Chương trước
Chương sau
Thanh Trúc nhìn Thiếu Kiệt như muốn xem quyết định của hắn thế nào cô mới bắt đầu thực hiện. Thấy dáng vẻ tự tin của Thanh Trúc hắn suy nghĩ điều gì đó rồi mới nói.
- Nếu mà một người mang mặt nạ với một người hóa trang thì như thế nào? hai cái có gì khác biệt nhau không?
- Cũng không khác là mấy. Lớp mặt nạ chỉ dày chừng năm đến sau milimet thôi. Còn nếu hoạt động mạnh tiếp xúc với những hoạt động mạnh thì không thích hợp cho mấy đó là điểm yếu của mặt nạ còn hóa trang thì không như thế như nó có một nhược điểm là cách vài ngày phải làm lại một lần. Còn việc khác thì không có vấn đề gì khác.
Nhã Oanh nghe như thế dường như thấy được một ý tưởng gì đó. Thiếu Kiệt hắn nhìn thấy cô háo hức như thế cũng lắc đầu nói với Thanh Trúc.
- Hóa trang chắc chắn là ổn nhưng chỉ sợ những thứ mỹ phẩm này sau này sẽ làm lớp biểu bì bên ngoài da mặt bị hao tổn không nhẹ đi. Những mỹ phẩm này dùng nhiều không tốt chút nào.
- Cậu không biết gì thì đừng nói. Tất cả những thứ ở đây được làm bằng thủ công hết và nó không như những mỹ phẩm hóa học ngay nay. Trong này bao gồm cả phấn và dầu dưỡng ẩm các thứ cần thiết. Hầu hết đều được làm thủ công theo cách mà những người xưa đã làm.
Vừa nói Thanh Trúc mở ra những ngăn kéo đựng những loại mỹ phẩm trên. Ba cô nàng bên cạnh lúc này cũng háo hức muốn biết những thứ này là cái gì.
Thiếu Kiệt biết sẽ không cãi lại được với cô nàng này trong vấn đề nhạy cảm của phái nữ. Hắn cũng không muốn mình trở thành bia đỡ đạn cho việc này.
Nhã Oanh lúc này cầm lấy một tờ son giấy trong một cái hộp tròn nhỏ đưa lên hỏi Thanh Trúc.
- cái này là son đúng không. xem trong mấy phim kiếm hiệp thấy họ hay lấy mấy cái này tờ giấy giống thế này ra làm son môi nè.
- Khoang vấn đề này dẹp qua một bên cái đã anh muốn biết là liệu có thể hóa trang hay làm mặt nạ gì đó giống với nguyên mẫu bao nhiêu phần trăm rồi mới tính được.
Thấy tình hình có chút không ổn. Thiếu Kiệt liền đem về chủ đề chính hắn thật sự sợ nếu mấy cô nàng này ngồi vào nói chuyện trang điểm và mỹ phẩm cần thiết thì đến tối chắc chắn chưa xong.
- Cái này thì tùy người cậu muốn làm có khuôn mặt như thế nào và độ phù hợp ra sao. Cậu định để người nào làm việc cải trang này. Mà cải trang thành ai mới là điều quan trọng.
Thiếu Kiệt chưa kịp trả lời thì cả ba người kia nhìn hắn. Đưa tay chỉ chỉ vào Thiếu Kiệt làm cho Thanh Trúc thấy thế cũng hiểu được người cần hóa trang là ai.
- Hóa trang một người khác giống cậu sao. Để xem nào! Cũng không đến nỗi khó khăn, gương mặt bình thường không gọi là đẹp trai lắm đặt vào chốn đông người cũng không ai để ý. Vậy còn người cậu muốn để đóng giả cậu đâu?
- Chưa có! Dù sao thì cũng phải cần tìm đây. Chưa biết chừng còn khó khăn hơn nữa.
Thiếu Kiệt trả lời một cách khó chịu. Hắn dù sao cũng có chút không đồng ý với những gì mà Thanh Trúc vừa nói. Hắn ngồi xuống ghế gần chỗ mình đứng bộ dáng không mấy vui vẻ.
Thanh Trúc cũng chỉ cười lắc đầu nói với hắn.
- Không biết được là lâu hay mau nhưng tôi nghĩ nếu là cậu thì phải có một người thật sự hiểu rõ cậu ra sao. Nếu không sẽ dễ bị bại lộ nhất là mỗi ngày người cải trang thành cậu lại phải đi học tiếp xúc không ít người à. Sơ hở một chút là bại lộ ngay.
