Chương trước
Chương sau
Lấy Thần Giới làm trung tâm vũ trụ, có rất nhiều vị diện, Vạn Thế Đại Lục chỉ là một cái xa xôi nhất, xung quanh nó còn có rất nhiều vị diện khác.
Tỉ như.
Tinh Thần đại lục.
Phàm nhân nơi này thờ phụng Tinh tú (ngôi sao),hệ thống võ đạo của bọn họ tuy giống Vạn Thế Đại Lục nhưng Linh lực thì xưng là Tinh lực.
Võ giả nơi này sau khi đột phá Vũ Đồ sẽ giác tỉnh Tinh lực, nắm giữ đủ loại năng lực thần kỳ tỉ như Hỏa Tinh Thần, lại tỉ như Băng Tinh Thần.
Nói trắng ra đều là thuộc tính chỉ là đổi thuyết pháp, vạn biến bất ly tông.
Bất quá.
Bàn về thực lực.
Tinh Thần đại lục yếu nhược hơn Vạn Thế Đại Lục, bởi vì cường giả vị diện này điêu linh, linh khí mỏng manh.
Cường giả Vũ Vương có thể thành chúa tể một phương.
Vũ Hoàng tuyệt đối là đỉnh tiêm cao thủ, Vũ Thánh cường giả một bàn tay đã có thể đếm đủ, còn về Vũ Thần đã vạn năm không xuất hiện qua.
Nửa tháng trước.
Vị diện cách Vạn Thế Đại Lục không xa này nghênh đón hạo kiếp, kết giới do Chấp Pháp Tháp trấn thủ câu thông mảnh đất thí luyện bị ngoại lực phá vỡ, vô số Ma Linh xông ra ngoài.
Nếu như chỉ là Ma Linh, lấy thực lực Tinh Thần đại lục, tuyệt đối có thể trấn áp. Dù sao, đối phương chỉ có mấy chục vạn, mà nhân khẩu cả Tinh Thần đại lục lại có vài trăm ức!
Nhưng.
Thống lĩnh Ma Linh là một thiếu niên rất tà, hắn tự xưng Ma Tôn, thực lực cao thâm mạt trắc, dưới trướng có mười tên cường giả Vũ Hoàng.
Đội hình dạng này đặt tại Vạn Thế Đại Lục cũng rất mạnh, tại Tinh Thần đại lục thì càng xưng bá một phương.
Vẻn vẹn nửa tháng.
Dưới sự suất lĩnh của Ma Tôn, cỗ lực lượng khủng bố kia công hạ không ít thành trì, Ma Linh càng không coi ai ra gì, hơn ngàn vạn sinh linh bị đồ sát.
Các thế lực Tinh Thần đại lục không thể ngồi yên không quan tâm, bọn họ liên hợp lại mời ra một cường giả Vũ Thánh đang bế quan, muốn chém giết Ma Linh cùng Ma Tôn.
Để bọn hắn khó có thể tin là, cường giả Vũ Thánh đối chiêu thiếu niên, ác chiến nửa canh giờ, cuối cùng lại thua, bị chém giết tại chỗ!
Liên quân thấy Vũ Thánh vẫn lạc, sĩ khí hao tổn nghiêm trọng, liên tục bại lui.
Về sau.
Một vài Vũ Thánh ẩn thế rời núi, nhưng đều không địch lại, lòng người toàn bộ đại lục bàng hoàng.
Lại qua hai tháng.
Bởi vì không ai có thể ức chế Ma Tôn và Ma Linh, bọn họ thật giống như châu chấu, không ngừng thôn phệ thành trì xung quanh, đồ sát bách tính không có sức hoàn thủ, có thể nói sinh linh đồ thán, tiếng kêu than khắp trời!
Trêи không Tinh Thần đại lục bị hoảng sợ bao phủ.
Chấp Pháp Tháp chủ Tinh Thần đại lục - Hà Lăng Ly sau khi đánh thua Ma Tôn, kéo lấy thân thể thụ thương chạy về đến Chấp Pháp Tháp, lấy tinh huyết làm vật dẫn câu thông đến màn sáng Vạn Thế Đại Lục.
Lúc này, hắn chỉ có thể câu thông vị diện cường đại hơn mình để khẩn cầu đối phương điều động võ giả càng mạnh hơn đến diệt Ma Tôn và Ma Linh.
Nhưng vừa mới mở ra màn sáng, do thương thế quá nặng không thể kéo dài lâu, lời còn chưa dứt đã vỡ nát.
"Hô —— "
Hà Lăng Ly suy yếu ngồi xuống, bi ai nói:
- Hi vọng Vạn Thế Đại Lục nhận được cầu cứu của ta, nếu không, Tinh Thần đại lục nguy rồi!
- Lão đầu.
Đột nhiên, đằng sau người hắn phát ra thanh âm âm u.
Hà Lăng Ly biến sắc vội vàng xoay người nhìn hắc bào nam tử phía sau, da thịt hắn hiện lên màu nâu đen, trong mắt có Ma khí, nhếch miệng lên cười thì lộ ra hai hàm răng dài nhọn.
Nếu Vân Phi Dương ở đây thấy người này, chắc chắn sẽ biết tên là một Ma tộc chân chính!
Hắc bào nam tử chính là gia hỏa tự xưng Ma Tôn phá vỡ truyền tống trận của mảnh đất thí luyện! Hắn đi tới, nhỏ giọng nói:
- Ngươi bây giờ cân nhắc an nguy của ngươi thì hơn.
