Chương trước
Chương sau
Cám ơn đọc giả Vietnhtms đã ủng hộ 1 kim đậu để góp tiền đóng tiền điện cám ơn bạn nhiều.. Thank mọi người đã ủng hộ mua chương theo dõi góp thêm giúp tác có thêm thu nhập cám ơn mọi người. Hiện tại đang phải ra tiệm nét viết thời gian có hạn nên mọi người thông cảm lên hai chương đỡ
Hoách Khang nghe Thiếu Kiệt giải thích cũng cầm lên tách trà trong tay mình xoay vòng vòng suy nghĩ về những gì hắn đã nói. Bởi sự thật người cầm quân lúc nào cũng là người quan trọng. Sử dụng quân cờ nào mới thật sự hợp lý cho mình mới là người thao lược.
Điều này lịch sử đã chứng minh trên rất nhiều phương diện. Vì thế đối với những nước cờ trong kinh doanh hay trong từng ván cờ tàn của trà dư tửu hậu đều có một ý nghĩa riêng của nó.Thiếu Kiệt thấy Hoách Khang như thế mới nói tiếp lời mình.
- Hiện tại bây giờ cậu không có chỗ dựa là điều hiển nhiên nhưng nếu trong tay của cậu nắm giữ một số cổ phần nhất định lúc đó lại khác. Tôi có thể giúp một con chốt như cậu qua sông mà khi đó cậu mới là nhân tố chính để thắng Mã Hóa Đằng. Liệu cậu thấy cái khẳng định chính mình trước những người trong công ty thế nào? Tôi thấy không tệ đâu. Nếu được cậu với bố mình có thể về suy nghĩ những gì tôi nói.
Thiếu Kiệt lúc này cũng định đứng lên thì Hoách Khang mới lên nhìn hắn lên tiếng nói.
- Anh đừng đùa nếu thật sự anh có thể làm những điều như thế thì tôi sẽ làm chốt cho anh. Nhưng liệu anh đủ khả năng để mua lại cổ phần của tencent sao?
- Theo anh bao nhiêu là đủ. Với tổng tài sản của tencent hiện tại theo tôi biết tầm khoảng 8 tỷ nhân dân tệ đi. Tôi sẽ cấp làm mười đợt. Mỗi đợt sẽ là một trăm triệu đô la mỹ. Anh nghĩ sẽ thâu tóm được bao nhiêu cổ phần. Tiền không quan trọng cái tôi muốn thấy là con chốt của tôi muốn qua sông theo cách nào.
Hoách Khang lúc này cũng ngớ người. Nếu thật với số tiền như thế Thiếu Kiệt có thể nắm được khá lớn cổ phần khoảng năm mươi phần trăm trên giá trị của tencent hiện tại. Nhưng Hoách Khang cũng thắc mắc tại sao Thiếu Kiệt không tự thân đi làm mà lại để cho hắn làm con chốt đi làm việc này.
- Tại sao cậu lại chọn tôi cậu không sợ điều gì sao? Nếu cậu có số tiền lớn như thế cậu có thể tự thân mua lại cổ phần của tencent mà?
- Cái này cậu sai lầm rồi! Tôi sẽ không bao giờ mua được cổ phần của tencent cậu nên nhớ quốc gia đó bài ngoại rất cao. Cậu thử nghĩ nếu một người nước khác muốn thâu tóm công ty của một quốc gia họ. Không nhắc đến những vấn đề cá nhân họ không muốn công ty của nước mình rơi vào tay người khác nhưng cậu lại khác. Cậu có hai dòng máu. Lại là người sinh sống ở quốc gia đó và làm việc ở đó. Hồ sơ của cậu minh bạch mọi thứ đều tốt. Nếu cậu làm sẽ không ai nói. Cá lớn nuốt cá bé, cậu tự biến mình thành những con cá lớn thông qua việc nuốt dẫn những con cá bé hơn là được.
Ngay từ đầu khi Thiếu Kiệt nhắm đến tencent hắn đã nghĩ đến điều này. Bởi không chỉ một lần mà rất nhiều lần ở cuộc sống trước đây, về tính đoàn kết của dân tộc này. Họ có thể không thân thích,không máu mủ gì với nhau. Nhưng một khi bạn thất bại cũng là người Hoa họ sẽ sẵn sàng cho bạn mượn vốn mà không mất tiền lời. Đối với việc làm ăn họ luôn khép kín với nhau.Tạo thành một nhóm người Hoa đa ngành nghề giúp đỡ lần nhau trong mọi mặt từ khách hàng cho đến vốn làm ăn. Chỉ khi nào bạn đã có sức tự bương chải được nhóm người này họ lại trở lại như lúc ban đầu.
