Chương trước
Chương sau
Căn phòng im lặng một cách đáng sợ. Những lời Thiếu Kiệt nói làm cho Sở Ninh ngồi thừ ra. Hắn suy nghĩ đến nhưng gì mình vừa được tiếp nhận. Một dòng chảy hình thành lên toàn bộ sự việc mà Thiếu Kiệt đã nói. Bất giác hắn rùng mình nhìn về thiếu niên đang chinh chiến với những món ăn trên bàn. Tầm nhìn này và toàn bộ kế hoạch sơ bộ này đã nói rõ chỉ cần có con đường chỉ cần đi theo một con đường sẽ thấy được sự thuận lợi cần thiết cho cả quá trình từ đầu nguồn cung cấp đến tận cuối cùng khâu tiêu thụ.
Những điều này chỉ cần làm tốt từ đầu thì hắn muốn tiêu chuẩn để có thể xuất hàng đi châu âu hay các nước lớn khác là điều hoàn toàn không có vấn đề gì.
- Phục tôi thật sự phục cậu rồi đấy. Việc này tôi sẽ liên hệ các bên sớm nhất đưa ra điều cần thiết. Lúc đó hi vọng cậu có thể giúp tôi một chút. Chỉ cần có được điều kiện cần thiết tôi nghĩ việc kiếm đầu ra ở các nước khác tôi có thể làm được.
Sở Ninh hiểu rằng hắn phải tự đi tìm những người tiêu thụ cho con đường của mình. Thiếu Kiệt đã nói như vậy nếu điều này cũng phụ thuộc vào đối phương thì hắn cũng không cần phải đặt chân vào cái thị trường này.
Xét thấy kế hoạch mình được nhận Sở Ninh thừa nhận rằng nếu không phải vì Tencent tình hình như hiện tại. Bỏ ra quá nhiều mà không thu lại được gì thì sẽ không ai cam lòng. Mà để cứu nó cần quá nhiều điều cần thiết. Trước mắt người thiếu niên này không có đủ thời gian để làm ra các chuẩn bị cần thiết. Nếu không có Tencent chắc chắn sẽ Thiếu Kiệt tự thân đi vào con đường kiếm tiền này
Doanh Doanh thấy sở ninh nói chuyện như thế cũng cười cười cầm ly nước lọc của mình lên. Hướng Sở Ninh nói.
- Chúc mừng ông kiếm được một con đường tốt kiếm tiền hi vọng ông sẽ ngày càng phát đạt hơn trong chuyện này. Cùng nhau lấy nước thay rượu uống mừng vậy đi.
Thiếu Kiệt với Trương Hạo cũng cầm cái ly của mình lên. Hướng về phía Sở Ninh nói.
- .Đã vậy thì tôi cũng chúc mừng ông chủ Ninh sớm ngày trở thanh người xuất nhập khẩu nông sản lớn nhất trong nước. Và phát triển ra tất cả con đường nước ngoài đều thuận lợi
- Này Sở Ninh sau này ông có giàu cũng đừng có quên tôi đấy nhé. Ông chỉ cần làm như thế thôi thì tôi đã có một chút quan hệ với tài thần rồi. Chỉ nghe thôi cũng biết là sau này ông giàu sụ rồi không kém đâu à.
Trương Hạo tiếp lời của Thiếu Kiệt với một nụ cười tươi như chào đón một vị phú hào mới.
- Được Được! tôi phát tài sẽ không quên mọi người đâu chắc chắn như thế. Nào uống xong rồi dừng đồ ăn nào nãy giờ tôi chỉ thấy cậu ấy tự nhiên dùm bữa hai người thì sao lại như vậy đã đến dự tiệc phải dùng chút gì đó chứ. Không dùng là không được à.
Sở Ninh vừa nói vừa đưa ly lên chạm vào những cái ly của mọi người cũng hướng Trương Hạo với Doanh Doanh hối thúc họ gắp đồ ăn cho mình. Sở Ninh uống cạn một hơi cái ly chỉ còn trống rỗng rồi đặt xuống cầm đũa lên từ trong những dĩa đồ ăn gắp thức ăn bỏ vào chén của Thiếu Kiệt Trương Hạo rồi sau đó là Doanh Doanh. Sau đó mới gắp đến đồ ăn vào trong dĩa mình.
Vừa ngồi xuống Sở Ninh mới tươi cười nhìn Doanh Doanh nói với cô.
