[Bề ngoài giả vờ giả vịt, nhưng thân thể vẫn thành thật a…(- -)!]
Hitomi xạm mặt nhìn Leo có tỏ vẻ cao lạnh, trông thích chết đi được, còn bày đặt cố gắng miễn cưỡng cầm lấy thanh kiếm xem.
Cầm xong, Leo liền mê mẩn, quên luôn chuyện bản thân đang chiến tranh lạnh với Erika.
“Há há...thấy sao…(∪ ◡ ∪)”
Erika gửi tới Leo nụ cười thách thức.
“Tạm được…(~.~)!” - Leo bĩu môi nói.
“Thích lắm còn lên mắt...hứ…(- -)!”
Erika nhỏ giọng thì thào, Tatsuya lờ đi coi như không thấy, hướng Leo gửi nụ cười thách thức,” Dám thử nó chứ…◤(¬‿¬)◥ ”
"Mình hửm…(0,0)?"
Miệng Leo tách ra thành một nụ cười lớn. Bên cạnh Erika tỏ ra "Tay này thật dễ đoán" mà Tatsuya chỉ liếc nhìn và quay lại Leo.
"Thiết bị này là sự kết hợp của một vũ khí với mà ma thuật cường hoá mà chị Wanatabe dùng trong phần thi ván chiến. Cùng với lưỡi kiếm có thể dùng để chém khi được đúc lại thì tôi thấy nó hợp nhất với cậu."
"Vậy thì Tatsuya chế tạo nó…(0.0)?"
"Đúng vậy..."
"Chờ đã...v-v"
Mikihiko thấy hứng thú với cuộc đối thoại.
"Cuộc đấu của Wanatabe diễn ra ngày hôm qua và cậu làm nó chỉ trong một ngày sao?"
"Các linh kiện đều dễ kiếm và cái khung cũng là một lõi thép thông thường nên không có vấn đề gì cả."
"Nhưng cũng không thể nào đúc thủ công được. Cậu sẽ cần nhiều thời gian hơn để làm…(~.~)"
"Tại tôi chỉ thiết kế thôi còn việc lắp ráp tôi nhờ một nhà máy mà tôi quen."
Khi Miyuki nghe đến cái nhà máy, Hitomi để ý cô bé suýt nữa lăn ra cười nhưng đã kiềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-nhi-thu-nguyen/1844789/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.