Chương trước
Chương sau
Nhóm người Thiếu Kiệt lúc này cũng đứng lên nhìn về phía con hẻm. Vì Ngồi trong công viên này nhìn ra ngoài tương đối dễ. Nhưng từ bên ngoài nhìn vào trong công viên cũng chẳng thấy được nhóm người Thiếu Kiệt do những tán lá chồng chéo lên nhau. Thêm vào đó là bóng râm của những tán lá kèm với trời lạnh nên ai cũng mặc áo khoác nên nếu có từ bên kia đường nhìn qua cũng không thấy được bọn họ.
Blake lúc này cũng thấy được bọn người Thiếu Kiệt đứng lên mới cười cười nói.
- Không sao đâu cứ ngồi một chút đi hai người bọn tôi giải quyết là được rồi. Các cậu cứ đợi một chút là được. Không cần động thân đâu.
Thiếu Kiệt lúc này cũng định gật đầu thì nhìn thấy ánh mắt của Tú Trinh như hình viên đạn hướng về phía mình cũng lắc đầu đáp lại lời Blake.
- Cũng không sao bên này có vài người cũng ngứa tay! Đối phương đông mà chia ra cho nhanh. Tôi chỉ đứng xem thôi là được ấy mà.
- Cũng được!
Trả lời ngắn gọn một câu. Blake cũng với Jackson chạy vội ra khỏi công viên. Băng qua đường một cách nhanh chóng. Xông thẳng vào trong con hẻm. Thiếu Kiệt cũng muốn biết thân thủ của hai người ra sao nên cũng chạy gấp theo. Còn cả những người khác đều bất chấp tín hiệu đèn đường và vạch vôi dành cho người đi bộ. Chạy nhanh qua một con hẻm.
Không sai biệt lắm. Tình hình chỉ có vài giây nhưng Thiếu Kiệt thấy được hai người đã nằm dưới đất. Trên người vẫn in dấu giầy bùn đất của Blake và Jackson. Tú Trinh nào thua kém. Cô chạy tới một thanh niên gần đó đá một cú quét ngay đầu đối phương. Nhìn như cú đá đơn giản nhưng Thiếu Kiệt chỉ biết lắc đầu. Bởi hắn thấy rõ lúc này Tú Trinh đá một đá hết sức ngay tầm mắt của người kia. Công Toại và Bảo Huân cũng xông vào đánh.
Khu vô gia cư bỗng hỗn loạn hẳn lên. Những âm thanh ồn ào va chạm khi có người bị đánh ném vào. Thiếu Kiệt nhìn rất rõ hai người Blake với Jackson. Thiếu Kiệt lúc này cũng trầm ngâm một lúc. Bởi nếu nói hắn không phát hiện ra rất có khả năng nếu hắn đánh nhau với Blake thế nào cũng thua. Vì từng đòn đánh hiệu quả thực chiến chế ngự một người khá nhanh chóng, những kỹ năng này chỉ có thể học được ở quân đội thường xuyên ở trên chiến trường.
Thiếu Kiệt với Anh Hào đang đứng phía sau. Hắn đang đứng ở vị trí cách không xa khu Vô gia cư đủ để quan sát. Sau lưng hắn Anh Hào đứng đó cũng thầm thở dài. Hắn nhìn tràng diện đánh nhau bên trong cũng có chút hứng khởi.
Dạo gần đây hắn bị Tú Trinh xem như là bao cát mỗi lần đều bị cô đánh không chịu thua không được. Giờ tuy có đánh nhau nhưng hắn vẫn phải cảnh giác những gì xung quanh làm cho hắn có chút bứt rứt.
Nhưng không đợi chờ lâu. Lúc này đột nhiên sau lưng hắn chạy đến năm sau chiếc xe ô tô từ trên đó nhảy xuống không ít người trên tay còn cầm một số hung khí sát thương cận chiến. Anh Hào lúc này lập tức quay lưng lại nói lớn để cho mọi người nghe thấy.
- Bảo vệ Thiếu Kiệt!
Những người Công Toại đang đánh nhau nghe thế cũng khẩn trương đánh lùi đối phương đến bên cạnh Thiếu Kiệt. Nhìn vẻ mặt bình thản của Thiếu Kiệt hắn nắm hai tay lại ngón cái để bên trong lòng bàn tay tiếng khớp kêu lên răng rắc. Nói hắn không ngứa tay khi thấy người khác đánh nhau là gạt người. Vì đối phương nhân lực không đông mà với Năm người Blake, Jackson, cùng với ba người bên hắn Thiếu Kiệt thấy không có cơ hội cho mình ra tay nên chỉ đứng nhìn. Giờ nếu người kéo đến đông thì hắn có thể thư giản một chút.
