Chương trước
Chương sau
Vân Phi Dương cùng Lâm Chỉ Khê được an bài tại một tiểu viện độc lập, tuy tiểu viện kiến tạo tương đối thô ráp, nhưng cũng đã xa hoa nhất nội thành, dù nơi ở của Tù trưởng cũng không bằng.
Đây chính là đãi ngộ dành cho Linh Vương.
- Không tệ.
Vân Phi Dương đứng trong phòng, hài lòng gật gật đầu, bởi vì Tù trưởng an bài chỗ rất phối hợp, nơi này chỉ có một gian phòng, một cái giường.
Xoát.
Hắn vung tay lên, từ trong không gian giới chỉ lấy ra đệm chăn mềm mại, để lên giường đá cứng. Trước khi đến mảnh đất thí luyện, tên này chuẩn bị không ít đồ dùng sinh hoạt hằng ngày, bây giờ phát huy được tác dụng.
Sau đó.
Bố trí trận pháp.
Lâm Chỉ Khê nói:
- Tiếp theo, ngươi có kế hoạch gì?
Vân Phi Dương ngồi xếp bằng trêи giường, nói:
- Trước ở lại đây, tìm hiểu tin tức Ma Linh Tộc rồi suy nghĩ biện pháp khống chế bộ lạc này.
Lâm Chỉ Khê nói:
- Chúng ta chỉ có ba tháng thời gian.
Võ giả bình thường bị phạt tiến vào mảnh đất thí luyện, đều phải ở trong đó sinh tồn ba tháng, đến lúc trận pháp câu thông Vạn Thế Đại Lục xuất hiện thì có thể rời đi.
Ba tháng không dài.
Nhưng sau khi Thần Giới vỡ nát, võ giả tiến vào mảnh đất thí luyện lại không người nào có thể đi ra ngoài, bởi vì khí tức bọn họ hấp dẫn Ma Linh, mỗi ngày đều phải đối mặt với giết chóc không ngừng.
Ai có thể chịu được?
Dù có thể.
Cũng không thể chống Ma khí khắp nơi trong đây.
Cuối cùng, tư duy bị ăn mòn tẩu hỏa nhập ma, điên điên khùng khùng.
Nhưng.
Vân Phi Dương và Lâm Chỉ Khê lại có thể ẩn giấu khí tức, Ma Linh không cách nào phát hiện, thậm chí còn xem bọn hắn như đồng tộc.
Như thế.
Hai người không cần giết chóc.
Mà.
Ma khí đối với bọn hok không có bất kỳ tác dụng gì, bởi vì chỉ cần vận chuyển Nghịch Thiên Quyết thì có thể triệt tiêu.
Nói cách khác.
Hai người đến mảnh đất thí luyện không phải bị phạt, mà chỉ đi du lịch một chuyến!
- Muốn chưởng khống toàn bộ Ma Linh Tộc, ba tháng khẳng định không đủ.
Vân Phi Dương chân thành nói:
- Chí ít cần ba năm!
- Ba năm?
Lâm Chỉ Khê trầm mặc.
Dù ở đây bao lâu, nàng đều sẽ bồi tiếp hắn, bởi vì tên này là phu quân mình.
Chỉ là...
Nàng nghi ngờ hỏi.
- Ngươi có lòng tin?
Vân Phi Dương cười nói:
- Chiến thắng bát đại Linh Hoàng, tự nhiên sẽ làm khiến Ma Linh Tộc thần phục.
Bát Hoàng Ma Linh, tín ngưỡng của Ma Linh Tộc.
Theo Vân Phi Dương, chỉ cần đánh bại hàng phục bọn hắn, chẳng khác nào chưởng khống toàn bộ Ma Linh Tộc.
Đến lúc đó.
Mang theo ngàn vạn Ma Linh, bát đại Linh Hoàng, trở lại Vạn Thế Đại Lục, thấy ai khó chịu thì diệt người đó.
Chấp Pháp Tháp, Hiệp Hội Võ Đạo, lão tử cũng không để vào mắt!
Nếu như tại Vạn Thế Đại Lục, lấy tốc độ trưởng thành của yêu nghiệt như Vân Phi Dương, sau ba năm tu luyện, Lâm Chỉ Khê tuyệt đối tin tưởng, hắn có thể chiến thắng bát đại Linh Hoàng.
Nhưng.
Nơi này khác biệt.
Nơi này tràn ngập Ma khí, không có linh khí, chỉ có thể ma luyện ý chí và thân thể, không có cách nào tăng cao tu vi!
Lâm Chỉ Khê nói:
- Không có linh lực, ngươi làm sao tăng cảnh giới, làm sao chiến thắng Linh Hoàng?
Vân Phi Dương đứng dậy, cười nói:
- Không có linh lực, có thể hấp thu Ma khí.
Lâm Chỉ Khê khẽ giật mình, nói:
- Hấp thu Ma khí, điên à?
- Không điên.
Vân Phi Dương đáp.
Tại thời điểm thi đấu thiên tài, thu hoạch Cấm điên cuồng của Điền Trạch Phong, hắn đã có tính toán tu luyện Ma Kỹ, bây giờ lại ở trong mảnh đất thí luyện tràn đầy Ma khí, tuyệt đối là tràng sở tu luyện tốt nhất.
Vân Phi Dương nói:
- Ta muốn trở thành một Ma tu.
Lâm Chỉ Khê nói:
- Ngươi thật điên.
