Như Ý dựa đầu vào vai Cố Viễn Thành cô cười khoái chí, trong trò chơi thử nghiệm lần này rõ ràng là Cố Viễn Thành bày ra nhưng cô lại là người thắng cuộc
Đây cũng giống như là Từ Vi nói, phải khiến cho người đàn ông sợ mất mình chứ không thể bám víu lấy chân họ được
Hai con người diễn cảnh hạnh phúc tương phừng trong xe nhưng đâu có để ý đến một con người khổ sở đang lái xe đó là trợ lý Hạ
Anh thầm nghĩ rằng có vẻ như thời kỳ hạnh phúc của sếp anh đã tới thì cũng là lúc anh sống trong đau khổ
Những lúc giận dữ điên cuồng ghen tuông của Cố Viễn Thành đều là anh phải gánh, những cảnh tình yêu mặn nồng này của hai người anh cũng là người cố gắng giả câm giả điếc mà chịu đựng
Thật sự hai con người này không thể hiểu một phần nào nổi khổ cho một người đàn ông đi làm cả ngày sống xa vợ như trợ lý Hạ
- Anh chở em về nhà chứ?
Cố Viễn Thành nở một nụ cười nham hiểm
- Ai bảo anh sẽ cho em về nhà chứ
Một tay anh vòng qua ôm lấy vai cô còn tay kia của anh nắm chặt lấy tay cô như thể sợ cô chạy mất vậy
Như Ý dựa vào bờ vai vững chắc của Cố Viễn Thành rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay, có lẽ vì cô đã quá mệt mỏi với một ngày vui chơi cùng Vũ Lôi
[…]
Sáng sớm thức dậy Như Ý vươn mình thật sảng khoái, đêm qua cô ngủ rất ngon vì chắc có lẽ là do cuộn mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-trom-xinh-dep-va-tong-tai-ba-dao/746362/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.