Chương trước
Chương sau
Trong khi bọn người Thiếu Kiệt chờ đợi Trương Hạo thì tại quốc gia hắn ở Ngọc Châu những người của Hà Thúc cũng biết được một ít sự tình của Thiếu Kiệt được gửi về.
Ngôi trên bàn những gương mặt ấy nhưng ai nấy đều có trạng thái vui vẻ của riêng mình. Hà Thúc lúc này cầm trên tay tờ báo cáo như tất cả bản báo cáo của những người trong phòng nói.
- Các ông thấy sao về việc thằng nhóc đã làm. Lấy được cái cam kết còn làm nhiều thứ như vậy ở nước ngoài.
- Chuyện này tôi không ý kiến. Nhưng tôi vẫn chưa hiểu tại sao thằng nhóc lại không làm ở trong quốc gia mà phải làm ở nước ngoài. Các ông không thấy như vậy mất đi cả một phần thuế với công việc cho người dân mình sao.
Hướng về Hà Thúc với Lưu Hoan. Trương lão nói ra ý kiến của mình hắn thấy để Thiếu Kiệt đem chất xám chạy ra nước ngoài làm việc mà những người như Hà Thúc ông Lưu không ngăn cản thì là một thất thoát cho đất nước.
- Lão Trương à! tôi không nói ông sai nhưng việc này nên làm thôi. Ông có biết nếu mà hắn mở công ty đó ngay trên quốc gia thì không ít người sẽ nhìn vào không? Ông thử nghĩ xem ở đây đúng là bọn người mình hỗ trợ thằng nhóc thật nhưng đem lại gì cho cậu ta nào. Hay chỉ khiến thằng nhóc bị chú ý.
Lưu Hoan lúc này cũng lên tiếng bảo vệ quan điểm của mình về những gì Thiếu Kiệt làm là đúng. Hắn thấy nếu Thiếu Kiệt cứ ở mãi trong quốc gia thì vẫn chỉ là mục tiêu nhắm đến của gia đình họ Ngô Kia.
- Lão Lưu ông nói vậy cũng đúng nhưng tôi cứ thấy xót làm sao đấy. Thằng nhóc Thiếu Kiệt đưa ra phương án hầu như là cái nào cũng làm được. Mà ông cứ nghĩ đi nếu công ty hắn ở nước ngoài thành công đem về một số tiền không nhỏ cho tiền thuế nước người ta tôi thấy tiếc thế nào đấy.
- Ông nói vậy sai rồi nếu mà Thiếu Kiệt đem công ty đó thành công trong nước mới là vấn đề đấy. Mấy ông không nghĩ xem tại sao Thiếu Kiệt hắn lại phải ra nước ngoài. Đơn giản không phải hắn muốn có điều kiện để tranh đấu với những người kia sao. Hắn làm như thế để tránh đi ánh mắt cục bộ của những người như Diệp Nhi thôi.
Lưu Hoan lúc này mới phản bác lại ý kiến của lão Trần. Hắn thấy việc này có lợi cùng có hại với có lợi ngang bằng nhau. Để Thiếu Kiệt phát triển sau này cần có một con bài ẩn có đủ nguồn kinh phí lớn để đấu lại với Diệp Nhi. Nếu cứ gò bó trong điều kiện các bên luôn lấy làm mục tiếu thì khó bề mà đem những việc khác triển khai.
Tình thế này tạo thành một gọng kiềm cho Thiếu Kiệt muốn làm cái gì đó đều phải nằm chờ không triển khai được khi có quá nhiều ánh mắt nhắm vào. Thấy mọi người gật đầu chấp nhận ý kiến của mình đưa ra Lưu Hoan mới nói.
- Các ông nghĩ xem nhé Diệp Nhi với sự ủng hộ của hai cái lão bất tử kia. Cô ta làm những việc của riêng mình. Lâu nay luôn có một nhóm người theo bước tiến của cô ta đầu cơ nhưng dự án mặt bằng sản phẩm các thứ. Lần nào cũng thuận lợi thông qua đó tiến hành lôi kéo nhưng người đứng về phía bên đó không ít đi. Giờ Thằng nhóc Thiếu Kiệt không có gì ngoài sự ủng hộ của bọn mình. Vậy hắn phải tạo cho mình một thế lực có thể từ bên ngoài đánh vào chứ. Chẳng phải điều này tốt hơn là từ trong đánh ra mà thực lực không đủ sao.
Lưu Hoan vì là chưởng quản kinh tế nên hắn hiểu rõ. Nếu ở trong nước Thiếu Kiệt sẽ không có đủ thực lực phát triển mà nếu không đủ thực lực lúc đó dù cho hắn chỉ là một bên đánh với Diệp Nhi trên bàn tính toán cũng thua nhiều thắng ít.
