Chương trước
Chương sau
Thiếu Kiệt bây giờ mới ngồi xuống ghế thở ra nhìn những màn hình rung động của sự vui mừng đang có. Hà Vi ngồi bên cạnh hắn đưa một ly nước cho Thiếu Kiệt uống cười nói.
- Xem ra ông em mà biết Vô Ảnh có được cả thành tựu như thế này chắc chắn sẽ không để họ làm quân đội tư nhân của anh đâu. Nhưng nói đi cũng phải nói lại. Giờ kiểm tra quân số với những thứ cần thiết anh định giải quyết ra sao đây? Khung Chang chết chỗ đó thành nơi không người. Chắc chắn các thế lực khác sẽ tiến vào chiếm cứ. Khung Chang mất đi thế lực khác lại nổi lên như thế em thấy cũng không ổn lắm đâu.
Hà Vi bây giờ mới đem suy nghĩ của mình nói cho Thiếu Kiệt biết, Cô thấy dù lần này chỉ là Thiếu Kiệt đi đánh phủ đầu để sau này các thế lực khác phải e ngại mà không dám làm bừa nhưng hiện tại thì khác. Vô Ảnh vô hình chung trong lúc bất ngờ đem Khung Chang hốt trọn ổ cũng ngoài dự liệu rất nhiều của Thiếu Kiệt.
Ngọc Nhi cũng gật đầu. Yếu tố quan trọng không phải là hiện tại làm như thế nào mà giải quyết ra sao. Nếu có một thế lực đủ để diệt đi Khung Chang thì những thế lực khác trong Tam giác vàng cũng không phải nằm im. Họ đâu biết rằng đối phương là người như thế nào giải quyết Khung Chang được thì chắc chắn giải quyết họ được. Việc này nếu không làm ổn thỏa cũng chẵn có cách nào hết.
Thế lực của Tam giác vàng đã là bất ổn quân hùng cà cứ không thiếu. Mỗi thế lực bị diệt là một thế lực khác nổi lên nếu không nơi đó cũng không còn gọi là vùng tranh chấp tam giác vàng.
- Việc này đến giờ anh cũng chưa có dự tính gì đấy. Chuyện diệt cả Khung Chang là bất ngờ rất lớn của Vô Ảnh đem lại. Nếu ngay lúc đầu nói họ có thể chắc chắn diệt được Khung Chang thì bản thân mọi người ở đây tin không. Số quân như thế hơn trăm người du kích cường công với số quân của Khung Chang nói đánh thắng hắn ai tin?
Thiếu Kiệt bây giờ khá gút mắt nếu đem quân về hết thì những gì vừa làm ở đây cũng chỉ là diệt một thế lực nhất thời. Bởi chỉ cần hắn rời đi sẽ có người đến dùng nơi này cũng giống như Khung Chang trở thành một nơi sản xuất Ma túy đem ra thế giới.
Sau một lúc trầm mặc suy nghĩ vấn đề gì đó. Ngọc Nhi mới lên tiếng nói với Thiếu Kiệt và Hà Vi.
- Em thấy hay anh hỏi Connor xem ý kiến của anh ta như thế nào. Mình không biết được nhiều ở khu đó nhưng Connor có thể không biết sao. Đem nhiều người như thế rời đi cũng không được nếu thêm một vài trăm người thì còn có thể chứ đằng này nếu những người còn sống kia cũng không ít đem về Hà thúc chấp nhận sao.
Ngọc Nhi nói ra ý kiến của mình Thiếu Kiệt cũng không bác bỏ. Vì đơn giản điều này không sai. Bởi quân đội tư nhân hắn cũng không thể hơn ngàn người. Như thế đối phương tranh đấu với hắn đem việc này xem như mối nguy hại an toàn quốc gia thì đây lại là điểm yếu.
Thiếu Kiệt bây giờ mới đeo lên tai nghe của chính mình nói vào micro.
- Tìn hình bên đó như thế nào rồi kiểm tra thương vong và những gì cần thiết chưa báo cáo về đi.
“ Báo Cáo chỉ có năm người bị thương không có tử thương. Đầu hàng có một ngàn ba trăm lẻ sau người và người nhà của các đồng đội hết chín mươi người Hiện tại đang thống kê tài sản.”
- Người của Khung Chang tử vong nhiều vậy sao?
