Chương trước
Chương sau
Trương Cung vốn tưởng rằng hắn cùng người của mình chỉ có thể ngồi ở bên cạnh để cho Thanh Trúc đàm phán sau đó nói lại với chính bọn họ nghe cả quá trình. Nhưng giờ Thiếu Kiệt nói tiếng phổ thông khá lưu loát làm họ cảm thấy cuộc thương lương lúc này có phần thú vị.
Trước khi tới đây nhóm người Trương Gia cũng thắc mắc nếu việc thương lượng diễn ra giữa Thiếu Kiệt với Thanh Trúc họ không nghe hiểu được thì họ cần phải đi cùng cô ta hay không. Giờ thì họ minh bạch tại sao Thanh Trúc lại gọi họ đi cùng. Bởi đối phương hoàn toàn có thể nghe hiểu những gì họ nói.
Trương Cung vừa bắt tay với Thiếu Kiệt cũng khen lấy một câu xã giao nhưng hai người còn lại cũng gật đầu.
- Cậu nói chuyện tốt đấy chứ. Cậu học lâu chưa?
- Đừng khen tôi như thế ít ra tôi cũng không bằng được mấy vị. Mời mọi người ngồi chúng ta nói chuyện dễ hơn.
Thiếu Kiệt bây giờ để mọi người ngồi xuống phòng khách. Nhóm người Thanh Trúc ngồi ở đối diện Thiếu Kiệt trong khi đó Hà Vi bây giờ đem một bộ ấm tách trà đặt xuống trước mặt Thiếu Kiệt.
Nhìn mấy người Trương Gia Thiếu Kiệt bây giờ để cho Hà Vi rót trà cho từng người nói.
- Mọi người dùng tạm dù không có Đại Hồng Bao nhưng chúng tôi có Trà vùng cao thôi có thể sẽ không hợp khẩu vị với mọi người nhưng uống thử xem như thế nào.
Không những cách ăn nói của Thiếu Kiệt làm cho nhóm người Trương gia cảm giác không xa lạ, còn cả thói quen uống trà cũng được Thiếu Kiệt làm thành một cách khá thú vị.
- Ô tôi nghe thấy có hương thơm của hoa nhài,xem ra chỉ với bao nhiêu đây tuổi cậu cũng biết hưởng thụ một chút những vấn đề nhân sinh nhỉ.
Trương Tỏa cầm ly trà lên uống một ngụm rồi ngợi khen dù trà này cũng chỉ là trà phổ thông bình thường.
- Không hẳn thế mọi người chắc cũng hiểu một người bề bộn nhiều việc lại mang trên mình một cái danh phận còn học sinh ngồi ghế nhà trường nên cần phải có chút gì đó mất ngủ hàng ngày. Nên tôi mới chọn trà hoa nhài hoặc hoa cúc để có một giấc ngủ ngon. Không tin các vị cứ thử xem.
Hà Vi ở bên cạnh cũng biết đây là lúc không thích hợp để nói gì nhưng trong lòng thì lại thầm mắng Thiếu Kiệt nói xạo. Bởi vì hắn có thường xuyên ngủ một giấc dài bao giờ cao lắm cũng chỉ vài tiếng rồi xong.
Thanh Trúc biết Thiếu Kiệt qua Lý Bân cũng được một chút nên lắc đầu đáp lời hắn.
- Hiện tại chúng ta đi vào chủ đề chính đi không khéo nói lời khách sáo như thế này hoài cũng không được đâu.
- Cô gấp hơn tôi tưởng đấy Thanh Trúc. Nếu đã nói hợp tác cô cũng phải hiểu đôi khi nói chuyện trực tiếp như thế cũng không được phải giả vờ một chút cho có cái phong trào chứ. Ai đời bàn chuyện làm ăn đem tới nhà lại còn trong buổi sáng nào.
Tỏ ra mình không chấp nhất, còn có phần thẳng thắng trong cách nói chuyện. Về điểm này hắn thật sự lấy điểm trong mắt những người Trương gia đang có mặt trong phòng.
- Tôi nói cậu còn tuổi nhỏ như thế mà đã hiểu được khá nhiều thứ rồi đấy chứ. Cậu khác với những người chúng tôi tiếp xúc rất nhiều dường như cậu tìm hiểu văn hóa phong tục tập quán của chúng tôi ở một khía cạnh nào đó khá ổn.
