Chương trước
Chương sau
Blake cũng thừa biết để tính toán trong kinh doanh thì có mười hắn với cả Jackson cũng không làm được. Những người suy nghĩ kinh doanh như Thiếu Kiệt với Mã Hóa Đằng không chỉ đơn giản người thường có thể hiểu được. Nó liên quan cả thế lực trong tối lẫn ngoài sáng của cả hai bên. Thiếu Kiệt nếu có chỗ dựa Mã Hóa Đằng buộc phải lui quân hoặc án binh bất động không thể nào thực thi những điều còn lại.
Vì để tránh đối phương có động thái đề phòng Thiếu Kiệt phải nhanh chóng tạo ra cho mình những thứ cần thiết để đối mặt với những việc này.
- Các anh chỉ cần chuẩn bị tinh thần đánh nhau một trận là được. Chúng ta đi bắc kinh chơi lớn. Trong vòng một ngày náo cho danh tiếng có thể vừa đủ làm việc thì mọi thứ đều ổn. Chơi lớn như thế nào thì phải xem chúng ta qua được bao nhiêu ải.
Jackson với Blake không ngờ đến Thiếu Kiệt lại định làm những việc như thế nhịn không được Blake mới lên tiếng nói với Thiếu Kiệt.
- Làm như vậy ổn không đó Thiếu Kiệt. Chúng ta làm như vậy sợ rằng chưa có được thân phận đã bị đánh không còn manh giác ở đó cậu đòi náo cho long trời lở đất.
- Cái này không hẳn đấy. Chúng ta đi lần này nhận thân nếu không làm ra náo động. Không cho họ thấy chúng ta có tiền vốn cần thiết. Nếu như im lặng bình tĩnh thì họ chịu nhận chúng ta sao. Hơn thế nữa trong thời gian ngắn dù không đi ra kết quả cần thiết Nhưng đằng sau Mã Hóa Đằng làm sao không báo cho hắn chuyện này. Phải như thế hắn mới ném chuột sợ vỡ bình. Không dám manh động.
Thiếu Kiệt đem suy nghĩ của mình ra ít nhất không thông mấy thứ truyện hắn đã đọc sáo lộ vẫn có. Đi nhận thân âm thầm không ồn ào chắc chắn không thể nếu im lặng, đám người họ Tống kia cho rằng hắn sợ họ. Có kiểm trắc thông qua adn cũng giả vờ như không phải bưng bích thông tin cần thiết với bên ngoài. Làm vậy Thiếu Kiệt hắn thật sự không có lợi lộc gì. Đôi khi còn tổn hại cực lớn.
Blake với Jackson hiện tại mới gật đầu. Họ hiểu Thiếu Kiệt muốn phô ra thực lực để cho đám người Tống gia phải chấp nhận. Nếu như một số vận động hành lang của Thiếu Kiệt có thể làm được ra cái adn trùng khớp với gia đình kia thì Thiếu Kiệt hoàn toàn có thể có một thân phận hợp cách.
- Được vậy cứ để anh với Jackson thử xem những người của Tống gia sẽ như thế nào. Nghe nói ở đây đất nước cũng coi trọng võ lực cùng với thực lực. Nhân cơ hội này thử sức một chút.
- Cứ phóng tay làm nếu tình hình bất ổn không nằm trong kiểm soát ít nhất em biết với ba người mình vẫn có thể đào thoát trong phạm vi nhất định nên không cần lo lắng. Giờ thì nghỉ ngơi cho lại sức trước cuộc chơi nào.
Thiếu Kiệt không nói nhiều nữa, đem cái miếng che mắt của mình lại dựa vào ghế trạng thái thoải mái nhất để chợp mắt. Blake với Jackson cũng như thế họ biết rằng đợi họ xuống sân bay sẽ không còn yên bình dể chịu.

Tại Thẩm Quyên lúc này trong một căn nhà khang trang tiện lợi. Kể từ khi làm việc cho Thiếu Kiệt Hoách Khang cũng đổi hẳn nơi ở không còn nằm trong một con hẻm nhỏ lụp xụp thay vào đó,một căn phòng đầy đủ tiện nghi ở một chung cư. Thẩm quyên hiện tại đang xây dựng bề thế phát triển nhanh chóng. Những căn phòng như thế này giá không hề rẻ an ninh ở đây được thắt chặt với kiểm soát gắt gao. Khu nhà của Hoách Khang hắn không thiếu một thứ gì tiện nghi.
