“Mau trói hắn ta lại rồi giao nộp cho cảnh sát thôi!”
Hitomi nhìn Stain nằm úp mặt xuống đất không cục cựa nói với mấy đứa bạn.
Midoriya đẩy đẩy kẻ sát người hùng vài lần, run run nói:
“Sau cú đó chắc hắn đã bị nốc ao rồi…Nhỉ…⊙﹏⊙!?”
“Ừ…Hẳn là vậy…Nào, trói hắn mang ra đường lớn thôi, để đây nguy hiểm lắm!”
“Coi thử có thứ gì buộc được không…@@@!”
“Tiện thể phòng hờ moi hết vũ khí của hắn ta ra luôn đi…!”
“Ờm…Duyệt! Tiến hành thôi!”
Hitomi, Midoriya và Todoroki hì hụi lục lọi từ trong người Stain lôi ra gần một chục con dao đủ kiểu loại, ngắn có, dài có, thậm chí còn cả phi tiêu (shuriken) nũa chứ.
Hitomi cầm vài thanh phi tiêu tung lên trời vẻ hứng thú cười nói:
“Thứ này mang về làm đồ sưu tập cũng tốt đó (^,^)!”
“Native –san, anh cử động được không…(0.0)?!”
“Ổn mà…!”
“Cảm ơn anh nhiều lắm…=;=”
Native mặc dù đang chảy máu, nhưng thực tế thì đã được Hitomi dùng năng lực chữa thương nên khá hơn rất nhiều, bởi vậy tự xung phong cõng Midoriya vì chân của thằng nhỏ đã bị bong gân không động đậy được.
“Xin lỗi nhé mấy đứa…Anh là dân chuyên mà chỉ trở thành gánh nặng thôi (-.-)!”
Native có chút buồn bã nói.
“Ơ…Không có chuyện đó đâu anh…” –Midoriya xua xua tay kêu lên, “Một đấu một vởi Kẻ Sát Người Hùng…Dù là dân chuyên thì cũng khó mà đánh bại hắn ta…”
“Lần này chúng ta bốn đánh một…Cả số lượng và chất lượng đều đè bẹp hắn…Vậy mà còn bị Stain suýt chút nữa phản dame lại…” (chỉ Todoroki)
“Bởi vậy nên bọn mình chỉ gọi là thắng suýt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-nhi-thu-nguyen/1844564/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.