Chương trước
Chương sau
Dường như quyết định được những việc sắp đến phải gấp rút làm. Lâm Kiệt hắn phải gọi cho Lâm Dương thì ở tại quân khu của nhóm người Hà Thúc.
Bên trong căn phòng bây giờ tập trung đầy đủ người. Hà Thúc tười cười cầm tách trà trong tay cười đùa vui vẻ. Không những hắn mà đám người Lưu Hoan cũng thế. Câm trong tay tách trà Lưu Hoan đặt xuống bàn lắc đầu nói với Hà Thúc.
- Lão Hà! Tôi thấy lần này ông ra chiêu hơi bị hay đấy. Đám người bên kia hiện kia bó tay bó chân chắc chắn không dễ chịu đâu.
- Cũng không phải tại ông sao. Bên ngân hàng ông không phải tác động chút tay chân sao. Như thế thì lần này phóng tay đấu giá không biết đám người bên kia sẽ chuẩn bị sao đây.
Hà Thúc bây giờ cũng đáp trả lại Lưu Hoan. Trương Lão tươi cười một chút gật gật đầu. Dù là kế hoạch được dựng lên nhất thời nhưng ông thấy được tiềm năng của kế hoạch này rất lớn.
Dù sao thì họ chỉ với mục tiêu là các công ty mà Lưu Hoan đã nhận được danh sách từ Thiếu Kiệt. Còn các công ty khác thì họ không cần quan tâm. Nếu áp chế được nguồn tài chính của Lâm gia họ buộc phải từ bỏ các công ty kia mà chỉ lấy một mục tiêu duy nhất là công ty thuốc lá mà Thiếu Kiệt đang sở hữu.
Giữa việc thất bại đã định của Lâm giá với tài sản của công ty thuốc lá làm lỡ đi khá nhiều kế hoạch của họ thì nhóm người Hà Thúc tương đối hài lòng.
- Nhưng lỡ như tài chính của họ đủ sức cạnh tranh công ty thuốc lá thì sao. Nếu như không mua được công ty này họ cũng không mất gì. Như thế thì ảnh hưởng tạo ra chỉ có thể trong nhất thời mà không phải là lâu dài?
Trần lão dù có vui với những kế hoạch tạm thời này. Nhưng ông vẫn hiểu nếu việc huy động vốn của Lâm gia đạt được mục đích mà trong quá trình đấu giá họ không bỏ ra một đồng nào cho những công ty khác thì sau khi biết được công ty thuốc là không bị đem ra đấu giá họ cũng không mất gì. Điều này chỉ như đem tiền đi tham dự nhưng không thấy thích hợp món đồ nào mà đi về.
- Việc này có thể nói là chúng ta đánh cuộc thử xem như đám người Lâm gia liều đến mức nào? Tôi hiểu lão trần đang suy nghĩ nếu họ không mất tiền thì sẽ không vấn đề gì. Nhưng chắc chắn họ sẽ phải mất tiền. Bố cục này dù mới được tạo ra nhưng tôi vô hình chung đã thấy được kết quả cần thiết. Ngay lúc đầu còn không rõ ràng nhưng giờ đây tôi hiểu mình đi nước cờ đúng đắng.
Hà thúc đem suy nghĩ của mình về những gì Trần lão đang băng khoăn nói ra. Thật chất lúc đầu khi định ra kế hoạch này ông cũng không dám chắc rằng Lâm gia có bế tắc tài chính hay không. Ông cũng sợ rằng họ có thể tìm được nguồn tài chính thay thế cần thiết để tham gia đấu giá vào những ngày sắp tới. Nhưng giờ thì ông minh bạch về những khoản tiền có thể cứu cánh cho Lâm gia bù vào tài chính như thế nào.
- Sao ông tín trước rồi à? Việc như thế nào ông nói thử xem?
Trương lão nghe Hà Thúc đã có lý giải cho mình cũng nôn nóng muốn biết con đường nào để cho Lâm gia có thể bù vào tài chính cần thiết để đấu giá.
