Chương trước
Chương sau
Khi Mã Hóa Đằng hắn vừa bước chân xuống dưới những bậc thang của lối vào những người phóng viên gần đó nhanh chóng nhảy ra cố gắng chồm cái tay của mình đang cầm máy ghi âm hoặc điện thoại về phía của Mã Hóa Đằng. 
- Ông Mã cho hỏi hiện tại có phải ông bị ủy ban giám sát tài chính đưa đi vì những gì mình đã làm ra ảnh hưởng đến thị trường trong vòng vài giờ qua đúng không. 
- Này này các vị. Khi nãy họp báo sao chỉ có vài người giò lại đông thế này sao. Giờ tôi cùng với người bên ủy ban giám sát tài chính đi cùng nhau là thật. Nhưng chỉ điều tra về người nào đang cố tình gây khó khăn cho ông ty của tôi thôi vài giờ nữa là về rồi đâu cần quan trọng như mấy vị phóng viên ở đây nói chứ. 
Mã Hóa Đằng nhanh chóng cười cười đáp lại lời nói của người phóng viên kia. Hắn vẻ mặt hoàn toàn không biểu hiện ra sự khó chịu nào. Còn hướng người phóng viên kia hỏi. 
- Này cậu đến lấy tin mà không tìm hiểu trước liệu có ổn không đây. Đâu phải cứ đi với người ủy ban giám sát tài chính sẽ là tội phạm kinh tế đâu. Đây là tôi làm nghĩa vụ cần thiết hợp tác để tìm ra kẻ làm thị trường biến động. Nhằm không cho đối phương trục lợi 
Những người phóng viên đều ghi âm thấy những gì Mã Hóa Đằng nói trong lòng hắn không ngừng tự nói một câu khá đồng lòng 
“ Đúng là lão cáo già. Nói thế chả khác ông nói mình không phải là người làm ra biến động. Nếu không phải ông thi là ai.”
- Xin hỏi ông Mã theo ông cổ phiếu của công ty mình khi nào mới phục hồi theo tôi biết hiện tại nó vẫn có chiều hướng lao dốc những cổ phiếu đó hiện tại chuẩn bị trở về mức ban đầu khi ông mới vừa IPO cổ phiếu của mình. 
Lời của người phóng viên này rất trọng tâm làm Mã Hóa Đằng nhìn hắn một cái rồi lắc đầu cười đùa nói. 
- Tôi cũng không biết được. Thị trường mà đâu phải tôi muốn là được còn phải xem nó sẽ phục hồi nhưng tôi tin chắc nó sẽ sớm trở lại với mức độ tăng trưởng còn thời gian nó tăng giá thì đến tôi cũng không biết. Có khi bây giờ nó tăng giá không chừng cậu có thể mua vào biết đâu lại có lời. 
Mà Hóa Đằng nói xong cũng nhanh chóng được mấy người bên ủy ban giám sát nhờ sự hổ trợ của cảnh sát mà tách những người phóng viên ra tạo thành một lối đi để đưa Mã Hóa Đằng lên xe. 
Câu nói của Mã Hóa Đằng cuối cùng chỉ để cho vui bởi vì những người phóng viên ở đây thừa hiểu nếu mà cổ phiếu tencent có tăng giá lại cũng sẽ không phải một sớm một chiều trong khí đó hắn hiện tại vừa mới bị bắt. Chỉ có nói giảm nói tránh để không bị chịu thêm dư luận từ giới báo chí chứ ai mà không hiểu điều nằm trong đó.
Cánh cửa của chiếc xe ô tô đóng lại sau khi Mã Hóa Đằng lên xe. Chiếc xe được hộ tống phia trước mở đường bởi âm thanh gào thét của cái còi của cảnh sát. Đoàn xe của Ủy Ban Giám Sát Tài Chính rời khỏi nơi đông đúc này cũng là lúc Doanh Doanh lên tiếng nói với người bên cạnh mình. 
- Được rồi. Ông chủ sẽ về sớm thôi ai về làm việc của người đó đứng ở đây nữa cũng không để làm gì. Nếu ai thấy có thể tiếp được một đống phóng viên ở đó thì cứ ở lại.