Lời của Thanh Trúc không phải không đúng với vấn đề của Thiếu Kiệt muốn làm nó không dễ để thực hiện. Thiếu Kiệt cũng trầm ngâm suy nghĩ bởi vì kiếm một người phù hợp với những điều kiện trên hơi bị khó.
Nhã Oanh im lặng một lúc rồi như nảy ra ý tưởng nào đó đến bên cạnh Thiếu Kiệt nói nhỏ vào tai hắn.
- Thiếu Kiệt! Người phù hợp với điều kiện đó không khó đâu. Em thấy nếu Hà Vi cải trang thành anh thì mọi thứ kia hình như đều phù hợp đấy.
Thiếu Kiệt nhìn Nhã Oanh thấy cô gật gật đầu nhìn qua bên Hà Vi. Nếu nói để Hà Vi đóng giả làm hắn thì khả năng thành công tương đối cao. Chỉ có một vấn đề đáng nói là Hà Vi là nữ. Nếu với bộ dáng của cô nhìn từ phía đằng trước không cũng có thể nhận định là nữ chứ ai lại nói là nam giới như hắn.
- Cái này anh thấy không ổn đâu. Phía trên dù sao cũng không thích hợp lắm.
Hai người đối thoại làm cho Ngọc Nhi với Hà Vi khó hiểu lên tiếng.
- Thiếu Kiệt có chuyện gì thì nói cho mọi người biết hai người tự ý bàn chuyện riêng không thích hợp lắm đâu.
- Cũng không có vấn đề gì. Nhã Oanh chỉ nói ra ý kiến là để Hà Vi cải trang thành anh thì mọi thứ có thể được. Nhưng mà có một điều anh thấy không thích hợp cho lắm là phía trước chỗ này.
Vừa đáp lại lời Ngọc Nhi Thiếu Kiệt chỉ vào bộ phận trước ngực hắn làm cho cả bốn người mặt đỏ lên.
- Mưu manh! Anh không có cách diễn tả nào khác sao.
Ngọc Nhi mắng Thiếu Kiệt nhưng đó chỉ là lời nói bên ngoài. Vì Thiếu Kiệt đã hạn chế đến mức có thể để nói về những bộ phận nhạy cảm này vì bên ngoài còn có những từ ngữ thô tục hơn nhiều.
- Nhưng nói gì thì nói ý kiến Nhã Oanh cũng không phải tệ đâu. Khuông mặt của Hà Vi rất dễ trang điểm hơn nữa vấn đề cũng không lớn lắm. Dù sao phía trước cô ấy cũng không lớn lắm có thể dùng băng quấn lại. Như thế chỉ khi nào đi học mới phải làm thôi chỉ từ vài tiếng cũng không ảnh hưởng gì đến sau này.
Thanh Trúc nhìn sơ lược Hà Vi một lần rồi đánh giá làm cho mọi người nghe thấy đều đổ dồn ánh mắt về phía Hà Vi.
- Ừ chiều cao cũng ngang nhau vấn đề ngoại hình cũng có thể tạm chấp nhận. Tay của Hà Vi dù là con gái nhưng vì tiếp xúc với môi trường quân sự nên cũng không giống như bọn mình. Nhưng cũng tạm chấp nhận được.
- Đúng đấy Hà Vi. Bạn mà mặc đồ Thiếu Kiệt lên thay đổi kiểu tóc một chút nữa là được.
Thiếu Kiệt nhìn Hà Vi nhưng hắn không dám lên tiếng bởi nếu Hà Vi chấp nhận cải trang thành hắn ít nhất cô phải cắt đi mái tóc của mình. Dù rằng việc này không khó nhưng hắn hiểu trong quân đội có những lúc cần thiết phải bỏ đi mái tóc của mình nhưng hắn vẫn thích để cho Hà Vi để tóc dài mà không phải hi sinh mái tóc vì chuyện của hắn.
Trước những lời nói của mọi người Hà Vi mới hỏi lại một câu như muốn hỏi ý Thiếu Kiệt về việc này.
- Mình được sao?
- Thôi không cần đâu Hà Vi để anh tìm người khác. Em vì anh làm nhiều việc lắm rồi không cần thiết đâu.