- Cái này phải gọi là mèo mù vớt cá rán. Các ông nghĩ xem, Trước nay bên quân khu các nơi. Thướng tự kinh doanh riêng để bổ sung tài chính cho từng quân khu đúng không. Mà các quân khu đều chọn một con đường duy nhất có thể kiếm được nhiều tiền để bù vào thiếu hụt của mình sau đó báo cáo lên. Điển hình như bên của Tăng Anh Hùng hắn cho thuê những mặt bằng của quân khu cho hộ kinh doanh nhỏ lẻ và các công ty cần có mặt bằng làm cơ sở sản xuất các thứ. Thì bên Văn Dương hắn kinh doanh cái gì?
Lời của Hà Thúc nói ra làm cho mọi người trầm ngâm một lúc. Lưu Hoan suy nghĩ một chút rồi vỗ đùi mình một cái bốp.
- Hay! lão Hà lần này lão ra bài hay hơn mấy lần trước nhiều. Không ngờ lão nghĩ ra cái chiêu này độc thật. Văn Dương hắn kinh doanh xăng dầu. Nếu mà lấy tiền này bù qua bên tài chính để đấu giá. Khi nào lấy được công ty thuốc lá có lợi nhuận bù vào sau. Chiêu này hay à.
Trương lão với Trần lão lúc này cũng gật gật đầu đồng ý với ý kiến của Lưu Hoan vừa nói. Không quá khó để họ nhận thấy được bố cục cần thiết trong chuyện này. Nếu Văn Dương lấy tiền của việc kinh doanh xăng dầu làm tài chính. Chỉ cần Hà Thúc bên này bàn thảo cùng các bên liên quan bắt Văn Dương phải cung ứng số lượng lớn hoặc là đem việc kinh xăng dầu báo cáo trước thời hạn để kiểm tra thì đám người Lâm gia khó lòng bù vào. Nhưng đây là với điều kiện tiên quyết số tiền đó Lâm gia phải sử dụng.
- Chuyện này có một điểm mấu chốt mà chúng ta cần lưu ý. Văn Dương hắn sẽ bỏ tiền ra như thế với bản tính của hắn. Việc đi đấu giá sẽ không để người nào khác mà đích thân hắn đi đến giám sát. Chỉ cần khích một chút bắt hắn bỏ tiền vào một công ty không giá trị thì sẽ như thế nào?
Vốn là người quân đội nên Hà Thúc hiểu rõ tính háo thắng của Văn Dương nhất là nếu để người cạnh tranh là Tăng Anh Hùng thì hắn chắc chắn càng muốn thắng thế. Không đơn giản vì sao Văn Dương lại kinh doanh xăng dầu. Chủ yếu hắn không muốn thua kém Tăng Anh Hùng trong việc kinh doanh kiếm tiền về cho quân khu của mình nên mới đi nước cờ cần thiết này.
Trong quân đội nhìn bên ngoài như hai lĩnh vực kinh doanh khác xa nhau nhưng thật sự đó là sự cạnh tranh mà Văn Dương với Tăng Anh Hùng tạo ra. Bên dười có thể không biết điều này nhưng Hà Thúc thì lại quá rõ.
- Tôi hiểu rồi bên cạnh việc đấu giá đem cái công ty nào đó trở thành nơi mà hai người cạnh tranh để cho Tăng Anh Hùng thua một trận trên bàn đấu giá nhưng thật chất là để cho Lâm Dương bỏ ra nguồn tài chính nhất định. Bên kia thâm hụt tài chính từ túi của Lâm Dương khi kết thúc đấu giá nếu xảy ra sự không đồng ý thì sẽ làm Lâm gia tranh cải giữa các hệ phái với nhau chiêu này của lão Hà tốt lắm đấy.
Trần lão suy nghĩ một lúc rồi mới nói ra hết nhận định bố cục trong đầu mình mới hình thành. Hà thúc cười cười gật đầu không nói gì chỉ cầm tách trà lên uống một hớp trong khi đó từng phân tích của Trần lão đã nói rõ đây là một cái kế liên hoàn tồn tại làm bên Lâm gia đấu tranh nội bộ lẫn nhau mà vẫn không có lợi ích gì.
