Nội tâm hiện tại của Thác Nhĩ Đồ sụp đổ đến cực hạn, bởi vì dù độc dược hay Độc Kỹ đều không thể ảnh hướng đến người trẻ tuổi trước mắt này.
Độc Vu tộc, độc không chết người vậy bi ai cmnr.
Làm sao bây giờ?
Thác Nhĩ Đồ bắt đầu gấp gáp.
- Bằng hữu.
Hắn tỉnh táo lại, nói:
- Ta chính là Tộc trưởng Vu tộc, ngày thường đi rất gần với một vài gia tộc lớn cùng đại Quận quốc trêи đại lục!
Đánh không lại, độc không chết.
Tên này bắt đầu cầm quan hệ ra nói chuyện.
Hắn thấy người này đã đạt tới Hoàng Cấp, lại có nhiều Vương cấp thuộc hạ như vậy, khẳng định xuất từ một gia tộc lớn nào đó, mình chỉ cần nói ra thế lực trâu hơn, có thể sẽ khiến hắn kiêng kị.
- Ồ?
Vân Phi Dương cười nói:
- Ngươi biết ai, nói nghe một chút?
Thác Nhĩ Đồ vội vàng nói:
- Bằng hữu, có nghe nói qua Thần Quyết Môn!
- Nghe nói qua.
Vân Phi Dương đương nhiên biết.
Năm đó sở dĩ có thể bị lưu đày cũng vì Chu Thiên Tề nhờ quan hệ mua chuộc Trưởng lão chấp pháp của Thần Quyết Môn.
Ngay từ đầu.
Hắn còn tính đi tìm tông môn này đòi nợ, nhưng ngẫm lại, Tháp chủ Chấp Pháp đã nhượng bộ mình rồi, cho nên nể mặt hắn mà bỏ qua.
Thác Nhĩ Đồ nói:
- Bản Tộc trưởng và Môn chủ hiện tại có hệ vô cùng tốt, trước đây không lâu, hắn còn đến Vu tộc ta làm khách.
Đây là lời nói thật.
Mấy tháng trước, Môn chủ Thần Quyết Môn có tới đây.
Thác Nhĩ Đồ tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1652012/chuong-554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.