“Bên kia người tốt nhất đừng có ẩn thân nữa, ra đi...►_◄!”
Tại Mikihiko rời khỏi thời khắc này, Hitomi đột nhiên hướng bên trái một chỗ tối thui khu vực lạnh lùng lên tiếng.
Từ Trường Cảm Ứng đã sớm nhận ra có “vị khách” đặc biệt xuất hiện. Tuy nhiên vì Kenbunshoku Haki không phát giác có địch ý, cộng thêm Hitomi nghi ngờ đây có thể là học sinh hay sĩ quan bảo vệ làm công tác cho khách sạn, cậu mới mở giọng cảnh cáo đối phương.
“Chậc chậc...Tatsuya...bạn của cậu cảnh giác ghê quá…~~~”
Trầm tính thanh âm truyền từ bóng tối, và một người xuất hiện.
Đó là một người đàn ông trạc tuổi trung niên.
Ông ta mặc một chiếc áo sơ mi vải hơi sờn màu, phía dưới quần tây xám cùng một gương mặt hơi mỏi mệt mang vẻ phong trần.
Tatsuya và Hitomi trong ánh mắt đồng thời lộ vẻ kinh ngạc.
Bởi vì, người đàn ông này, đích thị là người quen, không chỉ một, mà là cả hai.
Kazuma Harunobu, ở lần đầu tiên chiến đấu với Liên Minh Đại Á, Hitomi đã từng gặp. Vào lúc ấy, người trước mắt tựa hồ còn đang là một binh sĩ của binh đoàn ma trang độc lập 101.
Chẳng qua là, Hitomi không biết ngày đó bản thân thuận tiện cứu vớt binh đoàn bây giờ ra sao.
Tuy nhiên có một điều Hitomi khẳng định chắc chắn rằng, Kazuma Harunobu không hề biết thân phận chính thức của cậu. Nói là không có tư cách biết thì đúng hơn.
Rõ ràng đằng truyền kỳ năm đó, trên thế giới số lượng vượt không quá một bàn tay, bao gồm Thất Hiền Nhân và một số lãnh đạo cốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-nhi-thu-nguyen/1844779/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.