- Kế tuy hay nhưng mà phải phối hợp chặt chẽ mới được.Việc lần này chúng ta phái tính kỹ lưỡng xem những công ty nào là công ty cần thiết phù hợp với những điều kiện này mới được. Nếu không chọn chính xác công ty thì với khả năng nó còn kinh doanh được thì Lâm gia sẽ tìm cách phục hồi lại nó. Như thế chúng ta thành công cốc đấy.
Trương lão thấy không hẳn là kế khích tướng bỏ binh mà cũng phải có một công ty nhìn như bên ngoài ổn định nhưng bên trong hoàn toàn rỗng ruột như thế mới đem đến lợi ích cần thiết. Đám người Văn Dương cho dù muốn phục hồi được nó cũng phải hao tốn một lượng tài chính nhất định cho đến khi nó đem lại nguồn cung chính thức.
- Việc này không khó mấy công ty này bên Diệp Nhi khá nhiều hầu hết là nhìn phong quan vôn hạn lợi nhuận trên báo cáo đều có nhưng trong đó thật chất việc làm ăn không ra sao những công ty này chủ yếu là để Diệp Nhi luân chuyển tiền của mình thôi.
Lưu Hoan đã đọc rất kỹ những hồ sơ cần thiết về các công ty của Diệp Nhi trước khi đưa cho Lưu Chinh đem đi Lưu Minh. Đơn giản hắn muốn hiểu rõ các công ty này vận hành như thế nào và xem thử lựa chọn của Thiếu Kiệt là lợi ích cần thiết hay là đánh lừa đám người mình trong việc tính toán kinh doanh.
- Nếu thế thì không phải lo chỉ cần Tăng Anh Hùng ra mặt là được còn những việc khác thì chắc sẽ phải do Lưu Chinh phía sau làm. Những công ty Thiếu Kiệt cần thì chúng ta sẽ xem xét một mức giá hợp lý mà bao tiêu đấu giá.
Trần lão lúc này mới gật gật đầu. mọi việc xem như ổn định. Họ không lo tài chính của mình không đủ để bao tiêu đấu giá. Chỉ cần các phương thế lực muốn cạnh tranh công ty nào đó thì để cho Lưu Chính ra mặt đấu giá công ty đó. Còn những công ty không nằm trong tầm ngắm của các công ty lớn thì để cho người bên dưới thay mặt đấu giá. Dù sao thì họ cũng lấy những công ty cần thiết của Thiếu Kiệt yêu cầu để đổi lấy cô phần danh nghĩa cần thiết.
- Mọi chuyện bên phần đấu giá đã xong cũng không còn bao nhiêu ngày là đến chúng ta chỉ cần xem coi Văn Dương hắn thật sự dám dụng đến tài chính của quân khu không. Nếu hắn và Lâm gia dám thao tác chuyện này thì sẽ nghĩ cách làm ra việc kiểm tra sau đấu giá hoặc là cần hắn báo cáo trong cuộc họp gần nhất là được.
Hà thúc bây giò nói ra suy nghĩ của mình. Ông thấy đây là các tốt nhất dù muốn hay không thì phần tài chính của quân khu Văn Dương ông cũng chỉ có thể nhận báo cáo vào mỗi quý trong cuộc họp lớn. Nên ông ra mặt thì đám người Lâm gia biết đích thân Hà Thúc làm khó như thế sẽ không ổn trên quan trường vào thời điểm lòng người còn chưa tiêu hóa được mấy cái cần thiết dạo gần đây.
- Ừ vấn đề kinh doanh xăng dầu là một vấn đề nhạy cảm có thể bắt hắn báo cáo trong cuộc họp gần nhất không khó mấy việc này có thể thực hiện được. Dù sao thì chúng ta cũng không nên làm căn quá già néo đứt dây. Lâm gia không khéo lại làm ra mấy chuyện không đáng có.
Trương lão theo bố cục nói ra câu cảm thán của mình. Không ai biết khi bị dồn đến chân tường Lâm gia sẽ phản kích như thế nào nên việc tới đâu có thể dừng thì hạn chế ở nơi đó là được. Đứng làm đến mức Lâm gia trở mặt trên chính trường cũng không hay.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.