Trong mắt Hà Lăng Ly lóe ra một tia dứt khoát, hai tay nhanh chóng kết ấn, câu thông thuần linh hạch trong thân thể, phẫn nộ quát:
- Ma nghiệt, đồng quy vu tận đi!
"Oanh!"
Một tiếng nổ điếc tai nhức óc vang lên tại đỉnh Chấp Pháp Tháp, chợt nhìn thấy Thạch Tháp sừng sững vạn năm vỡ nát, cuồng bạo khí kình như gợn sóng khuếch tán, trong nháy mắt bao phủ phương viên vài trăm dặm.
Hà Lăng Ly.
Cường giả Vũ Thánh.
Tháp chủ đương đại của Tinh Thần đại lục.
Cuối cùng do trọng thương, dẫn bạo thuần linh hạch trong đan điền hình thành bạo tạc khủng bố, dù Tứ Hải Kiếm Đế ở hiện trường thì không chết cũng sẽ bị trọng thương.
Chấp Pháp tháp chủ Tinh Thần đại lục rất đáng tôn kính, bởi vì tự bạo nên Hồn Tiêu Phách Tán, không thể luân hồi chuyển thế nữa!
Tự bạo hình thành dư uy vẫn tiếp diễn một đoạn thời gian rất dài.
"Bành!"
Đột nhiên, bên trong phế tích vỡ nát, tên tự xưng Ma Tôn chầm chậm bay lên, tuy hắc bào vỡ vụn, lộ ra vẻ chật vật, nhưng không tổn hại chút nào.
Hắn vỗ vỗ tro bụi trêи người, lạnh lùng nói:
- Chút thực lực ấy muốn thương tổn bản Tôn, thực buồn cười!
"Ba."
Ma Tôn rơi trêи mặt đất, tiếp theo ngẩng đầu nhìn về phía Thương Khung, căm hận nói:
- Thần Giới, bản tôn sớm muộn gì cũng sẽ giết tới!
Khi nói chuyện, thức hải của hắn hiện ra từng màn trí nhớ bị phong tồn, mặc dù có chút mơ hồ, lại rõ mồn một trước mắt.
- Ma Tôn trẻ tuổi nhất Ma Giới thật yếu.
Trong trí nhớ, một nam tử thân mặc bạch bào chiến giáp, chân đạp tại trêи mặt mình, lãnh đạm nói:
- Nhớ kỹ, ta gọi Vân Phi Dương, kiếp sau tu luyện thêm vạn năm nữa, có lẽ ngươi mới có tư cách kêu gào trước mặt ta.
"Răng rắc."
Ma Tôn thiếu niên nắm quyền đầu, phẫn nộ nói:
- Vân Phi Dương! Năm đó nhục nhã ta, bản Tôn mặc dù trải qua bách thế luân hồi, vẫn khó có thể ma diệt, thù này nhất định hoàn trả gấp trăm lần!
- A!
Hắn phẫn nộ hô to.
Cuồng bạo Ma khí bạo phát, bao phủ mấy chục dặm xung quanh, hoa cỏ cây cối, dã thú côn trùng đều phai mờ, cả vùng lâm vào tăm tối!
- Ừm?
Vân Phi Dương đang đứng bên ngoài Chu Vũ Thành phảng phất như cảm giác được cái gì, nỉ non:
- Có cảm giác khó chịu, khẳng định có người lén nguyền rủa ta.
Hắn nhún nhún vai, cũng không để trong lòng.
Một vạn ba ngàn năm qua, cừu gia tên này đếm không hết, bị người nguyền rủa cũng rất bình thường.
- Vân thành chủ!
Nhưng vào lúc này, trêи cổng thành Chu Vũ Thành, Cơ Vô Nhai mới vừa lên đảm nhiệm chức thành chủ Chu Vũ Quận đang lộ vẻ mặt đau khổ nói:
- Tấn công Đông Lăng Quận là Thành chủ trước tạo nghiệt, hắn sớm bị ngươi chém giết, ân oán cũng đã thanh toán xong, xin bỏ qua cho Chu Vũ Quận ta.
Tên này thật bi kịch.
Chu gia gây tai họa xong cả tộc cùng chạy trốn, làm đại gia tộc thứ hai nội thành - Cơ gia chỉ có thể bất đắc dĩ nhậm chức.
- Ân oán thanh toán xong?
Vân Phi Dương cười lạnh nói:
- Ngươi nói thật dễ nghe.
Cơ Vô Nhai vội vàng nói:
- Đương nhiên, ta sẽ không để cho Vân thành chủ một chuyến tay không, Chu Vũ Quận nguyện xuất ra 2000 vạn lượng Hoàng Kim đền bù tổn thất!
Nói rồi vung tay lên, mấy cái rương lớn xuất hiện, khi được mở ra, ánh vàng rực rỡ lấp lóe.
Vân Phi Dương cười nói.
- Cơ thành chủ rất chân thành. Bất quá, số tiền này rất khó cảm động bản Thành chủ, trừ phi ngươi đáp ứng ta một việc.
- Mời nói!
Chỉ cần có thể bảo trụ Chu Vũ Quận, đừng nói một việc, mười cái cũng đồng ý.
Vân Phi Dương nói:
- Ta là người có thù tất báo, Chu Vũ Quận đã đắc tội ta, tự nhiên không thể bỏ qua, ngươi muốn bảo vệ nó, nhất định phải đổi tên.
- Tốt thôi!
Cơ Vô Nhai nói ngay:
- Từ hôm nay trở đi không còn Chu Vũ Quận nữa, chỉ có Cơ Vũ Quận!
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
Tốc độ rất nhanh nha!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.