Chương trước
Chương sau
Khi mọi người nhìn nhau gật đầu từng tiến lên nóng của súng cũng lách cách vang lên. Thiếu Kiệt ngồi xổm một chân khụy gối một chân đặt đùi song song với mặt đất. 
Hắn cầm cái bọc vải quay mặt của cái bật lửa về phía đối phương ném đi. Đôi với việc này hắn chỉ mong là đám người Vô Ảnh được huấn luyện bắn súng sẽ nhắm chính xác cái bật lửa. Bởi nếu như thế sẽ đem bọc vải đốt cháy. Đạn trong đó gặp áp xuất nóng dù chỉ một viên đạn được nổ thì những viên đạn khác sẽ nổ theo. 
Việc này hắn chỉ cầu may mắn có thể tạo ra chín loạt đạn về chín hướng khác nhau đem nhưng người đang mai phục bắn về phía đám người họ một chút bị thương. 
- Bắn 
Thiếu Kiệt ném bọc vải về hướng bụi cây giữa nơi những loạt đạn hướng về phía đám người bọn hắn. 
Sau cây súng. Hướng về một vật đang bay trên không trung. Việc này giống như chuyện tập bắn súng với đĩa bay nhưng việc tập luyện đó được bắt đầu với súng săn và vận tốc của chiếc đĩa cũng không phải như vận tốc của cái bọc vải. 
Blake đưa súng lên tầm ngắm trung bình khi bọc vải sẽ rơi xuống. Nếu bắn không thì hắn tin chắc mình sẽ bắn trúng. Nhưng quan trọng hết là phải bắn trúng cái bật lửa để tạo ra ma sát nổ, Diện tích của cái bật lửa chỉ được năm đến tám cen ti mét vuông. Việc như thế này vốn đã là việc bất khả thi huống chi đây lại là nằm trên một vật có thể rớt bất cứ lúc nào.
Thiếu Kiệt cũng chỉ biết cầu trời cho việc này thành công. Bởi hắn chỉ hi vọng ở bên kia bọc vải bắt lửa xe đem đạn trong đó cố định lại ngăn cho đối phương dừng lại một loạt đạn. Để có thể lấy được tiếp tế.
Hàng loạt phát súng lúc này được bắn ra. Nhưng nó cũng chỉ trúng ở một số cạnh của cái bật lửa mà không phải là ngay phần bình xăng của cái bật lửa thép. 
Thấy đồ của mình dường như làm bất lực trên không trung sắp rơi xuống Thiếu Kiệt cũng biết không thể nào may mắn đến mức hắn suy nghĩ như thế nào thì ông trời sẽ làm như thế đó. 
Nhưng không ngoài nhóm người Thiếu Kiệt nhắm đến cái bọc chứa đầy đạn. Những người mai phục đám người Thiếu Kiệt cũng đem nòng súng bắn về phía cái túi vải được ném ra kia. Bởi họ cho rằng đây sẽ là vật gì đó làm cho họ bị tổn thương. Suy cho cùng họ cũng suy nghĩ nếu không phải vật có sát thương đến họ thì nhóm người Vô Ảnh và Thiếu Kiệt cũng không ném về phía họ.
Giữa việc súng lục với súng AK hướng cái bọc vải bắn tới lực tác động không giống nhau. Viên đạn và kích thước đầu đạn cũng không phải là chỉ chênh lệnh nó còn có cả sự tiếp xúc của áp lực xoáy không khí. 
Một viên đạn của đối phương được bay ra khỏi nòng súng hướng thẳng bọc vải ngay tâm điểm ở dưới của cái bật lửa. 
“ Phừng”
Âm thanh của ngọn lửa từ đầu đạn ma sát với vỏ thép của chiếc bật lửa làm mồi dẫn bốc cháy phần xăng nằm ở bên trong lan ra tấm vải bọc, Một ngọn lửa bừng lên rơi xuống chạm đất không xa những tán cây phía những người đang tập kích nhóm người của Thiếu Kiệt. 
Vốn chỉ tưởng là một ngọn lửa đơn thuần không gây sát thương gì. Đối phương cũng bỏ qua mà hướng nòng súng trở về nơi nhóm người Thiếu Kiệt đang ẩn núp sau chiếc xe đợi hành động của nhóm Thiếu Kiệt sơ xuất loại bọ đi những người này. 
