Vòng thứ hai khảo nghiệm kết thúc, thanh âm hoang vu lần nữa vang lên, hỏi có tiếp tục khiêu chiến.
- Tiếp tục!
Vân Phi Dương đáp.
Hắn cũng không tin người nào nhàm chán như vậy, mỗi lần vượt qua kiểm tra cũng đưa Ma Hạch, mà không đưa bảo vật quý giá khác!
Vòng thứ ba thay đổi.
Không còn là khu vực bằng phẳng, mà là khu vực sa mạc cát vàng bay múa, vừa vào đã nhìn thấy vô số ánh mắt đỏ như máu.
Xoát!
Một đầu Ma Linh thú đen nhánh chạy tới.
Thực lực nó đã đạt tới Linh Tông, tốc độ không tệ, nó không công kϊƈɦ không suy nghĩ, ma không ngừng mượn nhờ cát vàng che giấu, càng không ngừng xuyên qua, tựa hồ đang tìm kiếm cơ hội.
- Chết!
Hàn Thiên Kiếm Vân Phi Dương ra khỏi vỏ hóa thành một vòng lưu quang, chém giết Ma Linh thú chợt tới chợt lui, sau đó hắn nhắm mắt.
Nơi đây không thể thi triển Linh Niệm, lại có cát vàng phiêu đãng khắp khiến tầm nhìn hạ thấp, dùng mắt thường còn không bằng dùng lỗ tai.
Tại sơn cốc lịch luyện hai năm, Vân Phi Dương dưới sự giúp đỡ của Tứ Hải Kiếm Đế, đã sớm luyện thành năng lực tai nghe tứ phương.
Với hắn, nhắm mắt càng bình tâm tĩnh khí cảm nhận biến hóa xung quanh.
Xoát!
Xoát!
Hai Ma Linh thú mạnh mẽ từ cát vàng lao ra, lỗ tai Vân Phi Dương khẽ nhúc nhích, Hàn Thiên Kiếm vạch ra vòng cung ưu mỹ.
Phốc!
Phốc!
Hai Ma Linh bị chém thành hai đoạn.
Phần thính lực này, phần tốc độ này, dù Đại xà đang quan chiến cũng sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651936/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.