Chương trước
Chương sau
Thời gian dần qua.
Ba canh giờ sau, Vân Phi Dương mới dừng lại, khi hắn mở mắt, hai mắt xẹt qua một đạo kim quang sắc bén.
Liễu Nhu thấy thế, cả kinh thầm hô:
- Sư đệ lĩnh ngộ Kim thuộc tính?
Không sai.
Sau khi hấp thu luyện hóa.
Trong đan điền Vân Phi Dương lại nhiều thêm Kim thuộc tính, nó và Lôi thuộc tính hòa làm một thể, hỗ trợ tương thông.
Tính cả Tử khí.
Tên này đã nắm giữ ba loại thuộc tính, Tử Kim Lôi!
Mà sau khi hấp thu, cường độ Kim Lôi hai hệ đã ngang hàng với cảnh giới Vũ Vương trung kỳ, có thể chân chính xuất ra chiến đấu.
Điều này quả thực rất ngưu.
Hắn nắm Kim Lôi hai loại thuộc tính công kϊƈɦ sẽ đề bạt không ít chiến lực!
Ma đạo có Địa Hỏa.
Võ đạo có Tử Kim Lôi.
Trong thân thể Vân Phi Dương đúng là một mớ rau trộn.
Nhưng.
Kim Linh Châu vẫn dồi dào, năng lượng bên trong cũng chỉ bị Vân Phi Dương thu lấy một phần mười!
- Sư tỷ!
Vân Phi Dương nói:
- Buông lỏng tâm thần, ta triệu hồi tỷ vào tiểu thế giới.
Thuộc tính trong Kim Linh Châu vẫn còn rất nhiều mà chúng tương tự như Linh lực, hắn muốn tiếp tục hấp thu, hi vọng có thể đột phá võ đạo.
- Được.
Liễu Nhu buông lỏng tâm thần.
"Hưu —— "
Vân Phi Dương thu nàng vào, lần nữa ngồi xếp bằng, Linh Niệm bao phủ Kim Linh Châu, tiếp tục hấp thu thuộc tính bên trong.
Ba ngày sau.
Vân Phi Dương rốt cục dừng lại.
Thuộc tính bên trong Kim Linh Châu bị hắn thu hơn phân nửa, hấp thu nữa cũng không hiệu quả, bởi vì cảnh giới võ đạo của hắn đã đạt đến Vũ Vương hậu kỳ cực hạn, khoảng đỉnh phong chỉ còn một bước!
Một bước này rất khó phóng ra.
Hắn nhất định phải đẩy cảnh giới Kiếm Đạo ngang hàng với võ đạo, nếu không sẽ rất khó đột phá.
Tai hại lớn nhất của Kiếm Vũ song tu là đây!
Muốn bước vào cảnh giới cao hơn, nhất định phải để cả hai đồng thời đạt đến cảnh giới giống nhau, nếu bất kỳ một cái nào thụt lùi thì không cách nào tinh tiến.
- Kiếm Đạo mới đến Kiếm Vương hậu kỳ, sau khi về đến Vạn Thế Đại Lục thì phải chủ tu Kiếm đạo thì mới có thể cùng nhau đột phá đến Kiếm Vũ đỉnh phong.
Vân Phi Dương thu Kim Linh Châu vào không gian giới chỉ.
Nhưng.
Vào lúc này.
Khắp nơi đột nhiên chấn động!
Hoa cỏ cây cối xung quanh ngã quỵ, mặt đất nháy mắt rạn nứt, hoàn cảnh thanh nhã thoát tục bị phá hư hầu như không còn.
Sắc mặt Vân Phi Dương cả kinh hô:
- Chẳng lẽ Kim Linh Châu là bản nguyên của mảnh đất thí luyện?
"Xoát."
Hắn lại vội vàng lấy Kim Linh Châu ra, khi hạt châu xuất hiện, khắp nơi ngừng run, hết thảy bình tĩnh lại.
- Quả nhiên!
Vân Phi Dương nói:
- Kim Linh Châu cũng là bổn nguyên của tiểu thế giới.
Tiến vào mảnh đất thí luyện, Vân Phi Dương có tính toán tìm kiếm bản nguyên của Ngủ Hành Thần, không ngờ ở chỗ này đánh bậy đánh bạ tìm được Kim Linh Châu.
- Cái này có lẽ là bảo vật Dự Ngôn Thần lưu cho ta...
Vân Phi Dương nói thầm.
- Vẫn nên tìm truyền tống trận.
Vân Phi Dương bắt đầu dò xét cảnh vật chung quanh, rất nhanh đã phát hiện tại một góc nào đó có một cửa vào.
Lại là một thông đạo dài dằng dặc.
Vân Phi Dương đi đại khái một canh giờ, xuất hiện một cung điện, bên trong lóe ra lưu quang.
Đây là trận pháp nhưng có chút suy yếu, giống như nến tàn trong gió, tùy thời có thể dập tắt.
- Đây chính là cổ lão truyền tống trận thông hướng Phàm Giới?
Vân Phi Dương nhíu mày, nhìn nó suy yếu thế kia, nếu như mình tới chậm mấy ngày, sợ rằng sẽ vỡ nát.
- Chắc có thể đi chứ.
Linh Niệm hắn bao phủ vào trong dò xét, xác định trận pháp này mặc dù có khả năng tùy thời vỡ nát, nhưng có thể dùng.
