Chương trước
Chương sau
Doanh Doanh khi được Thiếu Kiệt hỏi mình một câu hỏi về suy nghĩ hắn đưa ra. Cô cũng trầm mặc tính toán những thứ cần thiết trong đầu mình. Đối với việc Thiếu Kiệt nói về thị trường trò chơi hiện tại. Mỗi hàng quý đều ra một trò chơi mới là quy luật bất thành văn của các nhà phát hành. Để duy trì người chơi và sự ổn định của thị trường cần thiết. Họ chắc chắn phải kiếm cho ra được trò chơi để phát hành. Mà Tencent do tranh đấu của Mã Hóa Đằng với Thiếu Kiệt đã hình thành nên điều bất cập trong thị trường này.
- Có thể. Chúng ta đứng giữ trung gian chuyển nhượng trò chơi hoặc dự án cần thiết của đối tác cho một bên thứ ba hoàn toàn có khả năng. Nếu như chỉ một nhà chúng ta phát hành hết toàn bộ số trò chơi thì chắc chắn sẽ làm không ít những nhà phát hành khác bất mãn. Chưa nói đến trong nước ở khu vực nước ngoài
chắc chắn phải có.
Mã Hóa Đằng cũng bất giác gật đầu. Đối với việc công ty mình vô hình mua lại toàn bộ các trò chơi cần thiết. Hiện tại không ít những công ty nước ngoài sẽ phải tìm kiếm nhà cung cấp trò chơi . Đã bản thân họ không phát hành được còn ôm giữ quá nhiều sẽ trở thành cái gai trong mắt của không ít công ty. Trở thành tâm điểm chú ý không bằng xoay chuyển thành hợp tác thu lợi nhuận.
Những công ty khác nếu có biết cũng không làm gì được. Họ cũng muốn kiếm lời thì Tencent cũng muốn kiếm lời quan trọng hơn hết là Tencent đi trước một bước lợi nhuận được chia đều cho ba bên cũng không phải là không có người muốn.
- Đúng vậy. Doanh Doanh cô xem coi gấp rút liên hệ với những công ty phát hành trò chơi ở các nước khác. Đem trò chơi còn tồn đọng chưa phát hành công bố sẽ chuyển nhượng. Đã không thể phát hành kiếm lợi nhuận về thì chúng ta thanh lý đề thu về nguồn vốn cần thiết giải quyết vấn đề trước mắt rồi tính đến sau này.
Mã Hóa Đằng ra lệnh cho Doanh Doanh trong khi đó Thiếu Kiệt ngồi ở một bên chỉ cười một cái nhẹ. Đối với việc chuyển nhượng dự án hắn thấy cũng chỉ có thể cứu vãn được nhất thời quan trọng nhất là Tencent muốn phát triển cần có một hướng đi mới hơn trong làng giải trí công nghệ.
- Chỉ như thế thôi mà các ông đã mừng rỡ rồi sao. Nên nhớ vốn hóa trên thị trường của Tencent phải bù đắp rất lớn. Nếu như không có người mua lại cổ phiếu trên sàn. Cho dù ông có thanh lý toàn bộ hết các dự án trò chơi còn tồn đọng của Tencent cũng không giải quyết được vấn đề gì đâu.
Cả năm người vừa mới thở phào nhẹ nhõm khi giải quyết được một vấn đề nan giải thì bị Thiếu Kiệt tạt thẳng một gáo nước lạnh. Lời nói của hắn cho thấy hiện tại cổ phiếu trên sàn của Tencent hắn không mặn mà cho lắm.
- Cậu!
Vốn định nói Thiếu Kiệt sao không mua lại hết Mã Hóa Đằng nhìn thấy Trương Hạo bên cạnh Thiếu Kiệt cũng im lặng. Đối phương hiện tại đang năm giữ ba mươi phần trăm cổ phần với lại mười phần trăm của Tống Thanh Quân thì giá trị đó đủ đưa ra quyền biểu quyết cao nhất của hội đồng quản trị Tencent những cổ phiếu trên sàn cũng không còn tác dụng như lúc chưa chuyển đổi tỷ lệ.
Cả hai người Triệu Vạn Thân với Phan Thế Anh nhìn về Tống Thanh Quân. Hai người như đạt thành hiệp nghị cần phải để cho Tống Thanh Quân ra mặt nói với Thiếu Kiệt thu lại cổ phiếu trên sàn chứng khoáng. Chỉ có như thế với những thay đổi trong việc chuyển nhượng dự án mới đem lại chỉ số tăng cho thị trường.
