Vân Phi Dương chung quy vẫn không dùng độc khống chế Trà Mộc, hắn không xuống tay được với nữ nhân xinh đẹp.
Bất quá.
Hắn dùng một thủ đoạn khác.
Chính là lừa gạt, hắn thủy chung cường điệu mình chỉ mang theo vị hôn thê trở lại về quê nhà thành hôn, rồi đi ngang qua thôi, cũng không muốn hại nàng.
Trong lúc này, việc như thế đã trở thành một sự hiểu lầm hoàn hão.
- Ta hiểu rõ.
Trà Mộc nghe hắn nói một đống lớn xong, ánh mắt nhìn về phía Lâm Chỉ Khê, ý vị thâm trường nói:
- Nam nhân như ngươi vậy mà cũng có nữ nhân yêu thích.
Phù phù.
Vân Phi Dương trực tiếp ngã quỵ.
Mẹ nó.
Cái gì gọi là nam nhân như ngươi, lão tử rất tốt đấy nhé!
Trà Mộc tiếp tục nói:
- Không bằng như vậy đi, các ngươi theo ta trở về, phụ thân ta thích nhất dũng sĩ cường đại, sẽ an bài chức vị cho ngươi.
- Cái này…
Vân Phi Dương giả bộ khó xử, nói:
- Chúng ta còn muốn về nhà thành hôn.
Trà Mộc cười nói:
- Thành hôn tại bộ lạc chúng ta cũng thế thôi, ta an bài cho các ngươi phòng cưới thượng đẳng nhất.
Vân Phi Dương cười nói:
- Cái này không tệ.
Trà Mộc nháy mắt mấy cái, cười nói.
- Nếu như ngươi biểu hiện xuất sắc, ta cũng có thể gả cho ngươi.
Quả nhiên.
Nữ hài Ma Linh Tộc vô cùng bạo gan!
Ca thích!
Trong tâm Vân Phi Dương chợt vui vẽ, sau đó cười nói:
- Trà cô nương, cô không phải chuẩn bị xuất giá à? Sao có thể gả cho ta?
- Hừ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651900/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.