Một đường thẳng xông tới…
Không có lấy một ngọn cỏ!
Đâu đâu cũng thấy, người gãy tay… kẻ cụt chân, nằm la liệt khắp nơi.
Vị trí nào, cũng có thể thấy được nhân loại quỷ dị trạng thái tồn tại cả.
Trên cành cây…
Dưới hố sâu…
Trong bụi cỏ…
Nhiều người bị thổi bay, nằm ở tư thế mà không ai đành lòng nhìn thẳng.
Mông này, cúc hoa này…Quần áo lộ hàng tứ tung, một mảnh đỏ hỏn chỉ chờ “người ấy” đến ngắt hái.
Cơ mà, không ngoẻo tại chỗ, đã là ông trời ban phước!
Thậm chí, có kẻ còn xui xẻo rơi đúng vào hai cánh quân đang bắn phá tới tấp về phía Hitomi, tựu ăn đạn chảy máu tứ tung, không biết rõ sống chết.
Cú đấm của Hitomi, chẳng khác gì đem một trái bom hạng nặng thả vào ngay đội hình đối phương, trong chốc lát lật bàn, tình thế quay ngược một trăm tám mươi độ.
Rẹt…Rẹt…Rẹt…~~~…~~~…!!!
Còn lại ít ỏi chưa tới hai mươi cái binh lính Đại Á, vẻ mặt hoảng sợ, cầm súng trong tay hướng Hitomi tỉa đạn liên tục.
Đó là những người có nhiệm vụ bắn tỉa tầm xa, thuộc đội phụ trợ bên Tatsuya.
Thằng nhóc mặc dù xử lý được đội cận chiến, nhưng đội tầm xa thì không thể nào.
Vả chăng ma thuật của nó, tựa hồ, có chút dị thường.
Tuy nhiên, số lượng binh lính Đại Á do Liu Yunde mang đến, hiện tại mười phần không còn một, hai.
“Các ngươi tiến công ta không chút do dự, chẳng lẽ chưa từng quan tâm đến tính mạng của hắn sao…(0.0)!?”
Hitomi nghiền ngẫm nói, hai tay múa thành tản ảnh chộp lấy vô số viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-nhi-thu-nguyen/1844609/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.