng không ngại giải thích cho người tài xế nghe. Bởi cái này tuy là bí mật của quốc gia khác nhưng áp dụng với người hoặc quân nhân trong nước mình biết được cũng là điều nên làm. Nên cô không ngại tiết lộ cho đối phương biết.
Cũng chính bài học này của lính thủy đánh bộ. Nó cũng không phải là bí mật gì nó lại đem tới nhiều hiệu quả mà sau này nhiều người có triệu chứng mất ngủ có thể áp dụng được để cho mình có được một giấc ngủ hoàn toàn phù hợp và có thể bảo toàn sức khỏe.
- Lại có bài học này. Xong việc này cô hướng dẫn lại chúng tôi với nhé. Thâm nhập cơ sở dù tốt nhưng với cường vị tài xế xe đường dài chúng tôi thường xuyên mất ngủ nếu không ngủ đủ giấc có muốn hoàn thành nhiệm vụ được giao cũng khá khó.
- Được thôi! Viêc này cũng không phải bí mật nếu như những người của mình đang làm công việc tài xế chạy khắp nước người ta để thu thập tin tức thì tôi chia sẻ mọi người giữ lấy để bảo toàn sức khỏe khi làm nhiệm vụ sẽ tốt hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.