Chương trước
Chương sau
Ngô gia hiện tại Diệp Nhi vừa lo lắng cho con mình vừa gặp những chuyện khó khăn chưa từng thấy. Bên sàn giao dịch vàng báo cho bà những tin không hay. Dù họ đã cố gắng khác phục nhưng hoàn toàn không kiểm soát được quyền khống chế. Thời gian càng lâu thì tính hình càng xấu.
Cầm điện thoại trên tay. Diệp Nhi không ngừng gọi đi những cuộc gọi cần thiết nhờ hổ trợ từ khắp nơi. Ngô Kỳ cũng thế hiện tại họ chỉ mới nhận được tin là cháy kho hàng. Bởi vì trước đây Kho hàng là của Ngô Trực nên cũng không có gì để cháy. Xem như chỉ cháy hai cái kho rỗng cũng không thiệt hại gì. Đôi khi còn được tiền bảo hiểm từ việc mua bảo hiểm theo hợp đồng.
Thường những trường hợp như thế này vẫn có nhiều cách để thực hiện. Đối với một công ty làm ăn không tốt nhưng có kho xưởng cần thiết vẫn có thể chơi trò này. Chỉ cần bên trong thao tác tốt một chút lấy lý do chập điện để được hưởng bảo hiểm bù lỗ vào thì hoàn toàn được.
Việc này Diệp Nhi cũng không phải không muốn làm nhưng mà công ty bà kho xưởng và những thứ khác đều ăn nên làm ra. Chi phí bảo hiểm có cao nhưng cũng không bằng việc kiếm tiền làm như thế cũng không đem lại lợi ích gì. Còn hiện tại kho xưởng của Ngô Trực có cháy cũng không có vấn đề gì đáng lo.
Ngô Kỳ cũng lo lắng không kém tìm các mối quan hệ cần thiết để có thể làm nhẹ tội cho Ngô Nam. Vấn đề Ngô Long chuyển giao lại cho bố của Diệp Nhi.
Đặt điện thoại của mình xuống. Diệp Nhi thở dài lắc đầu nhìn Ngô Kỳ nói.
-Tình hình này thật sự không ổn rồi. Hiện tại giờ này không ngân hàng nào cho mình vay hết dường như có một số bộ phận Ngân Hàng khi nghe nói đến việc cần gấp tiền đều nói lời từ chối. Trong khi đo ngày thường thì rào trước đón sau. Còn bên ông sao rồi.
Ngô Kỳ mồi một điều thuốc kéo một hơi lấy lại tin thuần từ chiều đến giờ hắn lo lắng tới lui giải quyết mọi chuyện của Ngô Nam vừa được một mặt lại phát sinh mặt khác đem chuyện không thực hiện được.
-Chỉ tại thằng Ngô Nam ăn hại. Trên mạng hiện tại không những có mấy bài bào về việc nó ăn hối lộ mà còn có những đoạn video không hay của nó. Tức thật nếu biết trước thằng này như vậy thà để nó ở Ngọc Châu cho lành ngu gì mà ngu dữ thần.
-Giờ chuyện đã như thế rồi muốn nói gì nữa cũng không phải là cách. Hiện tại anh nghĩ ra các nào để giải quyết chuyện này chưa? Chứ hiện tại bên em là không có cách nào rồi đó.
Diệp Nhi hiện tại cũng bó tay. Việc chỉ cần tìm được Ngô Long và khắc phục lại sàn giao dịch vàng tuy sẽ ảm đạm vài ngày sau phục hồi nhưng không làm mất đi một khoản tiền lớn bởi vì chỉ cần sàn còn tồn tại thì sẽ có người chơi. Qua việc này còn cũng cố địa vị của sàn giao dịch hơn.
-Việc thằng nhóc Ngô Long rút tiền là có thật. Thì chuyện này sợ rằng chuyển hướng theo chiều hướng khác. Thằng nhóc rút số tiền lớn như thế để làm gì. Còn bà không còn đường nào xoay sở nữa sao.
-Ông cũng hiểu rồi. Giờ là thời điểm nào. Tiền bạc làm gì có thể rút một lúc để chuyển vào đó cố định tình hình. Dù cho có thì cũng phải sáng mai nhưng tôi thấy ở mấy cái ngân hàng chắc chắn không. Ngô Nam đang bị điều tra như thế những tài khoảng ngân hàng của mình thì cũng bị kiểm tra. Giờ chuyển một lúc số tiền lớn vào bù cho thằng con ông nghĩ dễ sao. Nếu không có vụ Ngô Nam nhận phong bì thì đâu đến mức này.
