Người Dịch: Lan Thảo Hương.
Ngô lão cha hoảng loạn vì câu nói của nhi tử. Ngô Bảo Mộc làm bộ ngồi xuống phủi vết bẩn trên mặt giày, lại mượn lúc đứng lên không dấu vết liếc về sau một cái: "Hình như là hỏa kế của cửa hàng ngũ cốc".
Lần đầu tiên gặp được tình huống nguy hiểm như vậy, Ngô Bảo Mộc khẩn trương không biết nên bước chân nào trước.
Ngô lão cha giơ tay vỗ vỗ bả vai nhi tử, nhẹ giọng nói: "Đừng hoảng hốt, chúng ta tách ra đi. Trước ở trong thành dạo một vòng, đem người bỏ xa rồi nhanh chóng rời khỏi thành".
Mặc dù Ngô Bảo Mộc có chút lo lắng, nhưng hắn vẫn dựa theo phân phó của phụ thân đi về phía bên trái. Việc Ngô gia phụ tử đột nhiên tách ra khiến người theo dõi trở tay không kịp. Sau khi do dự một chút, cuối cùng hắn quyết định tiếp tục đi theo Ngô lão cha.
Ngô lão cha không quen thuộc trong thành, hắn dẫn theo người ở trong thành đi lung tung vài vòng. Cuối cùng thừa dịp bên đường có cuộc tranh chấp nhỏ mà thoát thân.
Ngô Bảo Mộc ở trong lều đợi mấy giờ mới nhìn thấy bóng dáng phụ thân, hắn vội vàng nghênh đón: "Cha, không có sao chứ".
Ngô lão cha xua xua tay: "Không có việc gì, chỉ là không quen thuộc địa hình, nên mất ít thời gian mới ném được người kia".
Thấy phụ thân xác thực không có bị thương, Ngô Bảo Mộc cũng yên lòng.
Hắn nhìn tiểu muội vẫn còn ngủ say, hạ giọng phàn nàn với phụ thân: "Xem ra lần sau chúng ta không thể đi cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-thi-cua-toi-thong-kim-co/156067/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.