Chương trước
Chương sau
Nhã Oanh lúc này mới hướng Thiếu Kiệt thắc mắc về việc tại sao đang tìm cách đối phó Ngô Trực mà hắn lại đi phân tích việc liên quan đến những vấn đề ma túy không cần thiết vào lúc này.
- Thiếu Kiệt em thấy đối phó với người Ngô Trực kia thì liên quan gì đến những chuyến ma túy mà họ buôn lậu đâu chứ. Hai việc này hoàn toàn khác nhau xa mà.
- Không hẳn! Việc này quan hệ mức cần thiết không giỡn chơi được đâu. Mọi người thấy Ngô Trực nếu đến Lưu Minh hiện tại vào lúc này gây khó dễ cho mình với nhân lực đang có tỉ lệ thành công của hắn là bao nhiu phần trăm.
Mọi người lúc này mới im lặng tính toán về bố cục trên bản đồ của nhà họ Ngô tại Lưu Minh theo như những gì đã nhìn thấy bên dưới bản đồ phân bố tình báo.Hà Vi sau khi suy tính một lúc mới nhìn Thiếu Kiệt nói.
- Theo em tỉ lệ là 30 phần trăm. Mà tỉ lệ như thế này chắc chắn Ngô Trực sẽ không dại gì đi Lưu Minh phải có điều gì đó mà hắn chắc chắn mới được.
- Mọi người lần này nghĩ xem với những việc không có khả năng hoàn thành với tính cách của Ngô Trực nêu muốn làm việc này sẽ như thế nào? Nhân lực không có hắn sẽ tìm ở đâu.
Thiếu Kiệt phân tích ở góc độ cho mọi người thấy bởi hắn đã suy nghĩ ra được cục diện tương đối để hắn có thể chuẩn bị vài thứ đón tiếp Ngô Trực.
- Ý anh là hắn sẽ nhờ người bên ngoài tới Lưu Minh? Nhưng những người đó là ai. Hắn chưa có mặt ở Lưu Minh này thì làm sao chúng ta biết những người đó là người thế nào.
- Hà Vi em nói ông em bảo là ngày mai Ngô Trực đến đúng không? Nếu như anh không lầm thì những người này đã ở Lưu Minh rồi. Việc này tùy thuộc xem đối tượng tiếp xúc của hắn là những ai. Với những người bố trí tình báo của bên minh chắc chắn sẽ phát hiện ra những người đó.
Ngọc Nhi lúc này cũng gật đầu. Thế Hải thì ghi lại vào một tờ giấy hắn lấy từ trong túi của mình ra. Những việc này đối với hắn dường như là quen thuộc lâu rồi. Khui chai nước nốc một hơi Thiếu Kiệt nhìn lấy mọi người nói.
- Nếu chỉ đơn thuần Ngô Trực đế chỉ để đối phó anh thì vấn đề cao tầng đúng là nên xem lại. Ngọc Nhi em cho người theo dõi hết toàn bộ những người trên bộ phận Cao tầng giúp anh, Vì qua hồ sơ có khá nhiều điểm không phát hiện được. Như anh dám chắc lần này kế hoạch Ngô Trực đến Lưu Minh phải có người nào đó nói cho hắn mới làm gấp rút như thế này. Và người đó chắc chắn là có liên hệ với kẻ đã chỉ đường cho Ngô Trực. Hiện tại chưa biết người đó là ai mới đau đầu đấy.
- Lần trước vụ của Trịnh Chi xem ra những người đó đều biết đi. Cũng may do Thiếu Kiệt đổi toàn bộ những dữ liệu này nên họ không biết được duy nhất là tại sao Họ biết được Thiếu Kiệt đã cài virut vào hệ thống mà vẫn cứ để như bình thường.
Hà Vi nói ra ý kiến của mình trong việc này bởi vì cô cảm giác nếu sự việc của lần trước chỉ đơn giản là Trịnh Chi giao dịch tài liệu có virut mà những người kia không biết. Thiếu Kiệt cũng gật đầu, Việc trong nội bộ cao tầng có người làm việc cho người khác thì quả thật tương đối khó khăn. Nhưng vì sao đến hiện tại dù những người kia đã cho dừng lại hệ thống trang giao dịch và hồi trả tiền cho khách hàng. Nhưng vẫn chưa có động thái nào mới là điều quan trọng.