Nhưng ngọn lửa sau khi bị cháy với chất dẫn là xăng tuy ngọn lửa cực kỳ nhỏ không có tình trạng nào gọi là quá mức nguy hiểm. Thế mà ngay lúc này đây bởi nhiệt độ bên trong bọc vải tăng cao đem những đầu kích nổ của những viên đạn tác động lẫn nhau. 
“ Đoàn! Đoàn! Đoàn!...
Chín âm thanh lần lượt vang lên từ mặt đất. Đem chín viên đạn mà Thiếu Kiệt đã bỏ vào bọc vải bắn ra không có chủ đích. Nó bay toán loạn. Một viên đạn hướng về phía đầu người đang núp gần đó xuyên qua lá cây bay thẳng vào ngay mặt phía gò má trái của người này. 
Một viên đạn vô tính ghim thẳng vào một hộp nhỏ nằm ở phạm vi cách người truyền tin năm mét. Nơi đó đúng là vị trí vừa rồi hắn rời đi. Thiết bị này khi bị viên đạn ghim vào hoàn toàn mất đi khả năng của nó.
Bên tai Thiếu Kiệt và một số người Vô Ảnh lúc này vang lên tín hiệu làm cho đám người họ như vớ được cái phao cứu sinh. 
Thiếu Kiệt nhịn không được hét lớn vào trong bộ liên lạc. 
- Jackson anh chừng nào thì mới đến đây! Chúng tôi cầm cự không được bao lâu nữa đâu.
Ngay khi Thiếu Kiệt dứt lời chiếc xe của nhóm người Jackson chạy với tốc độ cực cao tiếng thắng xe ma sát với mặt đường để đầu xe hướng về phía những tán cây rậm rạp xung quanh. 
Bốn cánh cửa của chiếc xe bảy chỗ lúc này được mở bung ra về phía bốn hướng. Những người ngồi trên xe lúc nay từ trong xe cúi người quay hướng súng của mình về phía bụi cây. Đám người Thiếu Kiệt bây giờ cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm. Đối với việc Jackson xuất hiện ở thời điểm này dù có chậm nhưng nhìn sự gấp gáp của toàn bộ người đi cùng Jackson cũng hiểu hắn nóng lòng đến mức nào.
Vừa nhảy xuống xe Jackson nhanh chóng hướng súng của mình về phía trước mặt xe ô tô lớn tiếng hỏi Thiếu Kiệt và nhóm của Blake 
- Mọi người không sao chứ. Hiện tại tình huống có chút không đoán chắc được. Ở phía sau dường như vẫn còn người của đối phương. 
- Mọi người hiện tại có ít nhất cũng ba người bị thương nặng còn những người khác thì không vấn đề gì đủ để tiến hành chống trả nhưng địa thế như thế này sợ rằng không ổn. Chúng ta trong sáng bọn nó ngoài tối khó lòng phòng bị. 
Jackson bây giờ hướng trong xe mở cái cốp phía sau ra cho nhóm người của Thiếu Kiệt. 
- Hiện tại không biết được đối phương có bao nhiêu người. Nhưng tất cả những người có thể chiến đấu được chúng ta phải liều thôi. Mọi người lấy tiếp tế đi. 
Khi đã có sự xuất hiện của Jackson ở phía sau xe của nhóm người hắn cũng có một số đồ tiếp tế cần thiết khi xảy ra sự việc. Mấy người của Vô Ảnh bên nhóm Thiếu Kiệt nhanh trong đến lấy vũ khí cần thiết mà họ cảm thấy có thể sử dụng được. 
Vì đám người Jackson xuất hiện bất ngờ lại thêm phần được trang bị vũ khí nhiều như vậy người đang ẩn núp ở trong đám cây ven đường cũng lui lại rời đi để hội họp. Hắn nhìn thấy một nhóm người Vô Ảnh mở cốp xe bị lật đem ra mấy rương gỗ. 
Việc này khá nhanh không để hắn kịp bắn một viên đạn nào. Phần vì phải đợi tiếp viện. Giờ này nếu hắn một mình xả đạn về Phía Thiếu Kiệt chắc chắn hắn là người chết đầu tiên. Khi không có người nào khác để giám sát nhóm người vừa đến thì khả năng họ rời đi được rất là cao.
Hắn đem hệ thống liên lạc của mình nói vào phía micro. 