Tống Thanh Quân bị nhìn chằm chằm bởi hai người. Dù không lên tiếng nhưng cả ba đã cũng tiến cùng lui bao nhiêu năm. Đối phương ăn ý như thế nào thì những gì hai người muốn Tống Thanh Quân đều hiểu.
- Tống Long. Cháu có thể nể mặt mấy người chúng ta thu mua lại toàn bộ cổ phiêu trên sàn được không. Đợt vừa rồi cháu đã lợi nhuận không ít. Giờ thu mua lại cháu cũng vững chắc nắm giữ công ty hơn. Sau này sẽ không ai lung lay được cái chức chủ tịch hội đồng quản trị của cháu.
Thiếu Kiệt ở một bên nghe Tống Thanh Quân nói như vật chỉ giả vờ thở dài một hơi. Đối với việc này hắn phải đóng kịch để lấy quyền lợi cần thiết cho mình.
- Không phải không muôn mua. Mà mua không được. Mấy người nghĩ xem. Tôi cho người bán ra toàn bộ cổ phiếu của Tencent thông qua nhiều tài khoản khác nhau. Giờ nếu mua lại khi giá thấp như vầy. Kiếm lời quá nhiều trên thị trường. Ủy ban tài chính chứng khoán lại cho rằng tôi gian lận cổ phiếu nữa. Như thế bị bắt đấy chứ không phải đùa đâu. Tôi còn yêu đời cũng không muốn mình bị phạm pháp cổ phần cũng nắm trong tay thông qua Trương Hạo. Làm việc không có lợi tổn thất nhiều lắm.
Cả năm người bây giờ trong lòng chỉ muốn chửi thề một tiếng. Thiếu Kiệt hắn mà có phạm luật thì chắc chắn đã bị bắt đi từ lâu không phải giờ này còn ngồi ở đây. Hơn nữa nắm quyền kiểm duyệt tài chính Phan Thế Anh ngồi đây muốn hắn mua lại toàn bộ cổ phiếu của Tencent để thị trường phục hồi. Hắn còn lo lắng mình phạp luật bị bắt.
- Cậu yên tâm vấn đề này chắc chắn sẽ không xảy ra tôi cam đoan với cậu chỉ cần cậu thu lại toàn bộ số cổ phiếu của Tencent trên sàn giao dịch những gì cậu làm xem như không có chuyện gì. Ủy ban thanh tra chứng khoán sẽ không làm khó cậu. Tôi dám cam đoan một lời hứa chắc chắn.
Phan Thế Anh ngay lập tức làm ra hứa hẹn chắc chắn Thiếu Kiệt sẽ không dính dáng đến những vấn đề pháp lý mà hắn vừa nói ra. Cả Tống Thanh Quân với Triệu Vạn Thần cũng như thế gật đầu. Cả ba người đã muốn như thế thì Thiếu Kiệt có làm gì cũng không thể nào bắt lỗi hắn trong việc mua lại cổ phiếu của Tencent trên sàn được.
- Nói không thì ai tin. Bây giờ các ông nói bằng lời như thế đến lúc tôi làm ra kế hoạch thu lại cổ phiếu của Tencent lại quy chụp tôi là rửa tiền hoặc lũng đoạn thị trường chứng khoán đến lúc đó tôi vừa mang tội vừa đi tù. Cái hố này đào ra để tôi nhảy vào đâu có dễ như thế. Cẩn thận vẫn tốt hơn. Bảo đảm nhất là cả ba người cùng làm cam kết đi. Nếu có việc gì tôi còn an tâm.
Cả ba người lúc này đều nhìn nhau như lấy ý kiến. Doanh Doanh với Mã Hóa Đằng ngồi bên cạnh cũng không phát ra một lời nói nào. Việc Thiếu Kiệt yêu cầu một tờ giấy cam kết cũng là việc có thể chấp nhận được. Đối với Tống Thanh Quân hoặc Phan Thế Anh có thể không nói đến làm khó dễ sau này. Nhưng với biểu hiện vừa rồi của Triệu Vạn Thần lo lắng của Thiếu Kiệt cũng không phải không có cơ sở. Đã lẫn nhau không có hảo ý tốt thì phòng ngừa một chút gì đó sau này vẫn là điều cần thiết.
