Chương trước
Chương sau
Đoàn xe rời khỏi quân khu của Hà thúc kèm theo đó là đội mở đường chạy nhanh trên đường. Mọi con đường hiện tại đều được tạm dừng lại khi có cảnh sát giao thông điều phối cho những chiếc xe chuyên chở những người cấp lãnh đạo di chuyển.
Chạy đầu là những chiếc xe của cảnh sát giao thông tiếp theo đó là một chiếc xe việt dã với Tăng Anh Hùng vào một vài người lính của mình. Tiếp đến là xe Hà thúc và những người khác. Sau đó là một xe lính của quân khu trên người trang bị đầy đủ các thứ vũ khí đúng nghĩa.
Dù hiện tại hai người Ngô Diệp đã bị giam lỏng một chỗ riêng biệt nhưng với những cấp bật của những người trên xe cần được bảo vệ. Đám người quân độ của Hà Thúc đi theo sau là điều cần thiết. Bất cứ lúc nào những nguyên thủ quốc gia của quân đội cũng được hộ tống bằng xe lính bằng chính quân đội thân cận với mình.
Nếu ngày thường Hà thúc không phô trương thanh thế thì cũng có những người sĩ quan với thường phục trà trộn vào dòng người. Hoặc có một cuộc bảo vệ chuyên biệt. Những lúc không cần thì Tăng Anh Hùng phải túc trực bên cạnh Hà thúc không được rời đi.
Đoàn xe chạy đi cũng hấp dẫn không ít ánh mắt của những người đi đường. Tràng cảnh đồ sộ như đón một người lãnh đạo của nước ngoài như thế này rất ít khi gặp. Nhất là việc có quân đội hổ trợ theo sau thì càng hiếm gặp.
Chiếc xe chạy trên đường nhanh chóng dừng trước cổng nhà của Ngô Minh. Hiện tại nơi đây được giới nghiêm nhưng khi xe của Tăng Anh Hùng dừng lại. Thì cách cổng cũng phải được mở ra.
Ngay bây đám người của Hà thúc mới bước xuống xe nhìn mọi người canh phòng làm ra tư thế nghiêm cũng gật đầu nhẹ một cái nói với Anh Hùng.
Một người đứng nói chuyện gì với Tăng Anh Hùng một lúc như báo cáo tình hình ở đây cho hắn. Tăng Anh Hùng bây giờ mới gật đầu trở về trước Hà thúc nói.
- Hai người kia đang trong sân đanh cờ với uống trà. Họ đánh cờ cũng được khá lâu rồi.
- Đi thôi! Đi gặp hai người đó. Xem ra vẫn còn ung dung nhỉ. Đánh cờ uống trà. Hai người này tưởng mình là thánh nhân sao.
Hà Thúc ánh mắt hiện lên rõ sự khó chịu cần có. Hai lão già này xem mình như là người không quan tâm thế sự hiện tại vẫn ngồi ung dung mà đánh cơ uống trà nữa thì thật sự không thể tin được.
Đám người bước đi theo sự chỉ dẫn của người canh giữ ở đây. Căn phòng này được đóng cửa bên ngoài bên trong vẫn có tiếng nói phát ra của hai người đang đánh cờ.
Tăng Anh Hùng thấy nếu tự tiện xông vào thì cũng không thể, hắn mới bước đến gõ cửa để cho hai người ra mở cửa nhưng nhận lại là sự thờ ơ xem như không có chuyện gì xảy ra.
- Ngô Minh! Ông mở cửa ra nào! Làm gì mà chốt cửa trong thế? Tôi có chút tin tức cho ông về Ngô Long đây!
Bên trong căn phòng lúc này vẫn im lăng. Nhưng lại có trao đổi của hai người. Tăng Anh Hùng trầm mặc, Hà thúc thì tức giận không kém nói.
- Phá cửa!
Khi Hà Thúc vừa nói dứt lời Tăng Anh Hùng Lùi về sau một vài bước. Hắn chạy đà bà bước ngăn dùng chân phải của minh đạp thẳng vào phần dưới của tay nắm cửa.