Còn nếu lấy danh nghĩa nước ngoài đánh vào lại có lợi thế của mình thua thì vẫn có thể làm lại một cuộc công kích khác Vì vốn gốc hắn không có trong nước việc Diệp Nhi triệt tiêu được ra nước ngoài chắc chắn không thể. Dù sao sản phẩm hay mua lại thương hiệu Diệp Nhi chỉ có thể tồn tại trong nước, mà không thể đánh ra thị trường bên ngoài.
- Lời lão Lưu nói không phải là không đúng. Mọi người cứ nghĩ xem nhóm người bọn mình tuy đã đề phòng nhiều thứ nhưng cũng không qua được Diệp Nhi. Giờ đây Ngô Trực hắn lại thay Ngô Nam bắt đầu tiếp cận với Thiếu Kiệt nếu không biết trước điều này chúng ta sớm muộn cũng thua thiệt.
- Vấn đề mọi người chúng ta hoàn toàn không có bằng chứng để đưa Ngô Trực vào vòng pháp lý hiện tại hắn đang là bề nổi. Nếu đụng đến hắn chúng ta phải động tới nhiều thứ. Mà chỉ cắt đứt được Ngô Trực lại để lộ nhiều mặt bên chúng ta thật sự không đáng.
Hà Thúc cũng nói ra ý kiến của mình trong việc của Ngô Trực được điều động để giám sát và tiếp cận Thiếu Kiệt trong những ngày sắp tới. Ông thấy nếu hiện tại đi đối phó Ngô Trực thì mất nhiều hơn được việc thông qua các phương diện họ cũng đã biết Thiếu Kiệt sẽ không đứng về phía bên kia. Đợi thời cơ đến họ ra tay triệt hạ một lúc khi đó mới thật sự là một mẻ lưới hốt trọn ổ.
Bây giờ lão Trần mới hướng mọi người trong phòng nói ra những thắc mắc của mình về Thiếu Kiệt dạo gần đây.
- Tôi cũng hiểu việc bây giờ chỉ có thể dựa vào thằng nhóc Thiếu Kiệt tự hoạt động. Những gì thằng nhóc làm ở nước ngoài cũng cho thấy được hắn chiếu cố rất nhiều cho doanh nghiệp trong nước.Còn tự đi lên được hay không là do họ. Vấn đề cần thiết mà tôi luôn thắc mắc là Thiếu Kiệt hắn sẽ lây đâu ra nguồn vốn của mình. Đó mới là điều quan trọng.
- Chuyện này thì chúng ta thua. Thiếu Kiệt hắn vừa nhận từ mẹ hắn số vàng đó cũng xem như là một con số vốn đáng kể nhưng tôi chưa nghe nói về việc hắn sẽ bán ra để đem lại tiền vốn cho mình. Mà hiện tại để biết được vốn ở đâu thì chỉ có hắn biết. Đôi khi tôi cảm thấy như thằng nhóc này tính toán những việc gì đó mà chỉ có nó biết được.
Hà Thúc lúc này cũng lắc đầu hắn không biết Thiếu Kiệt sắp tới sẽ làm gì đó là điều chắc chắn. Vì những ý tưởng của Thiếu Kiệt không ai hiểu được đã có đôi lần họ dự đoán ra những hướng đi của hăn nhưng lần nào cứ tới gần điểm mấu chốt Thiếu Kiệt lại đổi phương hướng làm cho họ cũng không biết đâu là thật đâu là giả.
- Lần này thằng nhóc sẽ làm ra những gì. Tôi đã cung cấp đầy đủ hộ chiếu cho Thiếu Kiệt ở những nới hắn cần. Việc mà hộ chiếu hắn mang số mật vụ đến những nước khác nếu hắn cần sự giúp đỡ thì họ sẽ giúp hắn với báo lại với bên mình. Như thế cũng là một cách dõi theo thằng nhóc. Các ông xem lần này thằng nhóc định làm ra những gì.
- Điều này rất khó nói. Nếu theo thông tin Hà Vi trước khi đi báo cáo về thì thằng nhóc đang muốn nhảy vào lĩnh vực cung cấp phát hành trò chơi ở các quốc gia lận cận. Nhưng tôi chẳng hiểu những trò chơi này đem lại cho thằng nhóc cái gì? Tôi thấy các công ty trò chơi trong nước đang phải chật vật với những điều khoản vậy mà thằng nhóc lại đi làm cái này.
Trương lão mới hướng mọi người tại đây nói ra ý kiến của mình. Với những luật lệ đang ngày càng khắc khe trong môi trường thị phần trò chơi nước ngoài vào trong nước khá khó khăn như hiện nay Thiếu Kiệt lại đi hướng này đó là điều mà ông thắc mắc.