- Việc lần này tôi cũng phải cảm ơn công ty cô nếu như cậu ta không có thời gian lo chuyện khác thì chưa chắc kế hoạch này đã đưa cho tôi. Nhưng nói đi cũng phải nói lại cô sau này cũng nên nói với Mã Hóa Đằng. Hắn không đấu lại thì đừng có đấu chỉ tổ thiệt thân thôi. Lần này xem như cho hắn ta một chút giáo huấn để khỏi quá tự cho mình là đúng. Nếu lúc đầu không phải vì thái độ của hắn có lẽ tôi đã không buông màn mà để hắn tự mình điều hành không nghe ý kiến của ai. Chỉ trách là tôi không có người chống lưng chỉ có tiền tiếng nói thấp.
Doanh Doanh lúc đầu nghe thấy Sở Ninh nói trong bụng cô rất tức giận nhưng những lời phía sau làm cho cô hiểu rằng không phải Sở Ninh trở cờ vào giờ phút quyết định mà hắn đã có chủ ý này ngay từ những ngày công ty phát triển. Cô nhận ra cho đến trước đó Sở Ninh không bán đi cổ phần chủ yếu vì tiền và muốn được mối quan hệ cần thiết với những người của Mã Hóa Đằng. Nhưng với điều này làm sao Mã Hóa Đằng chấp nhận có một người cùng chỗ dựa với mình lại sở hữu nhiều cổ phần hơn hắn.
Cái gọi là tiền tài nhiều nhưng không có chỗ dựa lớn được thể hiện rõ hơn. Mã Hóa Đằng áp chế Sở Ninh trong hội đồng cổ đông với những người sau lưng mình đã khiến cho Sở Ninh không thiết tha gì đến Tencent mà chỉ ngồi lấy lợi nhuận của chính mình không màn đến,
khi đó Sở Ninh cũng không thể bán ra cổ phần nếu chuyển nhượng cho người khác. Liệu ai đủ khả năng để mua lại là điều không quan trọng bằng những người sau lưng Sở Ninh nhìn hắn như thế nào. Nếu bán phải chia nhỏ cổ phần ra thì họ cũng không muốn có quá nhiều cổ đông quan trọng trong công ty. Khi đó thái độ và bước đi của Sở Ninh sẽ bị nhìn lấy chỉ đợi thời cơ chụp láy sai lầm.
Khi Trương Hạo đến bỏ ra giá cao song song đó là việc thay đổi của Thị trường làm cho Sở Ninh biết đây là lúc thích hợp để rút lui. Đối phương có tài chính dồi dào. Mua lại hết cổ phần của hắn là người kinh doanh mấy người ở phía trên cũng không thể nói được hắn. Hắn đã không bán ra từng phần mà chuyển nhượng cho một người khác cũng y như hắn.
Doanh Doanh đã hiểu được vấn đề thì mọi thứ cũng minh bạch hơn tại sao Sở Ninh lại làm như thế. Hắn nhìn toàn bộ cục diện không làm cho những người kia mất hảo cảm với mình thôi. Việc chuyển nhượng vì lợi nhuận ở thương trường không hề ít cũng không trách được Sở Ninh hắn làm như thế.
- Xem ra lúc Trương Hạo đến mua cổ phần ông thấy được sự giải thoát muốn dứt ra càng sớm càng tốt nên nhanh chóng chuyển hết cổ phần cho Trương Hạo mà không cần suy nghĩ đi. Ông được lợi cũng không ít.
- Ừ tôi bị kẹp ở giữa giờ có người thiêu thân vào tôi vì lợi nhuận phải bán ai nói được nào. Nhưng không ngờ đằng sau Trương Hạo lại là một cây cột cao hơn Mã Hóa Đằng. Tống gia bắc kinh. một nhà hào hùng mới nhận lại cháu trai tên Tống Long sắp tới sẽ tổ chức tiệc mừng ra mắt mọi người. Tôi nghĩ người đó là cậu đi. Vì cậu đừng trách tôi có những con đường lấy được thông tin cho mình. Nên cũng phải biết mình nói chuyện với ai đi.
Sở Ninh vừa nói vừa nhìn về Thiếu Kiệt nói ra lai lịch mà hắn nhận được từ đường dây thông tin của mình. Doanh Doanh dù biết là Thiếu Kiệt sẽ được gọi là Tống Long nhưng không biết rằng lại có một bối cảnh khủng bố phía sau như thế.
