Năm phút sau, xe dừng lại.
Bước xuống xe, thứ đầu tiên đập vào mắt tụi nhỏ là một tòa nhà hình vòm cao đến mấy chục mét, rộng lớn vô cùng, và đứng ngay tại bục thềm…
Một người máy đô đô màu trắng toát, đầu giống như chiếc bong bóng đen sáng loang loáng, quả thật đáng yêu vô cùng.
Đó là…Anh Hùng Không Gian…Juusan – Gou!
Người đã cứu hàng tá dân chúng khỏi vô số thảm họa. Một anh hùng đích thực!
Làm một tư thế cúi đầu chào tiêu chuẩn, Juusan sen-sei nói:
“Tôi đã chờ các em lâu lắm rồi. Không chần chừ nữa, tiến vào trong thôi nào!”
“VÂNG Ạ!”
Phía bên trong khu nhà vòm, là khoảng không gian cực kì rộng rãi và thoáng mát., đủ các loại đỏ, xanh, vàng cùng với những cảnh tượng khác biệt.
(Nhìn cứ như USJ vậy đó!)
Tụi nó đứng nghe Juusan Gou giới thiệu về từng địa điểm một…
“Đắm tàu…Lở đất…Hỏa hoạn…giông tố…Vân vân!”
“Đây chính là khu vực tập luyện gồm nhiều loại tai nạn thảm họa, do chính tôi thiết kế nên…Nó có tên Uso no Saiga ya Jiko ruumu…hay còn gọi tắt là USJ!”
(USJ THIỆT KÌA BÂY…!!!)
Cả lớp có chút đứng hình vì cái tên được đặt ra. Aizawa sen-sei lên trước thấp giọng trao đổi với Juusan Gou sen-sei điều gì đó…
“Đành chịu vậy. Chúng ta bắt đầu chưa?” – Aizawa đột ngột nói một câu không rõ đầu đuôi. Nhưng Juusan Gou đồng thời lên tiếng nói:
“Trước khi vào khóa học, để tôi nói trước một điều…à hai…”
“Ba…Bốn…Năm…Sáu…Bảy…”
(Cả lớp: Tăng hoài vậy ba!)
“Các em chắc hẳn cũng biết qua…năng lực của tôi chính là Lỗ Đen!”
“Bất cứ thứ gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-nhi-thu-nguyen/1844494/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.