“Hô…Xong rồi sao…chờ lâu bở hơi tai…(._.)!”
Ashido thở dài ngán ngẩm nói.
Khâu kiểm tra tất nhiên là trọng yếu, nhưng quả thật dày vò tụi nó tốn một mớ thời gian.
Có điều, đây là quy định nên đành chịu chứ sao.
“Thôi, thôi…tụi mình về khách sạn cất đồ, rồi đi chơi nhé…(^-^)!”
Momo dỗ dành Ashido giống như chị gái dỗ dành em nhỏ vậy.
Nghe đến đi chơi, Ashido cặp mắt sáng rỡ, miệng toét ra cười toe toe nói:
“Thế chúng ta đi nhanh nào…!”
“Từ từ, Mina –chan…Momo –chan còn phải bắt taxi nữa…!” –Asui đặt ngón tay lên miệng, một thói quen thường lệ của cô nàng, và lẩm bẩm. “I-Island…mình cũng háo hức quá…chỉ nghe trên báo đài chớ cũng chưa đi lần nào…!”
“Tốt…Mau gọi xe thôi!”
Hitomi tiến đến cắt ngang cuộc trò chuyện, đồng thời hỗ trợ kéo va li của từng người ra ngoài đại sảnh.
Dịch vụ khách sản nơi Momo đăng ký rất cao cấp, chỉ một cú điện thoại của cô bé, chưa đầy mười phút sau, một chiếc xe sang trọng bảy chỗ ngồi đã xuất hiện, phanh cái kít trước mặt tụi nó.
“Đây là xe chuyên dụng cho tụi mình nhé…Mọi người lên nào…(^o^)!”
Lái xe là một ông bác trung niên, nhìn qua phong cách nói chuyện cũng là người Nhật Bản, ông sắp xếp va li của tụi nó vô trong cốp, rồi quay đầu hỏi:
“Tiểu thư Yaoyozoru, bây giờ chúng ta về khách sạn luôn hay sao…?!”
“Ừm…làm phiền chú!”
Xe xình xịch khởi động.
Xung quanh khung cảnh dần dần chạy lùi ra sau tụi nó. Cảnh vật ở đây quả thật rất đẹp, mặc dù hiện đại, tân tiến, nhưng không hề mất đi sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-nhi-thu-nguyen/1844641/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.