Thiếu Kiệt vội lên tiếng hắn biết nếu mấy cô nàng kia nói được một tiếng là Hà Vi chắc chắn sẽ làm điều này. Hắn thấy như thế thiệt thòi cho Hà Vi không ít dù có cắt đi mái tóc của cô không bao lâu thì sẽ dài lại nhưng đó là việc hắn không muốn thấy.
- Không sao đâu Thiếu Kiệt! Nếu em làm được thì em sẽ làm thôi. Anh cũng đừng có cố gượng ép em đều hiểu việc của anh nếu nói để người khác đóng giả là anh sợ rằng không hiểu quả lắm đôi khi nó còn làm ảnh hưởng đến một số chuyện không đáng có đâu?
Nhăn mặt một cái tỏ vẻ không hài lòng Thiếu Kiệt lên giọng hỏi lại Hà Vi một câu bởi hắn thấy. Hà Vi làm việc này cũng chỉ vì giúp hắn mà chưa đến lúc bế tắc hắn không muốn áp dụng cách này để người khác phải thiệt thòi vì việc của mình.
- Em chắc không? Việc này anh thấy không thích hợp chút nào.
- Anh nói như thế vì anh không muốn thấy em chịu thiệt thôi đúng không. Dù sao thì cũng không có gì đây cũng không phải lần đầu tiên em cắt tóc. Đôi khi làm nhiệm vụ quan trọng vẫn phải thay đổi kiểu tóc. Hoặc là làm lại tóc giả đội vào cũng được có gì đâu.
Thanh Trúc nghe Thiếu Kiệt với Hà Vi nói thế cũng cười cười nhìn Thiếu Kiệt nói với hắn.
- Lo lắng quá làm gì. Mái tóc vẫn có thể làm tóc già được mà nhìn ông vậy mà lại thích con gái để tóc dài đấy. Không sao đâu mà lo cứ để chuyện này qua một bên đến lúc cần thì làm. Giờ để Hóa Trang cho Hà Vi và làm mặt nạ cho cô ấy thử sẽ biết được nên lựa chọn hình thức nào thôi.
- Đúng đấy Thiếu Kiệt cứ xem Hà Vi được hóa trang xong như thế nào rồi tính. Chứ giờ cũng chưa phải là lúc anh rời đi mà anh lo làm gì.
Thấy mọi người đều đứng về môt phía. Thiếu Kiệt cũng không thể nói gì hơn. Hắn một mình không thể chống lại được bốn người này ở đây đành thở dài một hơi lắc đầu nói.
- Thôi mọi người cứ làm đi rồi tính tới sau.
Thanh Trúc bây giờ nghe Thiếu Kiệt nói thế liền kéo Hà Vi ngồi xuống trước mặt mình. Còn lấy điện thoại ra chụp lại khuôn mặt Thiếu Kiệt làm mẩu.
Ngọc Nhi với Nhã Oanh thì ngồi ở đó nhìn Thanh Trúc hóa trang cho Hà Vi chỉ tới chỉ lui đôi khi nhìn qua Thiếu Kiệt rồi đem cái ảnh mẫu ý kiến. Thiếu Kiệt tuy hắn cũng tò mò không biết Thanh Trúc sẽ hóa trang như thế nào. Nhưng thấy mấy cô nàng tum lại nói chuyện bàn luận mỹ phẩm hắn cũng không muốn nhảy vào nơi thị phi đó.
Ngọc Nhi đang ý kiến cái tấm ảnh trên màn hình điện thoại thì điện thoại trong túi của cô lúc này vang lên. Đem điện thoại tiếp lấy bước ra bên ngoài một lúc. Thiếu Kiệt cũng nghe thấy tiếng kêu điện thoại nhưng hắn cũng không quan tâm lắm chỉ chú ý vào bộ phim hoạt hình đang được chiếu trên tivi.
Chỉ chưa tới một phút sau Ngọc Nhi đã quay trở lại trên mặt hớn hở nhìn Thiếu Kiệt đang xem phim hoạt hình nói với hắn.
- Thiếu Kiệt! Connor mới báo mỏ bên tam giác vàng vừa cho kết quả rồi. Những mao liêu đầu tiên hỏi anh có cần xem qua những thứ đó hay không? Anh ta nói chất ngọc rất tốt.
Lời của Ngọc Nhi làm cho Thanh Trúc đang chăm chú hóa trang cho Hà Vi cũng ngưng lại nhìn hai người hỏi.
- Sao lại có mao liêu ở đây? Mà hai người nói mỏ gì thế đừng nói với tôi là mỏ nguyên thạch đấy nhé.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.