Thiếu Kiệt không muốn mình đương đầu với một đám người có thể uy hiếp đến việc hắn thâu tóm tencent. Vì chỉ cần biết tencent đang bị người nước ngoài nuốt thì những công ty khác sẽ nhảy vào giúp đỡ việc đó sẽ không có lợi cho Thiếu Kiệt hắn.
Hoách Khang lúc này âm trầm bởi hắn biết nếu không có hắn Thiếu Kiệt cũng có thể sử dụng một người khác thay thế. Bởi vì xã hội đồng tiền rất có sức mạnh,người nào có nhiều tiền người đó thắng Thiếu Kiệt cũng vậy. Hoách Khang hắn chỉ có nhiều hơn người khác ở vị thế là đang làm người nội bộ của công ty. Nếu là một người khác họ thông qua các con đường mua lại cổ phần cũng nguy hiểm vì sẽ bị phát hiện nhưng Hoách Khang thì không. Cổ phần công ty mỗi lần công bố bán ra người trong công ty luôn là người biết trước.
Bởi ông chủ nào cũng muốn ràng buột người của mình. Nếu bạn trở thành một cổ đông cho công ty bạn sẽ góp phần nhiều hơn cho sự phát triển của công ty. Hầu như ở các nước trên thế giới có nhiều hình thức trả lương cho nhân viên nhưng được khuyến khích nhiều nhất là phần lương cố định và cổ phần doanh nghiệp.
- Được tôi sẽ làm quân chốt cho anh. Những thứ khác tôi không dám chắc nhưng vấn đề thu mua cổ phần thì tôi chắc chắn có thể làm được. Chỉ cần sử dụng một ít tiểu xảo là được. Có thể bắt đầu từ chính đồng nghiệp của mình để mua cổ phần cấp thấp rồi nâng dần lên điều này tôi làm được.
- Chuyện này sẽ xong anh với bố anh cứ ở lại Lưu Minh này ăn tết tây cùng chúng tôi hoặc là đi tham quan đâu đó cũng được ngày hai tây chúng ta ký kết hợp đồng. Dù sao tôi cũng phải giữ cho mình thứ có thể chắc ăn rằng anh sẽ làm việc tốt. Nếu Không tiền của tôi là bỏ ra vô ích à.
Thiếu Kiệt nghe được Hoách Khang nói như thế cũng mỉm cười đáp lại một cách vui vẻ dù sao hiện tại hắn cũng cần chuẩn bị. Đối với người nào cũng thế dù cho việc đó nắm chắc trong lòng bàn tay nhưng đôi khi lại vuột mất Thiếu Kiệt cũng không muốn mình bỏ tiền và thời gian thay người may áo cưới. Nên việc có một cái hợp đồng với Hoách Khang là điều chắc chắn phải làm.
- Ừ như thế cũng được. Xem như lần này đi du lịch lấy ngày công làm ngày phép cũng không sao. Vì lần đi này tôi đã báo cáo lên trên để xin nghỉ chắc chắn họ sẽ theo dõi. Nến làm phiên nhà cậu vài hôm xem như qua mặt những người theo sau vậy.
- Thì ra anh cũng biết Mã Hóa Đằng không dễ tin tưởng người! Được rồi nếu đã thế thì mỗi ngày để cho Trương Hạo dẫn hai người qua đây một chút rồi về, để những người theo dõi bên ngoài tưởng cậu đang hết lòng vì công việc đi. Còn vấn đề họ có vào được đây hay không thì cậu yên tâm. Bởi nếu hai người có đến đây rồi mà không có Trương Hạo đi cùng cũng sẽ đừng ngoài đợi thôi.
Hai cha con Hoách Nam bây giờ mới hiểu nếu không có Trương Hạo dẫn vào cho dù họ có biết Thiếu Kiệt ở đây cũng không làm gì được. Bởi qua lời nói của Thiếu Kiệt họ hiểu nơi đây chỉ có thể cho người quen được vào và cũng là nơi hắn làm việc nhiều nhất.