Hai bố con Hoách Khang với Hoách Nam ngồi ở phòng khách đang nói chuyện với nhau. Hoách Nam đi tới đi lui cảm giác lo lắng không ít. Hai bố con họ hiện tại lo lắng nhất chính Thiếu Kiệt đến đây có kịp lúc này không.
- Con nói xem còn năm ngày nữa bắt đầu tiến hành họp cổ đông hàng năm của công ty đó. Giờ này Thiếu Kiệt vẫn chưa xuất hiện. Chúng ta phải làm thế nào đây. Ở bên kia quý tự dường như cũng gặp một số trục trặc về mấy cái tên ở thành phố. Con nghĩ xem cậu ta nói sẽ đến nhưng giờ này lại chưa thấy động thái gì hết.
Không như Hoách Nam bố mình, Hoách Khang bây giờ hết sức bình tĩnh hắn không lo lắng nhưng khuôn mặt trầm trọng có thật những thứ đã chuẩn bị đến bây giờ gần như hoàn thành. Hắn chỉ cần Thiếu Kiệt xuất hiện thì những thứ trong tay hắn sớm ngày hiệu lực.
- Con biết bố lo lắng nhưng không phải trước đó Thiếu Kiệt cậu ta đã nói sẽ đến kịp lúc rồi không phải sao. Cậu ta nói còn cần phải có tiền vốn để ra mặt trong chuyện này. Với suy nghĩ của con cậu ta không làm gì để mình chịu thiệt. Nếu hiện tại chưa đến thì cũng do cậu ta chuẩn bị thứ cần thiết thôi. Bố không cần phải nghiêm trọng lên như thế.
Hoách Nam bây giờ mới ngồi xuống ghế trước mặt con mình. Lo Lắng nói với Hoách Khang. Con nghĩ mọi chuyện đơn giản sao. Thiếu Kiệt không đến được đúng lúc chúng ta chết chắc. Con có biết số tiền con với bố chia nhỏ ra mua cổ phần cần thiết đem về nếu tính ra thì tiền thuế chúng ta chịu không nổi đấy.
- Không phải tại bố sao. Ngay lúc đầu con đã nói Thiếu Kiệt chuyển tiền cứ thông qua việc đường đường chính chính mua vào. Bố chia nhỏ ra để giao dịch không mất thuế giờ cộng lại một đống làm sao chi trả. Con đã nói rồi. Mua nhỏ từng đợt qua mặt được đối phương nhất thời không qua mặt được lâu dài. Giờ bại lộ ra chúng ta cũng chỉ có nước đợi Thiếu Kiệt cậu ta giải quyết. Con không đấu lại rồi. Chỉ có thể cầm cự đợi đến lúc Thiếu Kiệt xuất hiện thôi.
Hoách Khang hiện tại chỉ có thể đi bước nào tính bước đó. Ngoài việc bị Mã Hóa Đằng nhìn chằm chằm vào những gì hắn đang làm thì những việc khác xem như bị phong bế toàn diện. Hắn vốn nắm giữ cổ phần đủ lay động Mã Hóa Đằng. Nhưng chưa đến cuộc họp vấn đề ai sẽ là chủ tịch hội đồng quản trị còn không thể hợp thức hóa được.
- Mày đúng chẵn được tích sự gì. Mình có tiền do Thiếu Kiệt đổ xuống. Cứ thẳng tay đấu một lần chết ai đâu sợ cái gì. Mày còn thua thằng nhóc Thiếu Kiệt nhiều. Nó dám nghĩ đến những vấn đề cái thằng mấy mươi tuổi đầu như mày cũng không dám làm.
- Bố làm ơn dùm con một cái. Mấy người quái vật như Thiếu Kiệt, Mã Hóa Đằng con bố người bình thường không đấu lại. Nếu không thì việc vận động mua cổ phần từng đợt của hai bố con mình cũng không bị Mã Hóa Đằng phát hiện. Bố cứ muốn con như người ta thì không thể nào đâu.