- Theo anh nghĩ người này lúc mà phát hiện ra việc thì đã muộn. Không có điều kiện báo lại với bên kia. Và cũng chỉ tưởng mình muốn bắt được đối phương nên không ngờ anh đã cài đặt virut vào đó. Như thế có thể giải thích cho việc tại sao họ lại lấy mã nguồn đó sử dụng.
- Tính ra vậy thì chỉ có vài người biết anh chạy vi rut cho đến khi họp bắt đầu lấy tiền anh mới nói ra. Khi người kia báo lại họ đã ngừng lại trang web với vấn đề sửa chữa và trả tiền lại cho khách hàng. Như thế phạm vi những người liên quan chỉ là những người không năm trong hệ thống it của Chu Tường.
Hà Vi đưa ra những nhận xét của mình. Với những gì đúc kết lại những nhân vật ngồi ngang hàng và thời gian bị phát hiện Thì chỉ có những người không thuộc trong lĩnh vực làm trang web của Chu Tường với Thiếu Kiệt. Như thế địa điểm khoanh vùng cũng tương đối đơn giản hơn.
- Ngọc Nhi hôm nọ em báo với mọi người anh về trể hai tuần là khi nào? Có người nào có động thái lạ không?
Thiếu Kiệt lúc này mới đưa ra câu hỏi cho Ngọc Nhi. Hắn muốn xác định người nào sau khi nhận tin tức đã báo đi
- Có lẽ là ngày anh vừa đặt chân tới Thụy sỹ đi. hôm đó cũng tương đối trể. Hầu hết chỉ báo cáo đơn thuần với em nói mọi người cố có việc gì gấp giải quyết anh phải đi thêm hai tuần nữa mới về. Lúc đó có Nhã Kỳ hỏi em là anh định hai tuần sau về triển khai xây dựng luôn hay đợi qua tết ta. Còn Lê Hiêu thì muốn hỏi anh một số điều trước tết nên làm gì. Noi chung mỗi người đều có câu hỏi cho mình nhưng em đã gửi cho anh mấy câu hỏi đó rồi mà.
Ngọc Nhi nhớ lại những gì đã xảy ra trong ngày hôm đó khi cô báo thới gian Thiếu Kiệt về sẽ trễ hơn dự kiến. Hà Vi lúc này mới lên tiếng hỏi Ngọc Nhi.
- Thế có ai hỏi Thiếu Kiệt tại sao hai tuần nữa mới về hay là hỏi xem Thiếu Kiệt đang ở đâu không? đại khái mấy câu liên quan đến nơi ở và việc làm của Thiếu Kiệt sắp tới đấy Ngọc Nhi.
- Cái này thì cũng không có. Nhưng mà mọi người yên tâm em đã cho người theo dõi những người đó sát xao rồi. Hể có động tỉnh gì sẽ được báo về.
Trả lời Hà Vi, Ngọc Nhi cũng nói ra sự an bài của mình khi được Thiếu Kiệt cảnh báo về việc những người trong cao tầng có người bán đứng công ty.
- Xem ra không phải ngẫu nhiên nhỉ. Trước mắt cứ quan sát những người đó. Tuy là họ khi biết chuyện này sẽ có một chút khó chịu nhưng cũng là chuyện đã rồi. Nhưng anh nghĩ để biết được Anh có động thái nào hay không và lịch trình của anh như thế nào thì Ngô Trực bắt buộc phải liên hệ với người đó. Như thế cứ để người bí ẩn kia làm con mồi đi.
Thiếu Kiệt thấy việc muốn để cho người đó tự lộ diện không khó chỉ cần hoạt động của hắn thất thường người nắm được quy luật này sẽ là người báo cáo lại cho Ngô Trực. Như thế việc này cũng sẽ đem người đang có hành tung bí ẩn ra mặt.
- Thiếu Kiệt em thấy nếu Ngô Trực đã đưa người của hắn đến đây anh phải thật sự đề phòng. Hắn không đơn giản đâu. Thủ đoạn của hắn cũng không thua kém. Hắn sẽ lựa vào điểm yếu nhất của mình mà ra tay không chừng.