Phan Thế Anh bây giờ nhìn qua Triệu Vạn Thần. Nếu nói làm làm bản cam kết ông chắc sẽ không có vấn đề gì nhưng còn ý tứ của Triệu Vạn Thân hắn ra sao thì không ai biết được.
- Lão Thần ông thấy sao?
- Hai ông còn hỏi tôi việc này sao. Đã muốn dàn xếp êm xuôi chuyện này các ông đã đồng ý thì tôi đồng ý thông. Nhưng chỉ duy nhất một lần này thôi. Lần sau sẽ không có ngoại lệ nữa.
Đáp lại câu hỏi của Phan Thế Anh. Triệu Vạn Thần một bộ dạng bất đắc dĩ phải đồng ý. Vì lợi ích chung cần thiết của toàn bộ mọi người trong phòng.
- Nếu mọi người đã đồng ý thì để cho Doanh Doanh làm cái cam kết này thành văn bản cần thiết đến lúc đó chúng ta ký là được. Cậu thấy thế nào Tống Long.
Mã Hóa Đằng nhìn qua Thiếu Kiệt xem như chốt lại những gì cần thiết bởi ở tại nơi này hắn không có dụng cụ cần thiết để Doanh Doanh có thể đánh máy văn bản tạo ra một văn bản cam kết cần thiết.
- Không cần phải rắc rối như thế cam kết văn bản cũng chỉ hiện hữu trên giấy tờ. Nếu mọi người đã đồng ý rồi thì cũng không cần phải rườm rà như thế cứ viết giấy tay là được. Chỉ cần ghi hình lại việc ký cam kết là được xem như làm bằng chứng xác thực.
Thiếu Kiệt hắn cần gấp trong thời gian nhất định nếu bây giờ để đợi cho Doanh Doanh làm thành văn bản giấy tờ là điều không thể. Vì hắn chỉ cần mua lại cổ phiếu lúc đó là việc đã rồi. Muốn nói đường nào thì mấy người trước mặt hắn đều được lợi. Cho dù Thiếu Kiệt có muốn bán ra giống như lần này hắn đã làm cũng sẽ không được.
Ý kiến của Thiếu Kiệt hắn ghi hình lại cả quá trình ký cam kết đối với ba người Phan Thế Anh, Triệu Vạn Thần cùng với Tống Thanh Quân làm cho năm người đều nhìn nhau. Đối với phương án tức thời của Thiếu Kiệt họ cảm thấy đúng là thích hợp nhưng có việc gì đó không ổn cho lắm. Nếu việc viết giấy tay. Khi tranh chấp có thể không được pháp luật công nhận nhưng còn về vấn đề đi kèm theo video ghi hình lại đúng là sẽ có hiệu quả trước bàn tố tụng.
Áp dụng đối với hình thức này Thiếu Kiệt thấy rõ điều lợi hại của nó thông qua mạng xã hội vào những năm sắp tới. Đối với việc có hình ảnh có chứng cứ minh bạch đem ra giữa cộng đồng mạng thì người có lợi lại chính là Thiếu Kiệt. Bởi cả ba người đều mang phẩm hàm,có tiếng nói quyết định trong cơ sở hành chính quốc gia.
- Ghi hình lại cũng được nhưng dứt khoát tôi muốn cậu cam đoan những hình ảnh này không được lộ ra ngoài. Nếu như đoạn ghi hình này được đem ra ngoài công bố chúng tôi không ngại sử dụng biện pháp mạnh với cậu.
Triệu Vạn Thần nhìn Thiếu Kiệt đưa ra lời cảnh cáo. Hắn thấy được nguy cơ khi mà những thông tin ghi hình này bị đưa ra ánh sáng chắc chắn lúc đó đối với sự nghiệp chính trị họ hoàn toàn không có điểm nào cứu vãn được.
- Vấn đề này ông cứ yên tâm. Nó sẽ không bị lộ ra nếu đôi bên đều làm được những gì theo cam kết và chỉ có một mình tôi được sở hữu. Còn nếu không sau khi ghi hình lại buổi cam kết này thì dữ liệu đó được cất vào một nơi chỉ tôi biết cũng được. Đôi bên không vi phạm hiệp ước cần thiết thì cũng sẽ không lộ ra thứ gì đâu mà các ông lo. Tôi cam đoan với ông như thế đấy. Còn gì nữa không.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.