Vốn còn định mắn Hoách Khang con mình thêm vài câu nhưng Hoách Nam hắn cũng không biết nên nói gì hơn so sách con hắn với Thiếu Kiệt dù không đành lòng nhưng hắn phải chấp nhận. Con mình không bằng được người ta về toàn diện. Thế Lực hắn cũng chẵn có để con mình dựa vào,Tiền bạc cũng không bằng người ta kiếm tiền. Chỉ có mỗi cái của hàng bán linh kiện cũ, hắn còn kham nổi lớn hơn thì hắn cũng chỉ chịu thua.
Nếu không có Thiếu Kiệt hắn càng không biết rằng đồ ve chai trước giờ hắn bán lại có thể tạo ra được tiền. Thở dài xem như mình chưa nói gì. Hoách Nam bây giờ mới hỏi con mình.
- Vấn đề cộng hết cổ phần lại chúng ta hiện tại nắm được bao nhiêu. Nếu như không đủ ở thế cân bằng thì sẽ khó lòng làm được. Nhưng thứ Thiếu Kiệt cậu nhóc ấy giao cho.
- Hiện tại chúng ta nắm chắc việc Thiếu Kiệt trở thành chủ tịch hội đồng quản trị không sai biệt được. Lần đó Mã Hóa Đằng thu mua vào cổ phần từ người bên dưới giữa đường bị chúng ta can thiệp bằng cách tung tin đồn đã làm hắn không thao tác được. Lần đó nếu không nhờ bố đưa ra ý kiến đem việc Mã Hóa Đằng muốn thâu tóm thị Trường trò chơi trong nước tung ra giá cổ phiếu cũng không lên cao đến mức độ khiến người bên kia lại trở mặt.
Hoách Khang vừa nói vừa nhìn bố mình. Hắn công nhận lần đó bố mình thật sự đưa ra sáng kiến tốt, nếu không nhờ vậy hắn cũng không giữ được cổ phần đủ chi phối công ty.
- Con còn dại lắm. Buôn bán như bố còn biết vận dụng. Cái cổ phần gì đó cũng giống như vậy tạo ra thị trường khang hiếm hàng thì buộc người đang nắm giữ món đồ đó phải lên giá. Mã Hóa Đằng thương lượng không được phải chịu thua thôi. Khi hắn cầm lái con thuyền bán ra cổ phần lại đi mua vào. Người khác nhìn vào không biết hắn để đối phó bố con mình. Thì cho rằng hắn tung bài đánh hỏa mù để tiến hành cho công ty lên giá.
Hoách Nam trong việc mua bán cũng không phải hạng thường chỉ có điều hắn không có đủ thực lực để làm lớn nên vẫn còn long đong, nói về buôn bán nếu hắn không có chút tiền vốn thì chắc chắn đã dẹp tiệm lâu rồi. Giờ chia sẻ lại một chút bí quyết cho con mình hắn cũng xem như có được chút tự hào.
- Bố nói hay lắm nếu như bọn điều tra thị trường biết thì bố chết chắc. Thị trường cổ phiếu không phải cứ nói tung tin đồn nhảm là được. Mấy người đó kia điều tra ra thì chúng ta lãnh đủ.
- Thằng nhóc mày khờ vừa thôi chứ. Bố mày cũng đâu đến nỗi ngu chỉ cần bỏ ra vài đồng mướn mấy thằng ăn mặt bảnh bao ra gần quan cơm hoặc quán nước của trước trung tâm sàn giao dịch. Thế là xong, đám người ở mấy nơi đó không phải ngốc. Một đám thần thần bí bí lại thêm cả việc bố con mình thu mua cổ phần nhỏ lẻ lâu dài. Dù không tin thì đám người hám lợi vẫn phải tin. Con chưa nghe, thà tin có chứ đừng không tin sao. Xã hội này lúc nào cũng có tiếng gió. Đám người đó nghe gió, đám người kia không phất cờ, trừ khi họ thấy tiền không nhặt.
Hoách Nam khá tự hào hắn tin chắc nếu người làm ăn bị thu hút bởi mấy câu chuyện hắn đưa ra, thêm vào đó thị trường biến động cứ rơi ra cổ phiếu nào thì bố con hắn thu mua, Người hám lợi thấy như vậy không biết chớp thời cơ thì việc lần đó của hắn cũng không thành.
- Lần này chỉ hi vọng Thiếu Kiệt đến kịp lúc nếu không công sức hai bố con mình đổ sông đổ biển, Chưa kể đến còn gặp phiền phức lớn không nhỏ đâu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.