Doanh Doanh bước chân quay vào trong công ty nhưng trên tay cô hiện tại xuất hiện thêm một cái điện thoại. Cô lấy trong danh bạ ra một số điện thoại đợi đến khi bước tới thang máy cô bấm vào bút mũi tên đi lên đặt trên tường đợi chờ cho cửa thang máy một lúc rồi bước vào. 
Khi cánh cửa thang máy vừa đóng lại cũng là lúc cô nhấn nút gọi đi trên điện thoại chính mình. Bên kia điện thoại vang lên những hồi chuông phải một lúc lâu sau mới có tiếng nhận cuộc gọi. 
- Không biết cô gọi tôi có việc gì không nhỉ. Hiện tại tôi với Tencent cũng không còn quá nhiều liên quan. Tôi nhận cuộc gọi này đang không hiểu sao mình lại được sự chú ý của cô đây Doanh Doanh. 
Bên kia điện thoại vang lên một giọng nói cười đùa thoải mái của Sở Ninh. Doanh Doanh cầm điện thoại nhíu mày một cái rồi mới đáp lại lời của hắn một cách trực tiếp. 
- Tôi biết ông không còn liên quan với Tencent làm một người hợp tác với ông lâu dài tôi hiểu được ông chỉ muốn cái lợi của mình được phát huy hết mức cần thiết thôi. Lần này tôi chủ yếu không phải gặp ông mà là muốn ông giúp tôi liên lạc với Trương Hạo tôi muốn gặp anh ta.
Sở Ninh bên kia điện thoại chỉ cười cười đáp lại lời của Doanh Doanh một cách bất ngờ. 
- Ô tôi không ngờ cô lại biết ngài Trương đấy. Nghe lời nói của cô hình như xem ra cô cũng biết cậu ta không phải mới đây nhỉ. 
- Việc này không phải việc của ngài đâu. Tối chỉ cần ngài cho cách liên hệ với Trương Hạo mà thôi. Hơn ông một chỗ tôi biết được người phía sau ông cậu ta là ai. Nhiều hơn những điều ông biết về cậu ta. Nên nói tôi chủ yếu muốn gặp người phía sau Trương Hạo đúng hơn ông có thể chuyển lời như thế nếu như không đồng ý cho tôi cách liên lạc. 
Doanh Doanh xem ra Sở Ninh hoàn toàn không biết được ai là người phía sao Trương Hạo nếu hắn biết chắc chắn sẽ không thể nào có vẻ như thế nào. Nhưng qua lời nói cô thấy được Sở Ninh dường như chưa biết được phía sau Trương Hạo là một người thiếu niên có thể làm được nhiều điều mà đến Mã Hóa Đằng vẫn không có cách để đối phó với cậu ta. 
- Ô nếu cô đã nói thế thì tôi sẽ chuyển lời. Nhưng tôi cũng tò mò thật đấy. Tôi biết phía sau Trương Hạo có người. Nhưng không nghĩ rằng cô với Mã Hóa Đằng biết người đó mà vẫn bị thua trong tay người đó. Xem ra đánh giá của tôi về hắn ta dường như quá cao rồi. Được rồi chuyện của cô tôi sẽ chuyển lời còn muốn gặp hay không thì tôi không biết được. Cũng chúc cho Mã Hóa Đằng sớm thoát khỏi vụ này nhé. Tôi thoát ra rồi cũng nhẹ người.
Doanh Doanh vốn định cúp máy nhưng nghe Sở Ninh nói như thế cũng trầm ngâm lên tiếng ngăng lại việc cúp máy của Sở Ninh. 
- Tôi hỏi thật ông. Cổ phần đúng lý ra đang tên của ông vì lý do gì ông lại bán cho Trương Hạo. Tôi thấy trước đây không ít thì nhiều cũng có vài người đề cập việc này nhưng ông hoàn toàn không bán vậy thì tại sao lại bán cho Trương Hạo mà không phải người khác. 
Sở Ninh nghe Doanh Doanh nói nhu thế cũng chỉ cười một cái qua điện thoại trả lời một cách thẳng thắng với Doanh Doanh. 
