Chương trước
Chương sau
Vân Phi Dương thông qua đệ nhị trọng khảo nghiệm, mở ra kim tráp, thu được một hỏa chủng Địa Hỏa, mừng rỡ không thôi.
Chỉ cần dung hợp, mình chẳng khác nào nắm giữ một loại lửa cực hiếm!
Ngay lúc hắn hưng phấn.
Thanh âm hoang vu lần nữa truyền đến:
- Người đến, hỏa chủng Địa Hỏa chỉ tồn tại một canh giờ, nếu như luyện hóa nó sẽ thuộc về ngươi, nếu không sẽ vĩnh viễn biến mất.
- Một canh giờ?
Vân Phi Dương nhíu mày.
Địa Hỏa biến dị này, muốn thời gian ngắn dung hòa rất khó.
Không được cũng phải thử!
Vân Phi Dương đặt ʍôиɠ ngồi bên trêи bàn đá nóng rực, Linh Niệm bao phủ Địa Hỏa, bắt đầu luyện hóa.
Quả nhiên.
Vừa mới bắt đầu câu thông.
Địa hỏa đã sinh ra mâu thuẫn cường đại.
Linh Niệm Vân Phi Dương bao khỏa đoàn đoàn, bắt đầu tiến hành cấp câu thông thẩm thấu, có ý đồ dẫn nhập thể nội.
Nhưng.
Thử một khắc đồng hồ.
Hỏa chủng địa hỏa vẫn luôn chống cự, tuyệt không phục tùng.
Vân Phi Dương nhất thời gấp gáp.
Nếu như cho hắn thời gian vài ngày, hắn có thể chậm rãi dung hợp không có vấn đề, bây giờ, chỉ có một canh giờ thì khó.
- Làm sao đây?
Vân Phi Dương sầu mi khổ kiểm.
Khảo nghiệm đệ nhị trọng ẩn giấu khuôn đúc, mình luyện hóa Ám Kim Thạch để hỏa diễm biến mất, hẳn là một phương pháp thông quan.
Sáng tạo giả đã để Địa Hỏa làm khen thưởng, đồng thời hạn chế thời gian, nhìn như không có khả năng hoàn thành, có lẽ cũng ẩn giấu một phương pháp khác!
Đại não hắn cấp tốc vận chuyển, tự hỏi từng màn trải qua sau khi tiến vào khảo nghiệm.
Thời gian dần trôi.
Rất nhanh đã qua nửa canh giờ.
Đến lúc này, bình thường câu thông dung hợp đã không làm được, bởi vì thời gian còn lại rất ít, không ai làm được.
Vân Phi Dương đang suy nghĩ đột nhiên hai mắt tỏa sáng.
- Nhất phẩm Ma Diễm Trảm phải dùng hỏa diễm thi triển, chẳng lẽ có liên quan đến Địa Hỏa?
Hắn không do dự chút khu động khẩu quyết Ma Diễm Trảm, linh niệm lần nữa bao phủ Địa Hỏa!
Lần này, Địa Hỏa không phản kháng, nó giải trừ tất cả phòng bị, mặc cho Vân Phi Dương câu thông dung hợp.
Quả nhiên.
Dung hợp Địa Hỏa liên quan đến Ma Diễm Trảm!
- Ha ha ha.
Vân Phi Dương vừa luyện hóa vừa cười ha hả.
Người sáng tạo này thực biết chơi trò.
Đệ nhị trọng không chỉ có một loại phương pháp thông quan khác, Ma Diễm Trảm trước đó thu hoạch được nhìn như vũ kỹ hạ cấp, lại là một bước quan trọng để dung hợp Địa Hỏa.
Còn may là mình.
Nếu như người khác chắc sẽ không nghĩ đến!
- Không sai.
Người tham dự khiêu chiến đệ nhị trọng có hơn trăm, luyện chế Ám Kim Thạch nếu như không tính hắn cũng chỉ có năm người.
