U.A một trận đại chiến căng thẳng, lại ít người biết được sự nguy hiểm trong đó.
Nếu không có Hitomi trấn tràng, thì ba vị giáo viên đã lành ít dữ nhiều, Eri chắc chắn sẽ bị bắt đi, còn ngôi trường tổn thất cùng hủy hoại không thể đo đếm được.
Có thể nói, một mình Hitomi ngăn cơn sóng dữ.
Nhưng mà, cuộc chiến giữa thiện và ác, giữa công lý và bóng tối, giữa anh hùng và ác nhân...chỉ mới bắt đầu đi vào giai đoạn gay cấn.
Chuyến tàu cao tốc mà Midoriya năm người lựa chọn cũng không tính là nhanh, phải mất tầm nửa tiếng đồng hồ có hơn, cả bọn mới tới được tỉnh Kanagawa.
Vài phút trước đó, Momo đã tách khỏi nhóm bốn người kia để đi bảo vệ viện mồ côi, còn bốn thanh niên, Midoriya, Kirishima, Todoroki và Lida vẫn tiếp tục tiến thẳng đến tín hiệu ở Kamino, tìm cách giải cứu cho Bakugo.
“Mọi người có nói gì về việc chúng ta đi giải cứu không…!?” - Midoriya hơi lo lắng hỏi.
“Có...Nhiều là đằng khác…(._.)...!” - Todoroki thở dài, “Chỉ có Kizari là mặc kệ mà thôi...Còn lại ai cũng cố gắng ngăn cản cả…(-.-)!”
“Thậm chí họ còn nói một vài thứ khá khắc nghiệt nữa chứ…(o o)!” - Kirishima buồn bả tiếp lời, “Uraraka bảo rằng...Bakugo sẽ cảm thấy nhục nhã nếu chúng ta đến cứu cậu ấy...Vậy đó...o-o!”
Midoriya nhớ lại khoảnh khắc trước khi nó kịp vồ lấy thằng bạn và ánh mắt lạnh lùng cự tuyệt hết thảy của Bakugo.
Đúng như những gì Uraraka nói, Bakugo, không hề mong muốn sjw giúp đỡ của tụi nó.
“Để cho chắc ăn...Hỏi lại ba cậu trước…(0-0)!”
Todoroki phá tan bầu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-nhi-thu-nguyen/1844683/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.