Dịch: Chuhan
Beta: Xeera
- ---
Trong bóng tối, hơi thở của hai người quấn quít bên nhau. Minh Hoài cười nhẹ, bàn tay dưới chăn vẫn tiếp tục hành động, khiêu khích từng nơi mẫn cảm trên người Kỷ Đình Khiêm. Cảm nhận được hô hấp của Kỷ Đình Khiêm càng lúc càng nặng nề hơn, Minh Hoài giống như được cổ vũ vậy, động tác trên tay thêm mãnh liệt.
Bỗng nhiên, cậu dừng tay lại, cúi xuống gặm cắn đôi môi mỏng của Kỷ Đình Khiêm, giọng nói nhỏ nhẹ mang theo chút vô tội: “Anh giữ tay em lại làm gì? Không thoải mái sao?”
Trong căn phòng lạnh lẽo hơn hai mươi độ, nhiệt độ trên người Kỷ Đình Khiêm lại nóng đến mức làm bỏng người. Lý trí của anh cũng gần như đã bị thiêu cháy hoàn toàn, bàn tay được nắm chặt ấy rất mềm mại, da thịt mịn màng, ắt hẳn chưa từng làm việc nặng nhọc gì.
Anh nhìn thẳng vào Minh Hoài, khàn giọng nói: “Đi xuống.”
Minh Hoài giả bộ không biết, thân thể càng đè sát xuống người Kỷ Đình Khiêm. Cậu vùng vẫy giãy dụa nhưng cũng không thể thoát khỏi sự khống chế của Kỷ Đình Khiêm. Trong bóng tối, cậu bĩu môi: “Xuống đâu?”
“Đi xuống khỏi người tôi.” Kỷ Đình Khiêm thật sự cảm thấy mình quá nhẫn nại với Minh Hoài mà.
“Em không xuống đấy.” Minh Hoài không muốn.
Minh Hoài thuộc phái hành động, cậu đưa bàn tay vẫn còn tự do của mình ôm chặt lấy cánh tay Kỷ Đình Khiêm, thân thể hơi trườn xuống một chút, tựa đầu lên nơi lồng ngực Kỷ Đình Khiêm, còn chân thì mạnh mẽ chen vào giữa hai chân Kỷ Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-thich-anh/220590/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.