Cố Viễn Thành đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt Như Ý, chỉ mấy ngày không gặp anh nhớ khuôn mặt này của cô đến điên dại sao anh có thể lạnh nhạt được cơ chứ, anh mới là người mong chờ đứa bé nhất mới phải
- Em đừng nghĩ linh tinh, Anh thật sự rất hạnh phúc khi đọc được tin nhắn của em
[…]
Từ ngày anh đi công tác về ngoài thời gian anh ở công ty còn lại anh đều ở bên cô, vì anh sợ cô buồn nên để cô ở lại nhà cùng với Từ Vi mấy ngày này
Hôm nay Như Ý sức khỏe tốt hơn nhiều, cô cũng trở nên vui vẻ hơn nhiều
- Như Ý chúng ta về nhà thôi nào
Như Ý đang ngồi nhìn ra cửa sổ thời tiết hôm nay tốt hơn những ngày thường
Cố Viễn Thành đứng từ phía sau vòng tay ôm lấy cô, cánh tay to lớn của anh ôm trọn cô vào lòng
- Em còn muốn ở đây với Từ Vi
ít ngày nữa
Như Ý bĩu môi làm nũng với Cố Viễn Thành
- Mấy ngày nay đã làm phiền Từ Vi chăm sóc em rồi bây giờ anh muốn đưa em về nhà, những lúc anh đi làm sẽ có quản gia và người làm chăm sóc em
Như Ý vẫn không hài lòng nhưng rồi cũng ngoan ngoãn gật đầu nghe theo lời anh
Cố Viễn Thành khom người xuống bế cô lên, thân thể mảnh mai bây giờ lại thêm phần ốm đi nữa nên nhẹ như bông vậy
- Anh thả em xuống em tự đi được rồi
- Không được, em có biết em ốm đi rất nhiều không?? Anh thật sự rất đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-trom-xinh-dep-va-tong-tai-ba-dao/746369/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.