Ngô Kỳ lúc này cũng biết việc không phải đơn giản là nhắm vào Ngô Nam mà còn là phong bế toàn bộ mọi chuyện cần thiết. Âm Trâm với khuôn mặt căn thẳng. Điều thuốc trên tay cháy tỏa ra những làn khói trong không khí. Từng vệt khói tạo thành nhưng hình thù khác nhau trong căn phòng.
-xem ra việc không mượn được tiền của em có dính dáng tời lão Lưu Hoan. Nếu không mấy ngân hàng không làm khó dễ như thế này. Xem ra lần này phải tìm cách nào khắc phục chuyện này mới được.
Diệp Nhi nghe chồng mình nói thế suy nghĩ thật lâu. Căn phòng chỉ có mình Ngô Kỳ đang ngồi cố dùng khói thuốc kích thích dòng suy nghĩ của mình.
-Ấy đúng rồi! Tôi quên mất nhà mình đều có tiền ở nước ngoài. Thông qua thẻ ATM quốc tế có thể rút được tiền chuyển về cho tài khoản kia là được mình cũng không cần phải chạy vậy việc của Ngân hàng này nọ. Bọn người Lưu Hoan cũng không có dịp làm khó mình.
Ngô Kỳ lúc này cũng nhảy lên. Việc quan trọng nhất hiện tại là giải quyết bớt chuyện nào hay chuyện đó. Việc của Ngô Long là việc đơn giản nhất chỉ cần có tiền đập vào là được. Còn việc của Ngô Nam có thể từ từ thao tác.
-Ừ! Đúng rồi! Bà xem làm việc này đi. Số tiền lớn chắc chắn phải rút từng đợt hoặc chuyển khoản mỗi đợt cần có thời gian chờ bà cứ lấy thẻ của nhà mình đi làm hết đi. Như thế giải quyết được chuyện của Ngô Long còn việc tìm nó để cho bố lo.
-Để tôi đi! Việc của Ngô Nam nếu quá khó tôi nghĩ nên bỏ xe giữ tướng. Nếu nó bị bắt bố bên ngoài thao tác vẫn được. Sau này nó ra khỏi đó cũng được. Việc này do nó tạo ra nên nó phải nhận một phần trách nhiệm biết đâu ở trong đó nó biết an phận hơn.
Diệp Nhi nếu thấy để Ngô Kỳ chú tâm cứu Ngô Nam ra ngoài thì tất cả mọi thứ lo lắng và tốn nhiều thời gian để có thể giải quyết việc khác.
-Bà nói cũng đúng! Việc này nó tạo ra dù nó có ở trong tù thì bố và tôi bên ngoài vẫn khiến nó ở trong đó không bị gì. Hiện tại xem ra nơi tốt nhất của nó là ở đó mà có tập trung cứu nó ra thì chỉ có làm mọi chuyện thêm rối rắm. Được rồi để tôi và bố kiếm con ba lo cái sàn giao dịch của nó đi. Với lại đi xem cái nhà kho bị cháy như thế nào.
-Hiện tại bên đó đang điều tra nguyên nhân vụ cháy. Tôi vào cũng không được có gì mai tôi qua đó xem mà bên kia cũng không có gì. Đợi có kết quả điều tra làm đơn nhận tiền bảo hiểm là được.
Trả lời lại chồng mình trước khi rời khỏi phòng. Diệp Nhi thấy cách đơn giản nhất là giải quyết mọi chuyện tình hình ở bên sàn giao dịch vàng. Cái bên đó cần là tiền chỉ cần có tiền ổn định lại những người đang làm lớn chuyện trong diễn đàn là được.
Ngô Kỳ dập tắc điều thuốc trên tay của mình đứng lên. Hắn muốn chạy qua nhà bố vợ xem xét tình hình như thế nào. Ngô Long con hắn mất tích đã mấy tiếng vẫn chưa có một tin tức gì. Dường như một người biến mất không hoàn toàn có một chút tin nào biết được phạm vi của Ngô Long ở đâu ngoài việc tài xế nói vụ tai nạn diễn ra và chiếc taxi chay qua nơi đó.
