Mệt mỏi cả ngài dài dằng dặc, Hitomi đi về chỉ kịp nhắn tin cho Momo chúc ngủ ngon rồi nhảy tót lên giường chìm sau vào giấc ngủ.
Trong mơ, cậu thấy mình lạc vào một mảnh không gian trắng xóa, bản thân bồng bềnh phiêu hốt trôi vô định, xung quanh vô số bong bóng muôn màu muôn vẻ lơ lửng bên cạnh cậu.
Hitomi đưa một cánh tay ra, cố gắng vươn tới gần mình nhất tròn trịa bong bóng…
Bụp!
“Trời sáng rồi sao!?”
Hitomi mở mắt, nhìn thẳng lên trần nhà không biết đang suy nghĩ về điều gì.
Giấc mơ, tối hôm qua…
Cùng với những trái…
Bong bóng bay…
Lạ lùng nhưng chân thật…
Rốt cuộc tỉnh dậy, kết quả vẫn chẳng có gì.
Hitomi cố gắng nhớ lại, trong mộng, khung cảnh đó…Tuy nhiên, giống như có tầng sương mờ che phủ mất vậy. Cậu đành thôi, không bận tâm về nó nữa.
Đứng dậy thay đổi quần áo, Hitomi mặc lấy phục trang, chuẩn bị theo Edge Shot hành quân…
“Liền hôm nay chuẩn bị đi thành phố Hosu…Hình như Lida cũng đăng ký thực tập ở nơi này thì phải…(0^0)!?”
“Mong là mọi chuyện vẫn ổn…!”
Ngoại trừ Momo, mấy đứa còn lại như Midoriya hay Uraraka cũng không có liên lạc gì với nhau, trên nhóm lớp cũng thế.
[Có lẽ là do bận rộn quá chăng?]
Hitomi nghĩ nghĩ tự nhủ như tế, nhưng nhớ tới ánh mắt và vẻ mặt của Lida trước khi chia tay tụi nó, cậu lại cảm thấy khó chịu trong lòng.
“Kizari…Em xong chưa!?”
Một cái tóc đỏ thanh niên thò đầu vào hỏi.
“Xong rồi anh!”
“Tốt…Vậy ra đi em…Edge Shot –san đang chờ ngoài kia!”
Ngoại trừ chút đỉnh tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-nhi-thu-nguyen/1844560/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.