Cô hiện tại hiểu vì sao Mã Hóa Đằng bị thất sủng đơn giản cháu của một trong ba người phía sau tencent sở hữu công ty thì vẫn tốt hơn là một người ngoài chỉ được không chế qua lợi ít.
- Tôi hiểu tại sao. Mã Hóa Đằng thua cậu rồi. Nếu theo Sở Ninh nói cậu là cháu của Lãnh Đạo Tống thì cậu xem như năm mười phần trăm trong tencent theo danh nghĩa và ba mươi phần trăm dưới tên của Trương Hạo. Cổ phần như thế thì ông chủ tôi thua không oan đâu.
Thiếu Kiệt đang đưa đũa trong tay mình định gắp một chút đồ ăn trên bàn vào chén. Hắn hiện tại trước đó tập trung chuyên môn rất cao nhưng giờ đây cũng đình chỉ. Bời lời nói của Doanh Doanh khiến hắn bất ngờ. Lão già Tống lại có mười phần trăm trong tencent như thế là điều Thiếu Kiệt chưa bao giờ nghĩ đến.
- Cô nói thật lão già đó có mười phần trăm sao. Ông ta kiếm tiền ở đâu mà có cổ phần này thế? Lãnh đạo quân đội làm sao có thể có số tiền đó tôi nhớ không ít đi.
- Ông ấy không sử dụng tiền vẫn có bởi vì cổ phần ban đầu của Tencent đúng là sở hữu đa số của Mã Hóa Đằng nhưng để có được sự ủng hộ phía sau ông ta đưa ba phần cho tam đại quân chính, Thương, Quan, Quân. Mà lãnh đạo tống được một phần từ phía Quân. cậu nghĩ xem ông ta có bỏ tiền ra mua sao?
Doanh Doanh cũng nói ra vấn đề của tencent lúc sơ khai làm cho Thiếu Kiệt gật đầu nếu lúc đó vì muốn cho công ty phát triển trong khi không có gì thì Mã Hóa Đằng làm như vậy là đúng. Đánh đổi để có được sự ủng hộ ngầm và hơn thế nữa là ba con đường chính hắn đều vận dụng được. Thương giới thuộc người nắm giữ tài chính kinh tế. Quan thuộc về chính sách cần thiết của quốc gia. Quân là bộ máy đứng sau toàn bộ ủng hộ bảo trì cân bằng giữa cả hai con đường quan thương.
- Như vậy là cổ phần của Mã Hóa Đằng hoàn toàn bị bán ra bên ngoài. Hắn không nắm một đồng nào sao?
- Đúng vậy. Việc bán ba mươi phần trăm cho Sở Ninh để lấy kinh phí và bán cả hai mươi phần trăm của mình ra thị trường cổ phiếu để lưu động nguồn vốn phát triển kế hoạch của những dự án đã làm cho Mã Hóa Đằng chỉ có thể trông chờ vào sự ủng hộ của tam đại gia tộc. Gần đây nhất chỉ có tin đồn là Mã Hóa Đằng bán ra năm phần trăm rồi thu lại thật ra chỉ là tin đồn là cho một trong ba người kia làm để thăm dò mà thôi.
Doanh Doanh nói ra toàn bộ mọi việc. Nếu là người khác cô sẽ không nói việc này nhưng trước sau gì Thiếu Kiệt sẽ biết cô cũng muốn làm cho Sở Ninh bực tức một chút nên mới nói toàn bộ việc này trước mặt của Sở Ninh cho hắn nghe thấy.
Không ngoài dự liệu và suy nghĩ của Doanh Doanh khi nói toàn bộ sự thật đằng sau Tencent cho Thiếu Kiệt nghe. Sở Ninh đang vui vẻ gắp đồ ăn nghe xong tức không chịu được đành uống một ly nước cho hạ hỏa. Hắn có bực tới đâu cũng không thể nào làm ra quá đáng trước mặt Thiếu Kiệt. Chỉ có thể mượn lời nói trách móc,
- Tức thật vậy là trước giờ. Cái thằng Mã Hóa Đằng đó chỉ làm công cho mình. Cổ Đông bị thằng làm công đặt đâu ngồi đó cục tức này nuốt không trôi mà. Nếu biết mọi việc chưa chắc hắn yên thân với tôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.