“Để mình thử một chút…≥^.^≤!”
“Ừmmm…Cố lên, Hitomi –kun (^^)!”
Momo dịch chỗ ra cho Hitomi bước vào.
[Để xem máy này độ khó bao nhiêu mà nãy giờ hành xác Momo nhà mình dữ vậy… ►.◄!]
Hitomi vặn vặn cổ tay, đưa một đồng xu vào, nghe “Tích” một cái, máy khởi động.
Thanh niên nghiêm túc chế độ…Start!
Hitomi khẽ dịch chuyển một chút, lập tức phát hiện vấn đề. Nếu không bàn Momo trình quá kém…Khụ…Khụ…Chỉ là tường trình sự thuật thôi…Thì trước mắt máy trò chơi, có chút gian thương quá mức.
Cái cần nhìn thoáng qua sử dụng rất Ok, nhưng nhạy bén như Hitomi chỉ cần chú tâm đã phát hiện ra được vài lỗ hổng không biết vô tình hay cố ý ở trên cái kẹp gắp này.
[Cố gắp con gấu ra rồi tính…(0-0)!]
Không dùng năng lực, Hitomi vận hết khả năng, tính toán đủ đường, rốt cuộc ở giây thứ mười, còn kém một tia là thành công, nhưng vẫn…Rớt!!!
“Đ…F*CK…(ノಠ益ಠ)!”
Tâm huyết sôi trào, chẳng thể nhịn nổi nữa, thế là cậu phun ra một tiếng thô túc, may mắn mà Momo chưa chú ý, không thì lại ăn một tràng thuyết giáo.
“Không sao, tụi mình qua chơi bên khác đi Hitomi, trò này dừng đủ lâu rồi!”
Momo cố rặn nụ cười, cơ mà cái vẻ mặt ủ rũ (-.-),xuýt xoa khi thấy bạn trai cũng dính chưởng giống mình, tiến vào trong mắt Hitomi làm thằng nhóc xót xa và tức quá thể.
[Làm mình mất mặt đến thế là cùng….Chơi cái gì phá trò, mất của còn dám lừa bố, đã vậy liền xoát hung hăng cho biết tay ►_◄!]
Hitomi mỉm cười xoa xoa nhẹ đầu Momo nói, “Cứ yên tâm, nãy mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-nhi-thu-nguyen/1844538/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.