Hoách Khang lúc này cũng muốn hỏi Thiếu Kiệt điều hắn thắc mắc nên mới lên tiếng.
- Tôi thắc mắc tại sao cậu lại có thể có được khối tài sản lớn như vậy. Nếu thế cậu phải được liệt vào nhóm những người có tài sản được liệt kê chứ. Vậy mà cậu hoàn toàn không có một chút nào về mặt truyền thông như thế.
- Cần chi những điều như thế? Nếu thế thì Mã Hóa Đằng đã biết tôi mà tìm đến không cần phải đợi đến cậu đâu. Đôi khi những người có tên trên bảng đó thấy như danh vọng rất nhiều nhưng khó khăn gặp phải khi muốn làm gì đó cũng nhiều hơn nên đừng vội chỉ nhìn một mặt mà quên đi những mặt khác.
Hoách Khang lúc này cũng gật đầu. Nếu Thiếu Kiệt có trên trong bảng nhưng người có khối tài sản lớn chắc chắn. Mã Hóa Đằng đã không cần đến hắn. Ngay từ đầu hồ sơ Thiếu Kiệt cũng đã được thu thập không ít. Chỉ trên đó có quan hệ trọng yếu với một số người và kinh doanh thì chỉ có Hoàng Lâm Nhu. Còn những mối quan hệ của Thiếu Kiệt cho thấy hắn khá quen biết nhiều người mở công ty. Giờ Hoách Khang cũng đã có thể nhận định những người đó vốn chỉ là người làm cho Thiếu Kiệt nhưng được toàn quyền không phải gò bó lại được tự mình điều hành.
- Nhưng tại sao cậu chỉ mới như thế tuổi lại có một khối tài sản khổng lồ như thế. Cậu phải biết là đối với mỗi quốc gia nhưng người có số tài sản lớn luôn bị tra xét về những số tiền của mình cậu không bị hay sao?
- Vấn đề này cậu không cần phải lo tôi biết cậu lo lắng điều gì. Tôi cũng có thế lực hổ trợ của mình. Điển hình như nhà này không phải của tôi nhưng nó thuộc về một người cấp lãnh đạo cao của quốc gia. Việc tôi hợp tác với quốc gia mình làm việc gì chắc cậu không thể hiểu được đâu nhỉ.
Hoách Nam lúc này mới thở dài nhìn Thiếu Kiệt. Điều này đã giải thích cho hắn tại sao Thiếu Kiệt có một cơ ngơi như thế này lại đi làm việc buôn bán linh kiện phổ thông. Hắn hiểu được trong khoảng thời gian qua Thiếu Kiệt đã được một số ban ngành chú ý và đầu tư. Như thế cũng giải thích được tại sao Thiếu Kiệt lại có nhiều tiền. Nếu có người cấp cao hoặc một tổ chức bộ môn của quốc gia chống lưng thì việc Hoách Khang làm việc cho Thiếu Kiệt như một quân cờ ở tencent cho dù có bị bại lộ thân phận cũng vẫn có thể làm việc cho Thiếu Kiệt ở những nơi khác. Bây giờ hắn mới nói ra lời nói của mình.
- Thì ra là thế chả trách sao nãy giờ tôi tự hỏi. Cậu giàu như vậy sao lại đi buôn linh kiện ở biên giới. Thì ra là hiện tại sau lưng cậu vẫn còn người ủng hộ khác nữa.
- Vấn đề này thì ông anh cứ yên tâm. Tôi bảo đảm mọi chuyện tôi quyết định những người đó sẽ không can thiệp. Hoách Khang có thể làm việc cho tôi và cậu ta sẽ có quyền lợi nhất định của mình. Trước giờ tôi chưa để người mình chịu thiệt bao giờ. Trương Hạo là một minh chứng đấy ông thấy cậu ta cũng đâu có lo lắng gì đâu. Lại sống tốt mà không cần lo nghĩ.
Thiếu Kiệt biết Hoách Nam hiểu lầm ý mình. Nhưng hắn cũng không cần đi giải thích. Việc này có giải thích cũng không được gì. Lấy Trương Hạo làm minh chứng cho nhưng lời mình nói như thế lại là một sự việc tốt nhất để cho hai cha con người này có sự an tâm nhất định.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.