- Ma Linh trong tiểu thế giới đều được ta thu vào, nơi này đã không còn ai, vậy lấy Kim Linh Châu theo thôi.
Cuối cùng.
Vân Phi Dương trở về đường cũ.
"Hưu —— "
Đi đến trước đại thụ, khẽ động Linh Niệm thu Kim Linh Châu và không gian giới chỉ, sau đó phóng nhanh đến chỗ truyền tống trận.
"Ầm ầm!"
Đại địa bắt đầu rung động kịch liệt, đại thụ cổ lão cuối cùng sụp đổ.
Ngoại giới.
Toàn bộ tiểu thế giới nhanh chóng băng liệt!
Đại Địa Ma Nham Thú đang ngủ say dưới đất bừng tỉnh phát ra tiếng thốt kinh ngạc.
- Phương thế giới này sắp vỡ nát?
"Ầm ầm!"
Trong đường hầm, mặt đất vỡ toan.
Từng khối cự thạch rơi xuống, Vân Phi Dương động như thỏ chạy, xuyên qua tất cả!
"Xoát —— "
Cuối cùng, hắn xông vào cung điện, đưa thân tiến vào truyền tống trận, Linh Niệm bắt đầu câu thông, mặt quay về phía khu vực đang không ngừng vỡ nát, cười nói:
- Gặp lại, mảnh đất thí luyện!
Yên tĩnh.
Rất yên tĩnh.
Thanh âm Vân Phi Dương kết thúc, thân thể vẫn đang đứng trong Truyền Tống Trận, cũng không biến mất, vẻ mặt đang cười nhất thời cứng ngắc.
- Cái đ* mẹ!
- Truyền tống đi!
"Ầm ầm!"
Tốc độ vỡ nát càng nhanh, vết rách cũng hướng đến truyền tống trận, một khắc này Vân Phi Dương xém chút khóc thét.
Đkm nó chứ!
Thời khắc mấu chốt mà không truyền tống, muốn hại chết ta à!
"Bành!"
Nhưng vào lúc này, mặt đất dưới chân vỡ vụn.
"Xong."
Vân Phi Dương triệt để sụp đổ.
Mặt đất vỡ vụn sẽ dao động đến căn cơ trận pháp, truyền tống trận vốn suy yếu khẳng định không thẻ truyền tống được nữa.
Vân Phi Dương ơi là Vân Phi Dương!
Tại sao ngươi lòng tham không đáy nhất định phải lấy Kim Linh Châu đi, hiện tại tốt rồi, trận pháp sụp đổ, không cách nào rời khỏi phương thế giới này, còn có thể sẽ tiến vào không gian hư vô, linh hồn sẽ câu diệt!
"A a!"
Vân Phi Dương kêu to.
"Ông —— "
Nhưng ngay lúc này, trận pháp suy yếu lấp lóe ánh sáng, ngay thời điểm thế giới hoàn toàn tan vỡ, Vân Phi Dương đột nhiên biến mất.
Hiển nhiên đã bị truyền tống ra ngoài!
Tiểu thế giới rung động kịch liệt trọn vẹn một canh giờ, sau đó vị diện tứ phân ngũ liệt.
Không có u ám, bởi vì bị hắc ám bao phủ toàn bộ.
Không có cát bụi vì bị không gian liệt phùng thay thế, mà loại lực lượng này cực mạnh, Linh Hoàng cũng không thể chịu đựng.
Kim Linh Châu bị lấy đi, mảnh đất thí luyện triệt để xong đời, nơi này không còn thích hợp để sinh tồn.
"Ầm ầm."
Đại Địa Ma Nham Thú chui ra từ lòng đất, nó nhìn thế giới tứ phân ngũ liệt lẩm bẩm.
- Rốt cục giải thoát rồi!
Nói rồi phóng tới không gian Hắc Ám, rất nhanh rời khỏi đây.
Thế giới vỡ nát.
Thiên địa trói buộc đã không còn.
Đại Địa Ma Nham Thú có thể so với Thần thú Ma Giới, rốt cục rời đi, tiến vào vũ trụ.
Vạn Thế Đại Lục.
Trong nháy mắt mảnh đất thí luyện vỡ nát, Tháp chủ cùng bốn Trưởng lão Chấp Pháp Tháp đều ý thức được.
- Không xong!
Tháp chủ cả kinh hô to.
- Mảnh đất thí luyện vỡ nát!
Bốn Trưởng lão đại biến.
Mảnh đất thí luyện tồn tại vĩnh cửu hôm nay vỡ vụn, thực có chút không thể tin được.
- Nhanh vững chắc trận pháp!
Tháp chủ ra lệnh.
Tứ đại Trưởng lão nhanh chóng bay vào cấm khu, bắt đầu tiến hành gia trì. Bọn họ lo lắng mảnh đất thí luyện vỡ nát, trận pháp phá hư bị, từ đó sẽ thả ra một bộ phận Ma Linh.
Nhưng không biết.
Vân Phi Dương đã sớm thu hết Ma Linh vào thế giới của mình, không còn một ai.
Mà.
Nếu đi ra cũng không phải một bộ phận.
Bởi vì chỉ cần Vân Phi Dương về đến Vạn Thế Đại Lục, nếu hắn muốn, tùy thời phóng xuất toàn bộ Ma Linh ra, mà đến lúc đó, hiện trường kia nhất định sẽ rất hùng vĩ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.