Hà Vi nói ra những gi mà mình suy nghĩ sau khi Thiếu Kiệt muốn lấy Ngô Trực làm mối dụ người nằm vùng trong cao tầng của hắn. Bởi vì cô thấy việc này khá mạo hiểm. Nếu đối phương phát hiện sẽ có thể làm ra hành động không được an toàn.
Ngay lúc này đây điện thoại của Thế Hải vang lên. Làm mọi người giật mình nhìn hắn. Thế Hải lúc này vội vàng lấy điện thoại trong túi mình ra nhìn lên số điện thoại gọi đến hắn cau mày.
- Xin Lỗi chú nghe điện thoại một chút.
Mọi người thấy Thế Hải hành động như thế cũng ngước nhìn giờ đã không còn sớm mà điện thoại giờ này chắc chắn là quan trọng. Chưa kể đến Thế Hải chịu trách nhiệm về tình báo. Mọi người lúc này cũng chờ hằn quay trở lại hỏi xem có việc gì gấp. Không cần đợi mọi người đợi lâu Thế Hải vừa nghe điện thoại chưa tới vài giây đã giật mình thốt lên.
- Cái Gì! Ngô Trực đến Lưu Minh đang ở sân bay!
Âm Thanh của Thế Hải trong không gian yên tỉnh làm mọi người đứng bật dậy. Bởi vì việc này quá bất ngờ. Không như dự đoán của Thiếu Kiệt. Ngô Trực lại đến sớm hơn. Như thế cũng có nghĩa là hắn ra bài không theo một quy tắc gò bó nào.
Thế Hải nhìn về mọi người rồi mới trả lời lại với người báo cáo tin tức cho mình.
- Được rồi để người của mình chở hắn đến nơi cần đến. Nhớ lưu lại hành trình đi hoặc địa điểm hắn đang ở gửi về gấp tổng bộ sẽ cho người theo dõi sau. Nhớ không được rời vị trí cho đến khi có người đến đó bám sát đối tượng.
Thế Hải cúp máy hướng mọi người đang nhìn hắn nói.
- Vậy là Ngô Trực đến trong đêm không phải buổi sáng có vẻ như hắn nắm rất rõ quy luật tạo bất ngờ cho mọi người. Cũng may hôm nay Thiếu Kiệt về có khá nhiều anh em tập trung ngoài đó để tiện việc chở Thiếu Kiệt đến đây mà không ai biết.
Ngôi xuống bàn một chút Thiếu Kiệt trầm ngâm. Hắn thấy được việc Ngô Trực tung hỏa mù với chuyến bay cũng đã được tính toán nhất định. Như thế chắc chắn những người mà Ngô Trực nhờ đến đã có mặt ở Lưu Minh. Vì chỉ có như thế hắn đi không đúng giờ đã biết thì mọi người trở tay không kịp. Từ đây tới sáng hắn có thể làm khá nhiều việc. trong khi mọi người bắt đầu vào kế hoạch thì hắn đã lo liệu xong xuôi mọi việc cho những ngày sắp tới.
Ngọc Nhi lúc này mới nhìn Thiếu Kiệt lên tiếng hỏi.
- Giờ sao đây Thiếu Kiệt. Với nguồn nhân lực ban đêm của mình tương đối ích chỉ có thể đưa cho người Cao Thịnh theo dõi nhưng sợ rằng hắn sẽ phát hiện thôi.
- Tức Thật biết vậy khi nãy để Vô Ảnh ở lại giờ thì có người sử dụng rồi.
Thiếu Kiệt bực tức tại sao hắn lại để cho Vô Ảnh tan buổi tập huấn sớm nếu không thì sơ Thiếu Kiệt đã có người đề theo dõi Ngô Trực bí mật rồi.
- Ấy quên nói Thiếu Kiệt! Vô Ảnh chưa giải tán phải đến sau 12h họ mới đóng giả nhân viên của sân bóng rời đi được. Nhưng không biết giờ có người nào đi trước chưa.
- Triệu Tập Vô Ảnh. Bằng bất cứ giá nào nếu đã rời đi thì tìm cách báo lại cho họ để thực hiện kế hoạch sau.. Đi gặp họ giao nhiệm vụ đầu tiên triệu tập đi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.