Năm người đều không ngoại lệ, đều chiếm được Địa Hỏa khen thưởng, lại không có ai thành công dung hợp, nguyên nhân cũng bởi vì bọn họ không có tu luyện Ma Diễm Trảm.
Càng bi kịch là.
Có hai người bời vì không thể dung hợp, mắt thấy hỏa chủng biến dị sắp biến mất thì trở nên gấp gáp, nuốt sống Địa Hỏa, kết quả bị đốt cháy hầu như không còn.
Nói thật.
Vân Phi Dương nếu như không nghĩ tới Ma Diễm Trảm, sau cùng khẳng định cũng chọn nuốt sống.
Cũng may, hết thảy không phát sinh.
Hưu!
Qua một khắc đồng hồ luyện hóa, Địa Hỏa trong tay mất đi tính táo bạo, trở nên ngoan ngoãn dung nhập vào cơ thể Vân Phi Dương, trong đan điền xuất hiện hình thái một đóa liên hoa.
Dung hợp!
Linh Niệm điều khiển, Địa Hỏa phân tán ra dần dung nhập vào Ma Hạch.
Trong chớp mắt ấy.
Ma Hạch nguyên bản u ám hóa thành xích hồng sắc, cũng bị bao khỏa trong một đám lửa.
Cuối cùng.
Ma Hạch Vân Phi Dương chính thức tấn thăng thành Địa Hỏa Ma Hạch.
Xoát!
Hắn đứng lên, nắm quyền trái, Ma khí xuất hiện, ẩn chứa hỏa diễm cuồn cuộn!
Thành công?
Trong hạp cốc, Đại xà hơi kinh ngạc rồi chợt thở dài.
- Chủ nhân lưu lại hỏa chủng Địa Hỏa, rốt cục được người hữu duyên kế thừa.
Một khu vực khác.
Thác Bạt Linh Hoàng vẫn lo lắng chờ đợi, thậm chí đang nguyền rủa, gia hỏa cùng mình đồng thời tham dự khảo nghiệm chết tại trong cửa khẩu.
Đột nhiên, âm thanh hoang vu vang lên:
- Chúc mừng người khảo nghiệm thứ 203 thành công dung hợp Địa Hỏa!
- Cái gì?!
Thần sắc Thác Bạt Linh Hoàng đại biến.
Theo hắn biết, A Tu La đại nhân năm đó nắm giữ nhiều thuộc tính, Địa Hỏa chính là một trong số đó, thậm chí đưa đến tác dụng cực kỳ trọng yếu trong quá trình thống nhất Ma Linh Tộc!
Bây giờ.
Lại bị người khác dung hợp thành công?
- A a!
Thác Bạt Linh Hoàng không có thể tiếp nhận sự thật này, phẫn nộ hét lớn.
- Đến cùng là ai! Bản Hoàng muốn giết hắn!
Trong vòng một canh giờ.
Vân Phi Dương dựa vào Ma Diễm Trảm, thành công dung hợp Địa Hỏa, cũng tấn thăng Ma Hạch thành Địa Hỏa Ma Hạch.
Đây là loại thuộc tính thứ ba hắn nắm giữ sau Tử Dương cùng Lôi.
Bất quá.
Địa Hỏa vừa mới hình thành rất suy yếu, chưa mang đến trợ giúp thực chất, cần thời gian chậm rãi bồi dưỡng.
- Hô!
Có lẽ bởi vì dung hợp Địa Hỏa, biến mất hỏa diễm nháy mắt lại xuất hiện, hỏa diểm cháy hừng hực khiến cho nhiệt độ xung quanh nháy mắt đạt đến cực hạn.
Lúc trước, nếu đối mặt nhiệt độ như thế, Vân Phi Dương chắc không thể chịu được, nhưng sau khi chưởng khống Địa Hỏa đưa thân vào khu vực này không những không có việc gì, ngược lại còn có cảm giác sảng kɧօáϊ tinh thần.