- Cần đội chi viên xuất hiện gấp phát sinh tình huống đối phương có tiếp ứng từ phía sau. Hiện tại tiếp tế đối phương có thể phá được vòng vây. Nơi này chỉ cầm cự được trong vòng một phút số hai thiệt mạng rồi.
- Được đã biết chúng tôi sẽ đến viện trợ ngay đừng để đối phương có cơ hội thoát khỏi nơi cần thiết. Lúc mới thật sự là không hay. Cấp trên đã ra lệnh thằng nhóc đó phải mất tích trên cõi đời này trước khi nó kịp xuất hiện tại tổng bộ.
Người bên kia hệ thống liên lạc chỉ nói bấy nhiêu đó rồi ngắt đi hệ thống. Cùng một hoàn cảnh với nhau cả hai người tập kích nhóm Thiếu Kiệt đợt đầu lúc này đều nhìn về phía lẫn nhau gật đầu. 
Đem những băng đạn còn lại trên người đặt ra đất cạnh cây súng, Cả Hai người lúc này mới tháo băng đạn trên súng mình xuống gắn lên một băn đạn mới. Đưa nòng súng về hướng chiếc xe bảy chỗ. Bóp lấy còi súng. 
Từng loạt đạn được bắn ra hướng kính xe và hai bên cửa xe. Những đầu đạn bay đi trong không trung cắm vào những sắc thép của chiếc xe ô tô.
- Mọi người cẩn thận đối phương còn sống! 
Blake lên tiếng cảnh báo cho mọi người. Giờ phút này dù chỉ qua vài giây lấy được tiếp tê được đặt trên hai chiếc xe. Nhóm người của Thiếu Kiệt dù bị thương nhưng vẫn cho thấy hi vọng phá vỡ vòng vây được tình huống nguy hiểm này.
- Mọi người trang bị đầy đủ chưa? Trương Hạo cả mày nữa đấy. Blake lát nữa hộ tống Trương Hạo rời khỏi nơi này. Còn nữa mọi người ai bị thương nặng thì lên xe. Thoát đi nhớ viện trợ. Đây là lệnh.
Thiếu Kiệt bây giờ bàn tay mình nắm chặt cái súng vừa tiếp nhận từ một người Vô Ảnh. Hắn bị tấn công như thế này cũng không nhịn được muốn ăn thua đủ với đối phương.
- Thế còn cậu đừng nói cậu ở lại đây như vậy sao được! 
Jackson nhìn Thiếu Kiệt nói ra suy nghĩ của mình. Bởi vì họ thấy Thiếu Kiệt mới là tâm điểm của sự truy sát lần này. Nhưng đó chỉ là ở một khía cạnh mà họ có thể thấy được. Thiếu Kiệt ở một góc âm mưu quỷ kế của đô thị quan trường đã biết không ít tình huống như thế này. 
- Không tôi phải ở lại. Lần này để họ thấy rằng Thiếu Kiệt này không phải là quả hồng mềm. Tất cả mọi người ở đây có muốn cùng tôi báo thù lại cái mối nhục của việc núp như chó chết vừa rồi thì cùng tôi sống chết.
- Chúng ta còn đồ chơi đủ để chơi chết bọn họ nên cậu cũng không cần bi quan như thế đâu. 
Một người của Vô Ảnh lúc này lên tiếng. Đem hai cái rương được lấy hết vũ khí ra chỉ còn một lớp ván gỗ. Hắn lấy một cái móc khóa đa năng với mấy cái đầu vít để mở những con ốc ra. Hướng tấm ván của một hộp gỗ tiếp tế vặn ra. 
Cả đám người Vô Ảnh lúc này cũng cười cười. Họ dường như biết được bên dưới là gì. Không như Thiếu Kiệt chỉ thấy được phía trên là những súng và đạn dược. Lần này những người khác cũng phụ hắn mở ra tấm ván đặt ở đáy hộp gỗ này. Mở tấm ván kia ra Thiếu Kiệt cũng há hốc mồm. Hắn thật sự lạnh mồ hôi với mấy người Vô Ảnh này Thầm cảm thấy may mắn vừa rồi chiếc xe không phát nổ. Nếu không hắn cũng không biết phải làm như thế nào. Bởi bên dưới tấm ván là gần hơn hai chục trái lựu đạn.
- Cầm hai cái lúc cần ném chơi! Lần này chơi lớn xem coi đám người đó sống như thế nào. anh em bị thương muốn chơi nữa cũng được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.