“ Rầm ”
Cách Cửa bị bung bản lê hẳn ra đập vào trong tường. Trong phòng lúc này một cảnh tượng trống trơn. Trên mặt bàn có một cái máy ghi âm kiểu củ đang hoạt động phát ra những tiếng nói của hai người. Thêm vào đó sàn nhà xuất hiện một lối đi dưới tấm lót sàn.
- Tìm! tìm cho ra hai người đó. Phong tỏa toàn bộ Ngọc Châu. Ra lênh truy nã quốc tế interpol và trong nước toàn bộ những nước có quan hệ với quốc gia mình, Phong tỏa luôn sân bay bất cứ cấp bật nào cũng không được xuất cảnh mà chưa được kiểm tra toàn bộ.
Hà Thúc giận thật sự. ông bực tức bao nhiêu người như thế này lại để cho tình trạng hai người kia có thể chạy Thoát. Một đám người đi xuống đường hầm. Dù sao cũng phải biết lôi ra này dẫn ra đâu và khoanh vùng cần thiết.
- Tăng Anh Hùng! Đem đám toàn bộ những người liên quan đến bản án của hai người kia bắt lại. Dù cho một người nào cũng không thể để thoát được.
Từng mệnh lệnh của Hà Thúc được đưa ra hơn thê nữa nó nhanh chóng được thực thi ngay tức thì. Tăng Anh Hùng biết. Hiện tại Hà Thúc giận thật sự. Việc để cho hai người kia có thể chạy thoát ngày lúc này mới thật sự là nguy hiểm.
- Công nhận hai cái lão già này. Đã đến nước này mà vẫn còn ngoan cố. Cũng may Diệp Nhi vẫn còn trong tay mình. Ra lệnh sử bắn tại chỗ đáng lắm. Tức thật không ngờ trong này lại có hầm ngầm. Hèn gì đến giờ hai lão già vẫn còn ung dung đánh cờ được. Xem ra họ đã chuẩn bị cho việc này rồi đi.
Lưu Hoan nhìn cái lối vào căn hâm hậm hực. Đá cái ghế gần đó ra chổ khác. Hắn cũng tức không kém gì Hà thúc. Đãng lý ra hắn phải hiểu có vấn đề tại sao ở trong một khuôn viên bốn bức tường lại có nhã hứng uống trà đánh cờ trong khí đó trước sân có một khoản đất đầy đầy lý tưởng cho việc này.
- Chắc chắn sẽ bắt được cả hai người nhanh thôi thủ trưởng con đường này dẫn ra đến nới cách đây ba con hẻm. Chắc chắn đám người kia đã đợi sẵn mà đưa hai người đi.
- Đem bọn người đó bắt hết về không chừa một người nào cả. Nhất định phải tìm cho ra hai lão già này. Đúng là người có tật giật mình. Trong nhà còn có cả hầm để thoát thân.
Hà Thúc và đám người của mình được chia nhau ra theo những người bảo vệ nắm giữ một nhóm người quân đội phát tán ra trên khắm nẻo đường. Ngọc Châu sôi động lên bởi tiếng coi hú của xe cảnh sát và hiệu lệnh của các người có thế lực trong quân đội.
Các tin tức về Ngô Kỳ và Diệp Nhi được công bố ra ngoài kèm theo tội danh hơn nữa còn nói rõ hai người chết vị sợ tội nên uống thuốc tự tử. Đây là đòn tâm lý đánh vào hai lão già kia bởi cho dù có biết Ngô Kỳ chết họ cũng không ngờ đến Diệp Nhi vì chuyện của hai người chạy thoát mà bị sử tử tại chỗ.
Hà Thúc ngồi trên xe chung với Tăng Anh Hùng suy nghĩ một điều gì đó rồi nói với Anh Hùng.
- Gọi cho Khương Đào nói sử bắn luôn Ngô Nam đi! Hắn là phạm tội như thế ở trong tù cũng chỉ tốn cơm của nhà nước nuôi. Tốn tiền thuế của dân.
- Vâng thủ trưởng!
Tăng Anh Hùng nghe Hà Thúc nói như thế định lấy điện thoại ra gọi cho Khương Đào thì điện thoại hắn đã vang lên. Nhìn vào trong điện thoại Anh Hùng nhanh chóng nhận lấy điện thoại.
- Tôi nghe tình hình bên đó như thế nào rồi?