Những ngọn lửa này xuất hiện để mình hấp thu luyện hóa à?
Vân Phi Dương mỉm cười.
- Tới đi!
Hắn đưa thân vào biển lửa, thao túng Địa Hỏa Ma Hạch bắt đầu hấp thu.
Vù vù!
Hỏa diễm nóng rực điên cuồng tràn vào cơ thể Vân Phi Dương, để Địa Hỏa Ma Hạch tham lam hấp thu, dần dần lớn mạnh.
Lửa nóng trong khu vực này như lấy không hết.
Vân Phi Dương trọn vẹn hấp thu ba ngày ba đêm, lúc này mới dừng lại, bởi vì Địa Hỏa Ma Hạch đã ngang hàng cùng cảnh giới Ma đạo của hắn, trừ phi tu vi đề cao, nếu không thì không thể tăng tiến.
Nói cách khác.
Hấp thu ba ngày ba đêm, Địa Hỏa Ma Hạch của Vân Phi Dương đã có cường độ có thể so với Linh Vương hậu kỳ.
Răng rắc!
Hắn nắm quyền, hỏa diễm bốc lên, tự tin nói:
- Hiện tại, đơn thuần thuộc tính bạo phát chắc cũng đạt tới 1500 trọng.
Vũ Hoàng tại Vạn Thế Đại Lục nếu nghe được câu này khẳng định sẽ sợ hãi, bởi vì đơn thuần thuộc tính bạo phát đạt tới 1500 trọng biến thái bực nào.
Phải biết.
Lực kình của cường giả bước vào Hoàng Cấp bạo phát cũng mới hai ngàn trọng mà thôi.
Hiện tại Vân Phi Dương chỉ là Linh Vương hậu kỳ, nếu như bước vào Linh Vương đỉnh phong, thực lực lần nữa đề cao, chỉ sợ cũng có thể chống lại Vũ Hoàng sơ kỳ tại Vạn Thế Đại Lục.
Đương nhiên.
Thực lực đề bạt chỉ là một phương diện.
Chỗ tốt chân chính của Địa Hỏa là có thể hòa tan hết thảy khoáng thạch, về sau thu hoạch được tài liệu cao phẩm, hoàn toàn có thể tự hành luyện chế, chế tạo ra binh khí tiện tay.
Mà.
Địa Hỏa là bản nguyên chi hỏa, dùng để luyện chế đan dược thì đan dược sẽ có hiệu quả tốt hơn đan dược luyện chế bằng tâm hỏa!
Vân Phi Dương cười nói:
- Có loại này thuộc tính rồi, đoán tạo vũ khí hay luyện chế đan dược đều thoải mái nhẹ nhàng, xem ra, ta phải trở thành Chiến Thần toàn năng.
Có thể chú tạo còn hiểu độc thuật, thậm chí bố trận, lại còn có thể luyện chế đan dược, chỉ nhiêu đó gọi toàn năng được rồi.
Đương nhiên.
Đây cũng chỉ là lời nói đùa.
Hiện tại Vân Phi Dương cũng chỉ hơi tinh thông độc thuật cùng trận pháp, chú tạo và luyện đan còn chưa tập luyện, chỉ bằng mượn Địa Hỏa thì không thể toàn năng được.
Hộp tạo hình tinh mỹ này nếu như mang ra đi bán, hẳn cũng đáng ít tiền. Hắn đứng lên, đi đến trước thạch thai, thu hộp vàng và không gian giới chỉ.
Tên này cái gì cũng có thể làm, cái gì cũng không buông tha!
Đăng đăng đăng!
Vân Phi Dương nhảy lên thạch trụ, cuối cùng đứng tại khu vực cửa khẩu thông hướng kế tiếp.
Ầm ầm.
Một tiếng vang thật lớn truyền đến, chỉ thấy phía trước vách đá hiện ra cổng vòm, thanh âm hoang vu vang lên.
- Mời tiến vào cửa khẩu!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.