Mọi người đứng khỏi ghế, chuẩn bị rời đi cuộc họp, bỗng nhiên Aizawa giơ tay lên, cất tiếng nói:
“Night Eyes, tôi có thể hỏi anh một vấn đề được không?”
"Ừm!"
“Tôi không rõ năng lực của anh chính xác vận hành như thế nào…Tuy nhiên, nếu anh có thể nhìn trước tương lai, thì đáng lý anh nên nhìn tương lai tụi tôi, cứ chăm chăm mù mờ hành động như vậy, chẳng phải thiếu tính logic quá sao…(0~0)?!”
ರ_ರ ~~~
“Tôi không…!” –Sir Night Eyes trầm mặc thoáng chốc, hạ giọng nói.
Aizawa: (0.0)…?!
Sir Night Eyes giơ một ngón tay ra giảng giải:
“Khả năng của tôi, một khi kích hoạt, sẽ có hai mươi bốn giờ cool-down, sau thời gian đó mới xài tiếp được…”
“Nghĩa là, mỗi ngày tôi chỉ có thể nhìn một người tối đa một giờ!”
“Cứ hiểu thế này, sử dụng năng lực thì trong một giờ kế tiếp tôi có thể quan sát bộ phim ngắn về cuộc đời một người nào đó…Y như là chúng ta đang hồi tưởng lại vậy!”
“Tuy nhiên, hạn chế ở đây là tôi sẽ không thể nhìn toàn cảnh, mà chỉ có thể thấy mơ hồ cảnh sắc chung quanh họ thôi!”
“Nhưng như vậy cũng đủ để ta biết thêm nhiều thứ rồi…Vậy sao anh nói mình làm không được…(0.0)!?”
“Ví dụ như, người đó trong tương lai sắp tới, sẽ phải chịu một cái chết cực kì thảm khốc…Và anh hoàn toàn bất lực không thể cải biến điều gì…Lúc đấy, anh nghĩ mình phải làm sao…ఠ_ఠ!”
“Năng lực này đã giúp chúng ta nâng tỷ lệ thành công lên cao nhất có thể rồi…Nó tồn tại chỉ để đảm bảo chúng ta chắc thắng hơn…Nhưng thật sự thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-nhi-thu-nguyen/1844590/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.