Trêи không bên ngoài Thác Bạt bộ lạc, Vân Phi Dương ngạo nghễ đứng đó, một tay còn đặt trêи cổ Thác Bạt Khinh.
Có tên này dẫn đường, miễn không ít phiền phức.
- Nhị công tử!
- Tên kia là ai?!
Tộc nhân Thác Bạt bộ lạc nhao nhao đưa mắt nhìn, trong ánh mắt lóe ra vẻ tức giận.
Khoan hãy nói.
Làm một trong những bộ lạc lớn nhất, nhân khẩu Thác Bạt bộ lạc chừng mấy chục vạn, thực lực tổng hợp mạnh hơn Trà bộ lạc nhiều, bình quân tu vi đều đạt tới Linh Sư.
Chậc chậc.
Nhiều Ma Linh mạnh mẽ như vậy.
Nếu như mình khống chế toàn bộ mang theo vào Vạn Thế Đại Lục, không nói nhất thống thiên hạ, chí ít cũng có thể để Đông Lăng Quận đứng ở thế bất bại.
Không được.
Nói gì thì cũng phải chinh phục chúng, mà muốn chinh phục Thác Bạt bộ lạc, phương pháp đơn giản, trực tiếp nhất chính là hàng phục Linh Hoàng của bọn họ!
Cho nên Vân Phi Dương đi chuyến này có hai mục đích.
Một, báo thù Thác Bạt Linh Hoàng. Hai, hàng phục Thác Bạc bộ lạc.
"Xoát!"
Thác Bạt Linh Hoàng từ tẩm cung bay ra, khi hắn nhìn thấy nhi tử bị bức hϊế͙p͙, ánh mắt âm sâm.
- Phụ... Phụ hoàng!
Thác Bạt Khinh khóc hô:
- Cứu con, cứu con!
- Vân Phi Dương!
Thác Bạt Linh Hoàng phẫn nộ quát.
- Thả nhi tử ta ra!
Thác Bạt Khinh trong tay Vân Phi Dương, để hắn sợ ném chuột vỡ bình.
"Chậc chậc."
Hạ Lan Phi đi ra ngoài, thấy rõ tướng mạo Vân Phi Dương, cười nói:
- Một Linh Vương nho nhỏ dám bức hϊế͙p͙
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651956/chuong-498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.