Thiếu Kiệt nghe thấy con số bao cáo cũng không nhịn được hỏi lại một câu hắn không ngờ chỉ một trận chiến như thế này mà con số tử thương hoàn toàn nằm ngoài sức thừa nhận của hắn.
“ Không tránh được những người này cũng là thành phần ngoan cố có truy nã ở các quốc gia trú ẩn ở tại địa phương này không ít.Ngoài những quân đội từ lâu thì những người này cũng là môi nguy hiểm của xã hội thôi ”
Âm Thanh Connor trả lời lại bên trong bộ đàm cho Thiếu Kiệt biết tình hình. Hắn hiểu Thiếu Kiệt sợ tổn thương người vô tôi. Nhưng những người vòng trong trung tâm của quân doanh này thì có người nào mà vô tội. Trên tay kẻ nào lại không dính qua máu người chết và gây hại bởi những thứ họ đã làm. Đầu nậu ma túy đem cái chết trắng đến cho người khác ở từng quốc gia đều có không ít người.
- Connor tôi hỏi ý kiến anh một chút. Quân doanh này anh sống và hiểu rõ nó hơn chúng tôi như thế thì anh có ý nghĩ gì không?
- Việc này! Theo tôi thấy để cậu tiếp quản hay hơn. Hiện tại kết thúc như thế này nhưng không có nghĩa là sau này sẽ không có thế lực ở đây đối phó cậu. Nơi đây cũng thuận tiện để cậu mở rộng Vô Ảnh. Những thành viên mới cần có sự rèn luyện thực chiến mà nơi này thì lại không thiếu điều đó. Mỗi thế lực một khí bị hạ chỉ chưa đầy một tháng là có thế lực khác nổi lên vậy tại sao cậu không tiếp nhận nó làm căn cứ cho mình.
Connor suy nghĩ một chút mới trả lời lại cho Thiếu Kiệt biết ý nghĩ của hắn. Việc quá nhiều người cúa Khung Chang còn lại nếu chỉ những người Vô Ảnh sau khi rời đi tất cả cũng trở lại với hoạt động vốn có của nó. Người mạnh nhất sẽ thay thế Khung Chang bắt đầu điều hành đường dây ma túy xuyên quốc gia.
- Chỉ là nơi đó kinh doanh thứ mà thật sự tôi không thấy thích chút nào. Anh cũng biết tôi không ưa cái chất độc hại đó. Giờ tiếp quản không thể nào để cho những thứ đó hoạt động thì tiền của tôi cũng vơi dần đâu thể trụ được.
Thiếu Kiệt cũng đem ý kiến của mình nói ra. Nuôi quân là điều cần thiết nhưng nếu nuôi quân mà như Khung Chang thì chẳng khác nào hắn như Khung Chang đem gieo rắc cái chết trăng ra thế giới. Connor nghe Thiếu Kiệt nói thế cười lớn bên bộ đàm làm cho Thiếu Kiệt bất ngờ.
- Thiếu Kiệt tôi hiểu cậu muốn làm sao. Không như Khung Chang chứ gì. Nhưng tôi nói cậu nghe này. Nơi đây không chỉ có thứ đó kiếm được tiền. Thậm chí có một thứ mà ngay tai quân doanh này đã tồn tại hàng tỷ đô la mỹ rồi. Chỉ là Khung Chang và Khung Sa hoàn toàn không biết thôi!
Lời này làm cho Thiếu Kiệt ngẫn người ra. Hắn nắm trong tay không ít tiền nhưng có thứ gì tại chính quân doanh của Khung Chang lại lên tới con số đó. Mà chiếm cứ bây lâu này hai cha con này đều không biết. Mà Connor hắn lại biết.
- Anh đừng nói đùa nếu có thứ đó thì Khung Sa với Khung Chang cần phải buôn bán chiếc xuất ma túy sao.
- Cậu tắc hết các liên lạc cần thiết đi tôi nói riêng với cậu.
Nhìn vào màn hình Thiếu Kiệt thấy được Connor đi vào một căn phòng không người để nói chuyện gì đó quan trọng cho Thiếu Kiệt. Ra hiệu tắc hết cả đường dây liên lạc khác của mọi người Vô Ảnh. Thiếu Kiệt thấy Connor lấy cái camera hướng mặt mình như chuẩn bị nói với Thiếu Kiệt điều gì đó.