- Cô cũng biết như thế vậy cô hiểu thế thế nào là lợi ích không. Lợi ích là khi tôi có được thứ mà tôi cần với người khác họ không cho tôi được nhưng với Trương Hạo thì khác anh ta ra giá gấp ba lần những người khác đưa ra. Cái giá quá hời so với việc tôi đã bỏ tiền ra ban đâu. Cái gọi là người ra tay hào phóng sẽ hơn xa người keo kiệt. Hơn nữa anh ta đã nói nếu cần điều gì hổ trợ ở nước ngoài anh ta sẽ giúp dù chỉ là một lời hứa hẹn nhưng để phát triển ra nước ngoài tôi thấy anh ta rành hơn những người trong nước nhiều. Điển hình là công ty của anh ta quản lý ở tại singapore nơi luật pháp có chút khắc khe về tiêu chuẩn trong nước đấy.
Sau khi Sở Ninh nói ra điều kiện đã khiến hắn bán cổ phần cho Trương Hạo. Doanh Doanh mới trầm mặc một lúc cô hiểu họ thua ở vấn đề nào. Đối với một người đầu tư kiếm lợi nhuận như Sở Ninh thì việc chỉ gò bó trong nước không thì chưa đủ. Khác với Tencent có thể góp vốn từ nước ngoài hắn ta muốn phát triển ra khỏi quốc gia rất khó. Những việc đầu tư trong nước có thể dễ như đem tiền trong nước đầu tư ra nước ngoài là việc mà tất cả những người lãnh đạo không muồn. 
Dòng tiền chảy ra bên ngoài mà không có kế hoạch thu hồi quay về thì đối với họ điều này không thật sự tốt. Trương Hạo nhắm vào điểm này hứa hẹn dựa trên công ty mà hắn điều hành ở Singapore đã làm cho Sở Ninh thấy được hướng đi kiếm được nhiều lợi hơn.
- Xem ra chúng tôi đã quên mất tại sao doanh nghiệp trong nước luôn tìm cách phát triển ở nước ngoài mà quên mất những đường đi đó không phải cứ có là được. Lần này xem ra chúng tôi bại không oan. Nhưng chưa biết chừng sau này ông sẽ hối hận với việc làm hôm nay thi sao. Khi đó chính bản thân mình là ra điều gì ông đừng hối tiếc. 
Doanh Doanh trả lời lại một câu cảm thán với Sở Ninh cũng không quên để lại một câu cho tương lai. Cổ va chạm với người thiếu niên kia một vài lần nhưng hiểu rõ. Đối phương sẽ không làm ra hành động nếu không có lợi về mình. Về điểm này không chỉ bản thân cô mà đến cả Mã Hóa Đằng cũng nếm trải không ít. Dư âm của việc đó đến giờ vẫn còn và gây thiệt hại trầm trọng nên mới dẫn đến kết cuộc của Tencent ngày hôm nay.
- Mẹ con đàn bà. Bày đặt hù dọa ai thế không biết. Làm như ông đây không biết cổ phiếu tencent giờ rớt tận đáy của sàn giao dịch không khéo kéo dài một hai ngày quỹ rủi ro của Tencent hết đường chống đỡ lúc đó báo lỗ và thông báo phá sản không xa đâu khi phải bù lỗ vào thị trường cổ phiếu nhiều như vậy. Nhưng đã muốn ông đây chuyển lời thì ông đây làm người tốt một lần vậy.
Sở Ninh nói ra suy nghĩ của mình. Hắn thấy việc cổ phiếu Tencent hiện giờ đã là ở mức báo động. Hắn dứt ra được không nắm giữ cổ phần nữa cũng là một cách thoát thân bởi nếu còn là cổ đông thì toàn bộ tiền của hắn sẽ đi theo Tencent nếu sau những sự việc này không thể cứu vãn được. Tiền mất trắng đó là điều một người đầu tư cũng không muốn. Hắn đã như vậy thì người khác làm gì muốn nhào vào Tencent lúc này. Không ai muốn làm anh hùng bỏ tiền ra cứu một cái thuyền đã thủng đáy cả.
Nhưng hắn không ngờ rằng. Chính lợi ích được phát triển ở nước ngoài của hắn khi bán cổ phần của mình Trương Hạo hắn đã đi một nước cờ sai lầm và cho đến một thập kỷ sau hắn còn hối tiếc với điều này và xem đây là kinh nghiệm trong cả cuộc đời đầu tư của mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.