Nhưng Ngọc Châu thì làm gì mà thiếu ta xi nó nhiều biết xe nào là xe đã chở Ngô Long. Diệp Nhi vừa rời khỏi nhà để đi ngân hàng. Thẻ visa cũng có quyền hạn của nó chỉ cần trong thẻ có tiền có thể chuyển đi mấy tài khoản cần thiết.
Diệp Nhi cũng không biết rằng chỉ cần có thể khôi phục sàn giao dịch thì mọi thứ số tiền của bà có thể chuyển thẳng vào trong tài khoản của sàn giao dịch bằng hình thức trả qua thẻ quốc tế.
“ Báo Cáo Thủ Trưởng đối tượng rời khỏi nhà hình như đi ngân hàng giờ này!”
“ Giờ này ngân hàng nào mà làm việc cứ bám sát mục tiêu. Có thể bà ta đi đâu đó cứ theo dõi để nắm tình hình”
Lâm Phong ngồi ở một cửa hàng gần đó ra lệnh. Lúc này hắn mới nhắn tin vào số điện thoại của Thiếu Kiệt một dòng tin nhắn
“ Bước một, hai, ba thành công!”
Vốn là những bước này đã không cần thiết nhưng vì theo như các bước mà Thiếu Kiệt đã gửi cho mình Lâm Phong vẫn tiếp tục theo dạng điều tra cần thiết bố trí người theo dõi Diệp Nhi.
“ Báo Cao đối tượng vào một cây ATM gần đây! Dường như đang rút tiền hoặc chuyển tiền gì đó.”
“ Tiếp Tục theo dõi! ghi lại thời gian và địa chỉ ATM đang hoạt động ngày mai sáng sớm đem hồ sơ giao dịch ở đây của Diệp Nhi thống kê lên.”
“ Vâng!”
Dù Thông qua bộ đàm của mình nhưng mà Lâm Phong dường như nắm bắt một điều gì đó. Bên sàn giao dịch thậm chí chưa có hồ sơ về việc kiện cáo nhưng Lâm Phong hắn đã nắm được đại khái thông tin cần Thiết thông qua Thiếu Kiệt.
Bên kia điện thoại Thiếu Kiệt mỉm cười nhìn vào màn hình điện thoại của mình. Nhìn đám người trong phòng máy của Vô Ảnh bây giờ nói.
- Trong vòng ba giờ nữa khôi phục lại sàn giao dịch như bình thường. Sau đó mọi người đi nghĩ ngơi chuyện hôm nay đến đây là xong!
Đám người ở Vô Ảnh qua một buổi tối hoạt động cũng có phần mệt mỏi hiện tại Thiếu Kiệt nói họ chỉ cần đợi ba giờ nữa khôi phục lại sàn giao dịch thì cũng vui mừng. Hơn ai hết họ hiểu kế hoạch thành công nên Thiếu Kiệt mới làm ra quyết định như thế.
Họ căng thẳng bởi không ngừng phải giao tranh với những đội ngủ an ninh mạng của quốc gia trên sàn giao dịch. Họ kiểm xoát luân phiên nhau đánh chặn nhưng phản công của hệ thống an ninh mạng của quốc gia cũng không tốt lành gì. Bất cứ sơ hở nào cũng khiên cho họ thua.
Vì khi bị thao tác vào hệ thông sàn giao dịch cũng lộ ra điểm yếu của chính mình về việc này. Nếu tắt ngay máy chủ thì cả diễn đàn cũng không hoạt động được. Như thế càng làm cho người chơi lo lắng nên ngay lúc đầu họ chỉ có thể tranh chấp trên mặt trận chính là sàn giao dịch mà không để mất cả diễn đàn.
-Mọi chuyện như thế là xong rồi ngày mai xem kịch vui thôi. Hiện tại mọi cái bẫy đã được tung ra từng bước từng bước nhưng người kia đạp lên nữa là xong. Thôi về nhà ngủ sáng mai dậy sớm thôi. Chứ ở đây thức đợi tình hình nữa thì chán chết. Thức đêm mau già lắm đi ngủ thôi
Thiếu Kiệt vươn mình nhìn ba người Hà Vi, Ngọc Nhi với Nhã Oanh cười thoải mái hài lòng. Bởi vì giờ đây hắn có thể ung dung làm những việc mà mình thích không lo lắng đến Ngô gia và Diệp gia nữa rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.