- Rồi chỉ còn lại kênh của anh thôi đấy! Ở đây có gì mà đáng giá đến như thế. Không thể nào có một vật mà hai bố con cáo già kia không biết được.
- Có đấy! Thật chất công việc của tôi vốn là người khảo sát mõ địa chất. Ngay phần dinh thự được xây lên thật chất là một mạch ngọc đi thẳng vào sâu trong lòng đất và theo ước tính sơ bộ của tôi nó không dưới mười tỷ đô đâu. Chắc cậu biệt mạch ngọc là gì chứ?
Thiếu Kiệt đang cầm cái ly nước rơi ngay tại chổ. Nói hắn không biết mạch ngọc là gì thì chắc chắn không thể nào. Trong đầu Thiếu Kiệt hiện lên hai chữ đổ thạch.
Cả Hà Vi và Ngọc Nhi đều giật mình khi nhìn thấy Thiếu Kiệt bất động như thế. Hai người không nghe được Thiếu Kiệt và Connor nói gì. Nhưng phải là tin tức động trời đến mức nào mới khiến hắn như thế.
- Mọi người rời khỏi phòng khoảng năm phút giúp tôi! Chỉ Hà Vi với Ngọc Nhi ở lại thôi!
Thiếu Kiệt lúc này lên tiếng mọi người trong nhà ăn gật đầu rời khỏi ghế của mình. Những người IT đang làm việc cũng nhanh chóng đứng dậy rời khỏi nhà ăn. Nơi đây chỉ còn lại ba người Thiếu Kiệt nhìn sơ lượt một cái mới lên tiếng nói với Connor trong bộ đàm.
- Ý anh muốn nói là Mạch Ngọc Nguyên Thạch Cực kỳ lớn đang tồn tại ở bên dưới dinh thự mà Khung Sa xây dựng lên.
- Tôi biết ngay là cậu hiểu mà. Chỉ có dân hiểu biết mới hỏi biết hai từ nguyên thạch thôi. Cậu từng chơi đổ thạch à?
Connor lúc này bật cười nói lại bên trong bộ đàm của mình với Thiếu Kiệt. Ngọc Nhi với Hà Vi cũng không hiểu lắm mạch ngọc nguyên thạch là gì nhưng có cái gì đó mà bên dưới dinh thự của Khung Chang là điều hai người đều thắc mắc.
- Tôi chưa từng chơi đổ thạch. Nhưng tôi biết một đao thiên đường một đao địa ngục là chỉ rủi ro của việc đổ thạch như thế nào. Làm sao anh dám chắc nơi đó có Mạch Ngọc. Tôi không may mắn đến mức đánh bậy đánh bạ một lần lại chụp được mấy chục tỷ đô đi.
Thiếu Kiệt trả lời lại câu hỏi của Connor. Hắn dựa theo những kiến thức mà mình có được từ đọc truyện. Hai bộ truyện dị năng khá hay về vấn đề này đó là Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ và Hoàng Kim Đồng. Nói rất chi tiết về đồ cổ và vần đề đổ thạch dù cho nó có hơi hư cấu nhưng phản ảnh một chút gì đó của hiện thực.
- Xem ra cậu cũng biết không ít. Thật chất tôi cũng không nhận ra được cho đến khi Khung Sa chọn nơi đó xây dựng. Bề mặt đất hoàn toàn phù hợp với mặt ngoài Mạch Ngọc. Kèm theo một vài thứ liên quan. Tiết là hắn lại chỉ xây biệt thự. nếu hắn xây dựng một cái gì đó lớn hơn tầm một tòa lâu đài năm sáu tầng chắc chắn sẽ phát hiện ra Mạch Ngọc. Vậy cậu nói xem cậu có tiếp nhận nó không?
Connor đem câu hỏi này nói lại với Thiếu Kiệt một lần nữa. Hắn muốn biết quyết định của Thiếu Kiệt trong chuyện này như thế nào. Hà Vi với Ngọc Nhi im lặng hai người không hiểu những gì Thiếu Kiệt vừa nói nhưng vẫn hiểu được mấy chục tỷ đô là như thế nào. Ai có thể biết cầm mấy chục tỷ trong người sẽ làm được những gì. Một quốc gia cần bao nhiêu tiền cho quân sự Thiếu Kiệt nếu hắn cọc tiền này trong tay hắn trở thành người đủ chu cấp cả quân đội quốc gia chứ không phải chuyện đùa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.