Trương Dật nói ra lời này bởi vì hắn từ đầu đến giờ cố gắng quan sát sự khác thường của Thiếu Kiệt nhưng không tìm ra được manh mối nào. Đối với việc tiếp xúc với người nước ngoài mà có thể bình tĩnh đối đáp lưu loát không sợ nói sai như Thiếu Kiệt thì hắn vẫn là lần đầu tiên thấy được.
Hắn cũng không biết rằng Thiếu Kiệt đang thầm đánh giá cả ba người xem mức độ có thể hợp tác là bao nhiêu phần trăm. Việc để cho mấy người Trương gia thấy hắn nói sai từ hoặc lo lắng mình sẽ diễn ta sai ý chính thì quả thật Thiếu Kiệt không quan tâm.
Nếu hắn nói sai hay nghe không đúng từ ngữ cần thiết thì hắn uổng phí mấy năm trời lăn lộn học tiếng trung trên mấy cái nhóm trên mạng xã hội lúc trước rồi.
- Cũng phải làm thôi. thị trường bên đó của mấy người lớn quá mà trước sau gì cũng phải làm. Biết cách giao tiếp hiểu được người khác vẫn đỡ hơn phải thông qua người phiên dịch đôi khi họ truyền tải lại không đúng ý mình. Cái đó được lợi thì ít thiệt hại thì nhiều. Sao nào mọi người có đánh giá của mình về mỏ mao liêu rồi. Mọi người thấy sao.
Thiếu Kiệt hắn vờ vịt rồi đẩy cái vấn đề này đá lại cho nhóm Người Trương gia để buộc họ phải nói ra nhận định mình trước. Bởi vì làm như thế họ sẽ nghĩ rằng Thiếu Kiệt đã biết mỏ mao liêu phỉ thúy của mình có giá trị bao nhiêu.
Thanh Trúc cũng không lên tiếng cô nếu như Thiếu Kiệt một người không hiểu biết tiếng Trung thì sẽ chỉ một mình cô đến đây. Thương lượng thì có thể cô cũng không đạt được như những gì mà họ muốn. Giờ để đám người Trương gia cùng với Thiếu Kiệt tự bàn bạc cô thấy mình đỡ phải chịu trách nhiệm đi rất nhiều.
Trương Cung bây giờ trầm ngâm một lúc khá lâu. Vì Thiếu Kiệt đem vấn đề nhận định đá lại cho nhóm người họ. Còn hắn thì ngồi nghe đánh giá.
Việc này làm cho mấy người Trương gia không nói thật thì cũng không được. Thiếu Kiệt hắn đứng sau cả một mỏ mao liêu nguyên thạch nếu nói Thiếu Kiệt không biết gì thì đám người Trương gia hoàn toàn không tin tưởng vì qua mấy ngày đi khảo sát cùng với Connor, họ thấy rằng Connor cũng không phải tay mơ mới vào nghề.
Với một người như thế làm quản lý bên dưới mình họ không tin Thiếu Kiệt không nắm một chút gì về mỏ mao liêu nguyên thạch nếu không ai lai đi bỏ ra một số tiền lớn thăm dò để khai thác mà không biết một chút gì. Nếu nói như thế thì chỉ có một câu nói có thể hình dung người như thế. Tiền nhiều quá không biết làm gì nên bày việc ra cho người khác làm.
- Xét về mạch ngọc thì đây là một mỏ mao liêu cho ra nguyên thạch phỉ thúy tầm trung với cao cấp. Vấn đề mạch ngọc lớn đến mức nào thì có thể thấy đây chính là vùng trung tâm nối liền các địa hình mạch ngọc chạy ngầm dưới lòng núi. Sản lượng vẫn chưa đánh giá được nhưng nếu khai thác có thể mười năm vẫn chưa hết được. Lần đầu tiên tôi thấy một mạch ngọc lớn như thế ở một vùng như thế này.
Phải một Lúc lâu Trương Dật mới lên tiếng nói ra suy nghĩ của mình. Hắn thấy việc này chính hắn nói vẫn hay hơn hết. Trương Cung với Trương Tỏa cũng không nắm chắc được việc mạnh ngọc thế nào như hắn. Để hắn nói lúc này cả hai người cũng không nói gì.