- Tới đây.
Vân Phi Dương kéo nàng qua, cười nói:
- Chúng ta cùng một chỗ tu luyện, tranh thủ trong thời gian ngắn nhất, trở thành một Ma tu, như thế mới có thể dung nhập vào Ma Linh Tộc.
Hiện tại, hắn không thể bại lộ linh lực, cũng không thể một mực dùng kình lực thân thể thuần túy đánh nhau, phải mau chóng dung hợp Ma khí.
Lâm Chỉ Khê nói:
- Không hứng thú.
- Yên tâm đi.
Vân Phi Dương nói:
- Ngươi ta đều tu luyện Nghịch Thiên Quyết, sẽ không bị Ma khí khống chế.
Lâm Chỉ Khê kinh ngạc nói:
- Thật?
Vân Phi Dương xoa tay mịn màng của nàng, nói:
- Phải tin tưởng nam nhân của mình.
Lâm Chỉ Khê trầm mặc.
Đêm tối.
Vân Phi Dương ngồi xếp bằng trêи giường, tâm thần hợp nhất. Giờ phút này, từng đoàn khí tức u ám đang lưu động quanh người hắn, dần dần thấm nhập thể nội, du tẩu trong kinh mạch.
Ma khí.
Đối với Ma tộc và Ma Linh Tộc, đây là thuộc tính tăng cao tu vi, đối với nhân loại và Thần tộc, đây là thuộc tính trí mạng, bởi vì hấp thu quá nhiều sẽ tẩu hỏa nhập ma.
Vân Phi Dương hấp thu một canh giờ, trong thân thể tụ tập đại lượng Ma khí, nhưng tư duy lại không bị ảnh hưởng, bởi vì Nghịch Thiên Quyết vận chuyển đã triệt tiêu hết tà khí.
Lâm Chỉ Khê cũng đang hấp thu Ma khí.
Nàng bị Vân Phi Dương thuyết phục, đồng thời sau khi vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, nàng cũng ý thức được tư duy không bị ma khí ăn mòn, cho nên cũng yên tâm tu luyện.
Vù vù.
Đại lượng Ma khí bàng bạc bao phủ trong phòng dung nhập trong thân thể hai người, thuận theo kinh mạch dần ngưng tụ trong đan điền.
Cái gọi Ma tu, cũng chỉ là một loại võ đạo khác.
Lần đầu Vân Phi Dương cùng Lâm Chỉ Khê tiếp xúc loại tu luyện này cho nên dựa theo cảnh giới Ma Linh Tộc phân chia thì cũng không đạt đến Linh Đồ.
Muốn đến Linh đồ thì phải ngưng tụ Ma khí trong đan điền, chậm rãi bồi dưỡng trong cơ thể.
Quá trình này không đơn giản.
Một lúc thôi mà Vân Phi Dương thất bại chín lần.
Mỗi lần ngưng tụ Ma khí trong đan điền, hình thành năng lượng cùng loại linh hạch đều thất bại, bởi vì thuần linh hạch trong thân thể hắn sinh ra bài xích to lớn, Ma khí không cách nào kết thành hạch năng lượng.
Võ tu và Ma tu rất khó sát nhập.
Đây chỉ là linh khí thôi, nếu thuộc tính bên thân thể Vân Phi Dương là Thần lực, hắn căn bản không cách nào hấp thu Ma khí.
Hô!
Đột nhiên, gian phòng truyền đến tiếng rít.
Vân Phi Dương mở mắt, khuôn mặt ngốc trệ nhìn Lâm Chỉ Khê, bởi vì nữ nhân này thành công, quanh thân bao phủ một lớp Ma khí cuồn cuộn tự nhiên.
Không phải chứ?
Vân Đại Tiện Thần ngơ ngác.
Mình dù sao cũng từng là Chiến Thần, vậy mà không nhanh bằng nàng?
Lâm Chỉ Khê nhẹ nhàng mở mắt, con ngươi xẹt qua hai đạo lưu quang quỷ dị, hiển nhiên, đây là tiêu chí trở thành Ma tu.
Mà.
Khí chất Lạnh lẽo cũng bị tà tính thay thế.
Một tiên tử không dính khói lửa trần gian, trong nháy mắt biến thành Đọa Lạc Thiên Sứ.
Hiện tại Lâm Chỉ Khê vô cùng giống Ma Linh, cỗ khí tức tà dị cộng thêm mấy phần yêu diễm, còn mạnh hơn cả Trà Mộc.
Vân Phi Dương muốn nhìn như thế.
Hắn dụ dỗ Lâm Chỉ Khê tu luyện, cũng bởi vì muốn nhìn một chút, nàng bị Ma khí bao phủ sẽ có khí chất như thế nào, quả nhiên nữ nhân của mình, trở thành Ma tu, thể hiện ra một loại xinh đẹp yêu mị khác.
- Không có ý nghĩa.
Lâm Chỉ Khê lạnh lùng nói.
Vừa dứt lời, nàng áp chế bên Ma Hạch trong thân thể, phóng xuất ra thuần linh hạch, Ma khí nhất thời thu liễm, khí tức lạnh lẽo xuất hiện, người lại thay đổi, khí chất lạnh lùng.
Vân Phi Dương giơ ngón tay cái khen:
- Mới một lúc, không chỉ trở thành Ma tu, còn có thể chuyển đổi tự do ma vũ thuộc tính, không hổ là nữ nhân của Vân Phi Dương ta!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.