Nắm chặt tay rồi thả lỏng bàn tay cứ vừa xong lại thả ra rồi lại nắm chặt mỗi lần đều vang lên tiếng kêu răng rắc của các khớp ngón tay. Duỗi hai tay bất ngờ xong kéo giản thân thể giống như hắn đang tập thể dục. Hành động của hắn đang đứng giữa trận đánh nhau trở thành một người nổi bật nhất. Blake cũng lắc đầu mỉm cười một chút.
Hắn hiểu Thiếu Kiệt chắc cũng có cái gì đó để tin vào dù chưa thấy cậu nhóc mà định làm ông chủ họ đánh đấm ra sao nhưng qua vẻ ngoài tự tin của Thiếu Kiệt thì Blake biết cũng không phải hạng xoàng gì. Bởi giữa một đống hỗn loạn như thế này vẫn có thể bình tĩnh khởi động từ từ như thế mới đáng mặt. Nếu một người chỉ như bình hoa mà muốn bọn họ bảo vệ chẳng khác nào bắt họ vác thêm gánh nặng vào người lúc nguy cấp.
Hành động của Thiếu Kiệt cũng làm nhóm người đối phương gai mắt.Anh Hào với Bảo Huân đang đối phó với những người phía sau của Thiếu Kiệt. Tú Trinh, Công Toại Jackson thì đang đối phó với những người phía trước mặt hắn còn vài người thì đang bị Blake chặn lại ở trong sân.
Một thành viên lọt ra khỏi được phạm vi của Anh Hào với Bảo Huân sẳn trớn tấn công tới Thiếu Kiệt nắm đấm đang từ trên giáng xuống người Thiếu Kiệt thì bị một thứ gì đó đập vào phần hồng mình kéo hắn một lực khá mạnh đập vào tường.
Thiếu Kiệt được đà xông lên từ phía sau. Đè một tay của mình xuống vai của Bảo Huân nhảy lên phía trước lên gối ngay một người đang đứng trước mặt. Chưa kịp hạ người xuống hắn thấy một ánh sáng của cái ống tuýp đến ngay gần mình đưa tay thành một trào chụp lấy cái ống tuýp vặn theo chiều ngược lại. Kéo ống tuýp về phía mình kèm theo nó là một người đi theo bị đạp thẳng vào ngực làm lùi bước những người phía sau hắn.
Anh Hào với Bảo Huân lúc này hai người hai bên đánh nhóm người dồn vào giữa. Thiếu Kiệt vung đấm cũng không yếu hơn những người khác. một người bị hắn đấm thẳng một đấm vào mũi. Thiếu Kiệt hắn vẫn cảm giác được cái sóng mũi ấy xem như cũng phải một tháng sau mới lành, vì cảm nhận được nó bị gãy khi bị lực mạnh tác động vào quá lớn.
Bên trong sân lúc này Blake đã giải quyết xong nhóm người kia. Hắn không hiểu tại sao hôm nay bọn này lại kéo đến khá đông lại chia làm hai nhóm. Nên bây giờ hắn chạy ra hỗ trợ cho Jackson. Thế trận nghiêng về Thiếu Kiệt thấy rõ. Những người kia bị đánh một số thì nằm ra đất một số còn lại thì ông người rên la.
Đối với những việc này phát sinh không lâu nên Thiếu Kiệt cũng không mong chờ có cảnh sát xuất hiện ở đây. Nhóm người này tấn công bị thất bại thấy tình thế không ổn một số người đang đợi trên xe cũng nhảy xuống cấp tốc chạy ra sau xe minh. Thiếu Kiệt chợt lóe lên một cảm giác bất an hô lớn.
- Chạy! Có súng!
Thiếu Kiệt nhìn từ xa cảnh báo, Nên Anh Hào và Bảo Huân nhanh chóng chạy vào trong sân. Không chỉ hắn mà những người khác bao gồm cả Blake và Jackson cũng nhanh chóng chạy vào trong sân núp ở một góc tường phía sau của chỗ này. Blake núp vào mới phun một bãi nước bọt về phía ngoài mắng.
- Con mẹ nó bọn này muốn chết! Lại chơi cả súng không sợ cảnh sát tới sao.