- Cái này tôi không biết được. Các ông nghĩ xem lĩnh vực này không thuộc về chúng ta hiểu biết. Chỉ có thể dựa vào luật thông thường để đánh giá của bên bộ văn hóa truyền thông thì cũng không biết được. Nhưng theo tôi được biết việc mua trò chơi và phát hành cần rất nhiều tiền vốn và khả năng đầu tư khá cao cho công ty của mình mua được trò chơi đang là tâm điểm. Vậy các ông nghĩ xem thằng nhóc có cơ sở nào để làm việc này?
Hà Thúc lúc này cũng lắc đầu hắn chỉ hiểu được sơ bộ cách cấu thành và phát hành một trò chơi còn vấn đề chuyên sâu thì tất cả những người ở đây đều không hiểu lắm.
- Tôi có cho Lưu Chính đi tìm hiểu rồi không biết hắn đã có tin tức gì chưa. Để gọi hắn vào nghe thử xem hắn tìm kiếm được những gì ở lĩnh vực này.
- Ừ Lưu Chính còn trẻ hắn tìm hiểu vấn đề này chắc cũng có cách nhìn nhận của mình gọi hắn vào nói thử cho chúng ta nghe như thế mới biết được Thằng nhóc Thiếu Kiệt dựa vào gì mà lại muốn nhảy vào cái vũng nước đục đang nhiều lời ra tiếng vào này.
Thời điểm này không ít những bài báo phê phán vấn nạn trò chơi trực tuyến nhập vai tốn khá nhiều tiền bạc và thời gian. Chưa kể đến nó còn ảnh hưởng về vấn đề học tập không ít học sinh còn đang ngồi ghế này trường. Nên nhiều bài báo đã lên án về các trò chơi đang được phát hành trong nước không chỉ một vài lần mà nhiều lần có một đề tài được mổ sẽ cả hàng mấy tuần liền về vấn đề trò chơi trực tuyến.
Lưu Chính lúc này cũng được mời vào. Hắn cầm trên tay một cọc hồ sơ của mình về sự tìm hiểu cơ cấu đơn giản nhất của một công ty phát hành trò chơi.
Nhìn mọi người trong phòng Lưu Chính mới từ tốn nói ra
- Qua hơn tuần nay nghiên cứu về vấn đề này cháu thấy được nhiều thứ. Phải nói là bước chân tìm hiểu mới thấy được nó còn khốc liệt hơn chính trường của chúng ta nhiều.
Mọi người lúc này cũng không hiểu tại sao Lưu Chính lại nói như thế dù sao họ thấy thương trường như chiến trường không sai. Nhưng một nhà phát hành trò chơi thì làm sao mà có thể gặp nhiều khó khăn hơn những gì họ làm.
- Đâu Lưu Chính con kể rõ những gì còn đã điều tra xem. Để mọi người đánh giá ngành nghề này của thằng nhóc có tiềm năng phát triển hay không.
Lưu Hoan cũng muốn con mình đưa toàn bộ hồ sơ ra lúc này bên ngoài kéo vào một tấm bản trắng với cây bút lông cùng khăn lau bản để sau lưng lưu chính. Đợi hai người đó đi Lưu Chính mới nói.
- trò chơi trực tuyến là mặt hàng kinh doanh mang lại rất nhiều lợi nhuận và đó cũng là lý do vì sao số lượng nhà phát hành lẫn trò chơi cập bến nước nhà luôn gia tăng đều đặn hàng năm. Đồng thời theo lẽ thường tình thì bản thân nhà phát hành luôn phải tìm cách nâng cao chất lượng dịch vụ, tìm kiếm sản phẩm hay để mở rộng tầm ảnh hưởng trên thị trường, lôi kéo nhiều người chơi tìm đến với mình hơn.
Bây giờ cả bốn người đều hướng về Lưu Chính đang nói về vấn đề mà họ muốn quan tâm. Lưu Chính giờ đây là người để cho những người thế hệ trước biết được Thiếu Kiệt đang đối đấu với những gì sắp tới nên hắn thật sự khá nghiêm túc trong việc này.
- Tuy nhiên có một thực tế là phần lớn nhà phát hành trò chơi ở quốc gia đều không thực hiện theo đường lối này mà ngày càng tỏ ra lấn lướt hơn, bạo dạn hơn nhằm bòn rút tối đa túi tiền của người chơi. Trong khi đó chất lượng trò chơi lại liên tục đi xuống và ngày càng đánh mất lòng tin của khách hàng. Dù cũng đã bị phản ánh khá nhiều nhưng tình hình vẫn chưa hề có tín hiệu khả quan, do đó bản thân người chơi vẫn phải nhắm mắt cho qua để tiếp tục gắn bó với tự game mình yêu thích.
Nghe được Lưu Chính nói rằng các nhà phát hành trò chơi trực tuyến trong nước đều chọn đi theo lợi nhuận làm cho Lưu Hoan lẫn Hà Thúc đều nhíu mày. Nhưng cả hai người đều không ngắc lời Lưu Chính mà im lặng nghe tiếp.