Dù trước đó họ đã bàn bạc sẽ chỉ xem Thanh Trúc kiếm về được cho gia tộc được bao nhiêu.
Giờ lại thay đổi thành họ bàn bạc với Thiếu Kiệt lại bị đối phương để cho mình tự đánh giá nên có chút rối loạn một chút trong cách hoạt động. Thiếu Kiệt ngồi một bên thấy được tình trạng này trong lòng hắn nổi lên một suy nghĩ.
“ Xem ra cô này Thanh Trúc này nói những người này thân cận với cô ta đều giả đi, nếu không việc mình có thể đối thoại trực tiếp với họ ít nhất Thanh Trúc đã nói cho cái đám này biết, Xem ra những người này không nghĩ cô có thể kiếm gì lợi về cho gia tộc rồi.”
Trong lòng suy nghĩ như thế Thiếu Kiệt trên khuôn mặt không lộ ra một chút gì gọi là chuyển biến hắn cầm tách trà trên này uống một ngụm rồi mới đặt xuống nói.
- Như mọi người đã thấy đấy. Vốn mạch ngọc này tôi cũng không cần phải nói nhiều. Chỉ cần tôi đưa ra ý định hợp tác với bất cứ nhà nào cũng đều có lợi cho tôi. Thậm chí có thể để cho Tống gia một mặt hợp tác trên danh nghĩa tôi vẫn có được lợi nhuận tốt nhất. Nhưng vì quen biết với Thanh Trúc hơn nữa có một chút xíu quan hệ hợp tác nên tôi mới để cô ấy liên hệ về với các ông. Không biết chúng ta sẽ hợp tác như thế nào đây.
Thiếu Kiệt mặc dù không biết gì về quá trình đánh giá mỏ của mấy người Trương gia nhưng hắn cũng đủ hiểu mấy người này đến đây chắc chắn muốn hợp tác. Con Thanh Trúc thì muốn cho họ thấy cô có cái nhìn toàn cục. Đã vấn đề như thế Thiếu Kiệt hắn cũng bán một chút nhân tình cho cô xem như đôi bên không ai nợ ai.
Nhóm người Trương gia nghe Thiếu Kiệt nói đến nhà họ Tống cũng nhíu mày một chút. Hai bên dù không có va chạm gì trong kinh doanh nhiều nhưng cũng không ưa nhau mấy,trước giờ nước sông không phạm nước giếng. Nhưng nếu lợi ích đến trước mắt họ thì việc xem như có tranh chấp lâu dài hay không còn vấn đề khó giải quyết.
Trương Cung lúc này mới lên tiếng hỏi Thiếu Kiệt để mình bạch hơn chuyện này. Nếu có đối thủ cạnh tranh hắn phải suy xét các thứ liên quan không như lúc đầu.
- Tống gia đã liên hệ với cậu?
- Không. Vì có mối quan hệ với Thanh Trúc nên tôi chưa đá động gì đến những nhà khác, Hơn nữa sắp tới tôi mới đi Tống gia có chút việc riêng tư không phải việc kinh doanh.
Thanh Trúc thấy Thiếu Kiệt làm cho Trương Cung có chút rối loạn kế hoạch nên cũng lên tiếng nói với nhóm người Trương gia.
- Thiếu Kiệt đây hiện tại vẫn là người nắm giữ một số cổ phần của mấy công ty, việc cậu ấy đi Tống gia sẽ đi cùng với chúng ta hơn nữa cậu ấy đúng là có một chút liên hệ không nhỏ với Tống gia bên kia.
- Đừng nói thế tôi cũng không biết họ có nhận đứa con rơi như mình không kìa. Việc này còn phải xem tôi nắm được những thứ họ xem có lợi hay không nữa. Nếu như không phải Thanh Trúc giúp đỡ tôi một số chuyện chắc lần này phải lấy mỏ nguyên thạch ra để nhận thân mới được.
Thiếu Kiệt đáp lại lời của Thanh Trúc cũng vờ như nói ra suy nghĩ với dự định của mình. Cũng nhằm đánh tín hiệu cho những người Trương gia biết, Nếu họ không đạt thành hiệp nghị thì Thiếu Kiệt hắn sẽ cùng với người Tống gia hợp tác chia phần lợi nhuận trong cái mỏ nguyên thạch.
Siêu Việt Tài Chính
Tác Giả: Diệt Thiên
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.