- Hiện tại bắt được hơn mười người đối tượng trọng yếu thì không thấy. Theo như thông tin đám đàn em bên dưới thì hắn vừa đưa người rời khỏi bằng ô tô đã cho người đuổi theo. Chắc hẳn định vượt biên bằng đường bộ.
Vì Mở Loa ngoài lớn nên Hà Thúc cũng nghe thấy liền ra lệnh cho người lính đang lái xe.
- Chạy về phục cận biên giới. Anh Hùng gọi điện cho tất cả bộ đội biên phòng tỏa ra chốt giữ các đường biên giới cần thiết. Đem quân đội ở những quân khu phụ cận biên giới hợp tác không cho bất cứ người nào có thể vượt biên thành công.
- Vâng!
Đáp lại một cấu nói đơn thuần Tăng Anh Hùng nhanh chóng liên lạc đi các quân khu cần thiết hiện tại những cánh quân đang tụ tập tìm kiếm hai người kia và những người còn lại đều tập trung trong Ngọc Châu và các vùng phụ cận.
Hà Thúc cùng với nhóm người của mình tiến thẳng về những quân khu căn cứ quân sự trong phạm vi có thể nắm bắt được.Tăng Anh Hùng sau khi liên lạc hết mọi thứ xong mới thở dài nói với Hà Thúc.
- Không ngờ hai người này lại liều mình như thế. Chắc hẳn họ đã có chuẩn bị cho tình huống như thế này nếu không sẽ không nhanh đến như vậy.
- Ừ lão Ngô Minh trước giờ luôn cáo già chắc chắn thấy tình hình bất ổn nên vội thoát thân, Hắn thấy Ngô Kỳ chết chắc hẳn sẽ điều tra đến lão nên mới bỏ chạy như thế này. Thật nếu không có việc Ngô Kỳ chắc chắn chúng ta để hắn chạy thoát lúc nào không biết.
Hà Thúc nói ra suy nghĩ của mình trong việc này. Hắn thấy Thiếu Kiệt dường như đoán trước được việc sẽ xảy ra như vậy. Trong lòng cũng thầm tự trách mình tại sao lại có thể phạm sai lầm để cho Ngô, Diệp hai người có cơ hội trốn như thế này.
- Thủ Trưởng yên tâm chắc chắn hai người này sẽ không thoát được. Chúng ta phân bố quân đội và cảnh sát. Thêm là đó là gửi công văn truy nã quốc tế hai người kia muốn chạy cũng không chạy được.
- Ừ phụ cần hầu hết đều nằm trong chuỗii Interpol nên hai người đó nếu có chạy qua nước ngoài muốn sử dụng thân phận để rời đi qua nước khác cũng sẽ bị bắt lại. Chỉ sợ là họ thoát được qua biên giới làm lại thân phận mới và bay ra nước ngoài nơi có sản nghiệp đứng tên của Ngô Kỳ thôi
Hà Thúc cũng hiểu vấn đề dẫn độ ở các nước thành viên của interpol có thể có quyền hành đem nhưng trọng phạm các quốc gia chạy trốn ra nước ngoài bị bắt lại ở các cảng hàng không sân bay. Chuyển về lại quốc gia hắn đã gây án.
- Điều này có khả năng nhưng cũng không thể nào đơn giản như thế được tài sản của Ngô Kỳ ở nước ngoài có hay không chúng ta chưa biết nhưng nếu muốn đi đến nơi mà Ngô Kỳ đã có quốc tịch cũng không phải dễ nếu như thế chúng ta vẫn còn có cơ hội bắt lại hai người này. Đúng ra tôi nên triển khai camera giám sát nhất cử nhất động của họ mới đúng việc này cũng là một sơ sót của tôi.
Tăng Anh Hùng bây giờ mới nhận trách nhiệm về mình. Dù sao hắn thấy hai người cũng đã lớn tuổi hơn nữa lại là những trụ cột lâu năm của đất nước nên cũng không tiến hành giám sát quá gắt gao.
- Cái này không thể trách được cậu! Chỉ tại hai người họ tạo cho mình vỏ bọc quá hoàn hảo thôi. Nhưng lần này thì vỏ bọc đó cũng bị phá vỡ rồi. Càng bắt được hai người đó cáng sớm càng tốt. Như thế chúng ta mới ổn định làm tiếp những việc khác
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.