- So với thời gian đầu khi mới xuất hiện trong nước, các nhà phát hành đã có sự phát triển vượt bậc về quy mô, tầm ảnh hưởng lẫn bản lĩnh chèn ép khách hàng. Từ hình ảnh của những người đưa đường, dẫn dắt người chơi đến với thế giới đầy màu sắc trong game online, nhà phát hành hiện nay thậm chí còn có quyền áp đặt theo kiểu “cho gì chơi nấy”.
- Lại có cả chuyện ép mua ép bán như thế này sao? sao mấy người chơi không khiếu kiện hay khiếu nại gì những công ty phát hành game này hay sao.
Lưu Hoan lúc này mới nói với Lưu Chính. Bởi ông thấy quá mơ hồ một công ty phát hành game thì làm gì mà có thể để người chơi không được lựa chọn mà lại có quyền áp đặt người chơi như thế này.
- Chuyện này không thể cứ muốn là được bố à! Sở dĩ như vậy là do cơ cấu quản lý game online ở nước ta còn nhiều hạn chế, không tạo ra được những tiêu chuẩn rạch ròi trong việc phát hành sản phẩm. Do vậy đã tạo điều kiện cho lối sống ăn xổi ở thì, nhà phát hành không tên tuổi mọc lên như nấm sau mưa, hoạt động kiểu mạnh ai nấy làm, tiến hành tận thu rồi đóng cửa game để chuyển sang làm sản phẩm mới và cứ tiếp tục xoay vòng như vậy. Thậm chí với những công ty lớn, có tên tuổi với nhiều sản phẩm chất lượng trong quá khứ thì bản chất cũng đã bị thay đổi theo vòng xoáy thị trường. Không được cấp phép ra mắt game mới chính là điều kiện cho họ có thể hợp thức hóa sự bóc lột trên các trò chơi đang phát hành. Từ đây giai đoạn bĩ cực đối với game thủ chính thức bắt đầu.
Nãy giờ không lên tiếng đến bây giờ Trần lão mới biết được vì sao lại có cảnh ép mua ép bán. Bởi nhưng điều luật có những hạn chế dành cho những tựa game mà chính những điều này đem lại một cơ sở ngầm cho những công ty nhà phát hành thực hiện để hợp thức hóa các chiêu trò móc túi người chơi game mà bấy lâu này họ vẫn cứ nghĩ kiểm soát tốt môi trường game sẽ không gây ra ảnh hưởng tiêu cực.
- Nếu không phải là người tìm hiểu game online ắt hẳn con sẽ nghĩ rằng tại sao thị trường trong nước lại sôi động như thế. Các hoạt động được tổ chức thường xuyên, sự kiện cả trong lẫn ngoài game cũng đồng loạt nở rộ hàng tuần hay hàng tháng. Nhưng sự thật là “trong chăn mới biết chăn có rận”, hầu hết các hoạt động hay sự kiện như vậy đều chỉ nhằm mục đích tăng doanh thu cho nhà phát hành dưới nhiều lớp vỏ bọc, đơn cử như tạo sự ganh đua giữa người chơi với nhau, vòng xoay may mắn, ưu đãi nạp thẻ, cơ hội sở hữu đồ hiếm,…
Lưu Chính lúc này mới thầm than thật sự về môi trường này. Hắn trước đây không chú ý lắm nhưng qua quá trình điều tra và lấy tư liệu của mình hắn mới biết được không phải hiếm gặp khi các nhà phát hành game thay nhau làm sự kiện liên tục mà không biết mệt mỏi như hiện nay.
- Cứ mỗi đợt sự kiện đến, game thủ đều đua nhau nạp thẻ nhằm giành lấy các vật phẩm quý. Đây là điều bắt buộc nếu bạn không muốn bị thua thiệt quá nhiều so với người khác. Bởi ở một game có lối chơi thụ động, auto đầy rẫy thì sức mạnh sẽ được đánh giá qua trang bị chứ không phải kỹ năng. Thêm nữa tâm lý háo thắng ở nhiều người chơi đã trở thành miếng mồi béo bở để nhà phát hành đẩy mạnh công cuộc khuyến khích nạp thẻ, trước hết là cài người vào game nhằm tạo mục tiêu ảo, kích cầu nạp thẻ trong cộng đồng.
Mọi người giờ đây mới hiểu được mặt tối một phần nào đó của thị trường trò chơi trong nước thông qua những gì mà Lưu Chính đã tìm hiểu thì đây chỉ mới là những phần đầu tiên trong cái đống hồ sơ hắn tìm được. Và đây cũng là điều đơn giản nhất để bắt đầu cho những gì chuyên sâu hơn về ngành sản xuất và phát hành trò chơi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.