“Chíu. Chíu. Chíu”
Từng âm thanh vang lên gần nhóm người của Thiếu Kiệt. Chỉ không lớn như hắn tưởng tượng. Thở một hơi lắc đầu nhìn Blake một chút Thiếu Kiệt mới nói.
- Cái này các anh là trung tâm hay tôi là trung tâm bọn chúng trang bị cả nòng giảm thanh kìa.
- Cái này tôi cũng không biết đây là lần đầu tiên chúng tôi thấy bọn này lại chơi lớn đến như thế. Có khi nào có chuyển biến gì hay không. Chỗ này bọn tôi tới đây cũng được ba tháng chưa ngày nào mà bọn chúng không đến đây gây phiền toái.
Thiếu Kiệt nghe thế cũng cảm thấy rất lạ. Một băng đảng xã hội đen dạng mafia lại cứ nhắm vào một đám người vô gia cư mà gây khó dễ thì chuyện này rất không bình thường.
- Có khi nào có ai trong này mượn tiền hay là giữ vật gì quan trọng của bọn nó không? Anh thử điều tra chưa. Bọn chúng biết anh là người của quân đội mà sao lại làm việc manh động như thế này. Không vô cớ động súng nếu thứ đó thật sự không quan trọng.
- Cái này thì tôi cũng không biết. Trước khi bọn tôi đến đây thì có khoảng vài người thôi lúc đó nơi này khá phức tạp một tên trong chúng nghe nói bị sốc thuốc chết gần khu này nhưng việc đó thì đâu liên quan gì đến chuyện ở đây.
Blake lúc này cũng không nghĩ ngợi nhiều đáp lại Thiếu Kiệt câu hỏi của hắn. Vì những người vô gia cư hay bọn người sử dụng ma túy có chết ở khu này vẫn là chuyện thường thấy. Giờ chỉ vì một người như thế chết đi mà nhóm người này kiếm chuyện với khu này như thế cũng không có khả năng.
- Vậy ông đã tự hỏi rằng ba tháng qua tại sao cái đám này lại cứ quấy rối bất kể ngày đêm như thế không. Ông nghĩ dùm tôi một cái chết cả đám bây giờ. Mà chưa kể hôm nay tôi vừa đi cùng người mình đến gặp anh lại dính vào chuyện này ba tháng không sử dụng súng tôi đến bọn chúng sử dụng súng thì không có lý nào à.
Thiếu Kiệt vừa nhìn ra bên ngoài bức tường lại rụt vào vì bị bắn. Blake lúc này cũng ngẩn người ra nhóm Tú Trinh, Công Toại, Bảo Huân, Anh Hào đều nhìn lấy hắn như muốn biết tại sao. Jackson lúc này ngồi dưới đất suy nghĩ điều gì đó mới lên tiếng trả lời.
- Có khi nào cái thằng chết kia giấu hàng ôm một mình không! Chứ nếu hàng nhỏ bọn chúng chẳng làm như thế này đâu.
- Con mẹ nó dám lắm à! Mấy người Thiếu Kiệt hôm nay tới đây lại có nữ bọn nó nghĩ chắc là FBI để nhận tang vật nên mới sử dụng súng như thế này để cố gắng cướp lại hàng rồi.
Blake lúc này mới giật mình mắng lớn một câu. Chỉ có thể như thế nên mới giải thích cho việc tại sao gần ba tháng trời những người kia không sử dụng vũ khí nóng hôm nay Thiếu Kiệt đến chưa được bao lâu lại bị. Chưa kể đó còn chia người ở phía sau không cho bọn họ mở đường máu thoát thân.
- Thật! Cái gì xui dữ vậy trời mới thoát khỏi rơi máy bay giờ tự nhiên dính vô vụ này. Giờ sao đây! Ông anh biết hàng họ bọn nó để đâu không vậy?
Anh Hào lúc này nhịn không được lên tiếng làm cho Blake với Jackson nhìn đám người Thiếu Kiệt. Bởi qua lời nói của hắn hai người đều biết nhóm người Thiếu Kiệt là một trong số những người sống sót sau vụ máy bay rơi. Mà chuyện xui liên tục như thế này cũng là điều hiếm có.
Cám ơn đọc giả [email protected] đã ủng hộ 1 kim đậu để góp tiền đóng tiền nét cám ơn bạn nhiều.. Thank mọi người đã ủng hộ mua chương theo dõi góp thêm giúp tác có thêm thu nhập cám ơn mọi người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.