Chương trước
Chương sau
Sau khi Tư Không Minh rời đi.
Tứ Hải Kiếm Đế phun ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt.
Tu vi Tư Không Minh đã đến gần vô hạn Vũ Thần, vừa rồi lại động sát tâm, trong lúc vội vã Tứ Hải Kiếm Đế xuất hiện hóa giải chưởng ấn, không thể không thụ thương.
- Sư tôn!
Vân Phi Dương vội vàng đi tới, trêи mặt đầy lo lắng.
- Không có việc gì.
Tứ Hải Kiếm Đế xóa máu chảy khóe miệng, nhếch miệng cười nói:
- Lão gia hỏa kia tuy có tu vi tiếp cận Vũ Thần, nhưng danh hiệu Kiếm Đế của sư tôn ngươi cũng không phải hư danh
Tiếp cận Vũ Thần?
Con ngươi Vân Phi Dương hiện lên lạnh lùng.
Chờ đó cho lão tử, đợi tu vi ta cường đại, ta sẽ tìm ngươi tính sổ!
Theo người khác.
Có thể sống sót trước mặt cường giả nửa bước Vũ Thần đã rất may mắn, ai dám nghĩ đến đi báo thù.
Tứ Hải Kiếm Đế vung tay lên, thu hồi kiếm vỏ, ngẩng đầu nói:
- Tư Không Minh xuất thủ quấy nhiễu trận đấu, kết quả nên phán như thế nào?
Long Hoàng nói.
- Vân Phi Dương thắng.
Đối với kết quả này, rất nhiều võ giả không có kiến gì, dù sao trước đó, Vô Danh bị Vân Phi Dương đánh chết đi sống lại, nếu như không phải Tư Không Minh xuất hiện, tên kia nhất định phải chết.
Hô!
Kết quả trận đấu tuyên bố xong, Vân Phi Dương thở một hơi dài một hơi, cả người co quắp trêи mặt đất.
Đầu tiên thiêu đốt huyết dịch, sau đó thi triển Kiếm cấm, rồi bạo phát Thần lực phá lôi thể của Vô Danh, sau cùng lại điên cuồng luyện hóa.
Giờ phút này, hắn đã kiệt sức.
Tư Không Minh xuất hiện, tuy trở ngại trận đấu, nhưng căn cứ tình huống lúc ấy, danh ngạch cuối cùng tham gia cạnh tranh vô địch thuộc về Vân Phi Dương.
Sau khi Long Hoàng tuyên bố, Đông Lăng Quận triệt để điên cuồng, tất cả mọi người hô to tên hắn để phát tiết hưng phấn trong lòng.
Bất quá.
Mục Oanh cùng bọn người Bảo Lỵ vẫn quan tâm trạng thái Vân Phi Dương có thể tiếp tục tham chiến hay không.
Ngay thời điểm các nàng lo lắng. Ngày thứ hai, Long Hoàng tuyên bố, trận tranh vô địch nửa tháng sau mới cử hành.
- Lâu như vậy?
- Liên tục thi triển hai loại Cấm thuật, Vân Phi Dương khẳng định sẽ hư nhược.
Rất nhiều người suy đoán.
Không sai.
Hiện tại Vân Phi Dương đang rất hư nhược, muốn triệt để khôi phục chí ít cần phải tĩnh dưỡng rất lâu.
Nửa tháng tuy lâu, nhưng mọi người chờ được.
Đây chính là trận chiến đấu cuối cùng giành chức vô địch, Vân Phi Dương và Long Chấn Vũ, hai thiên tài đứng đầu lại trình diễn chiến đấu đặc sắc tuyệt luân cỡ nào?
Tất cả mọi người trông mong.
Tổ Long Thành, phủ Thành chủ.
Long Chấn Vũ chắp tay sau lưng, đứng ngoài đình viện, trong ánh mắt lóe ra vẻ phức tạp, hai ngày này hắn một mực nghĩ về trận giao đấu giữa Vân Phi Dương cùng Vô Danh.
Nói câu thật lòng.
Chiến đấu giữa hai người kia đã siêu việt tầng thứ Vũ Vương, thậm chí còn mạnh hơn so phổ thông Vũ Hoàng, đổi lại chính mình đối mặt bất kỳ người nào, kết quả đều chỉ có thua không thể nghi ngờ.
Có loại cảm giác này còn có Mạc Văn Hiên và Độc Cô.
Đây cũng tất nhiên.
Phải biết.
Vân Phi Dương và Vô Danh đều bạo phát Thần lực.
Loại cường độ này, kể cả cường giả cp Vũ Hoàng cũng động dung.
- Không ngờ ba năm ngắn ngủi, Vân Phi Dương sẽ mạnh đến mức này.
Long Chấn Vũ thở dài trong lòng.
Nhưng vào lúc này, Long Hoàng không có tiếng động xuất hiện trước mặt hắn.
- Phụ thân.
Long Chấn Vũ vội vàng hành lễ.
Long Hoàng gật đầu, nói:
- Ta cảm giác được sự bàng hoàng trong khí tức của con.
Long Chấn Vũ không nói.
Long Hoàng tiếp tục nói:
- Con sợ?
- Không sai.
Long Chấn Vũ chân thành đáp.
- Con sợ bại trong tay Vân Phi Dương.
Có một số việc tuy không muốn tiếp nhận, nhưng vẫn phải đối mặt.
Long Chấn Vũ tuy là Thiếu thành chủ cao quý của Thập nhị tinh thành, nhưng hắn rõ ràng, lấy thực lực mình bây giờ giao đấu cùng Vân Phi Dương, kết quả chỉ có bại.
- Ai.
Long Hoàng thở dài:
- Vân Phi Dương này rất mạnh.
- Tuy nhiên
Hắn lại chân thành nói:
- Theo ta biết, Kiếm cấm của Tứ Hải Kiếm Đế có thời gian hạn chế, nửa tháng sau Vân Phi Dương mặc dù khỏi hẳn, nhưng không hể thi triển.
- Thật?
Long Chấn Vũ đắng chát không thôi.
Đường đường top 1 Quán Quân Bảng lại phải lợi dụng lúc đối phương không thể thi triển Cấm thuật, thực sự đáng buồn.
Vân Phi Dương đâu chỉ không thể thi triển cấm thuật, thậm chí Thần lực, át chủ bài lớn nhất cũng tiêu hao. Giờ phút này, hắn đang ngồi xếp bằng trêи giường, trêи mặt lộ vẻ rã rời.
Trong cơ thể.
Đoàn ánh lôi yếu ớt đang lóe lên ánh sáng.
- Chỉ cần dung nhập thuộc tính này vào thuần linh hạch, chẳng khác nào ta nắm giữ lôi hệ!
Vân Phi Dương âm thầm nghĩ, chợt Linh Niệm dung nhập vào, bắt đầu câu thông.
Giờ phút này, tuy toàn thân hắn suy yếu, nhưng dung hợp thuộc tính lôi hệ cũng không thành vấn đề. Bởi vì dung hợp thuộc tính khảo nghiệm linh niệm cùng kiên quyết.
- Ong ong!
Sau khi Linh Niệm khu động, lôi thuộc tính sinh ra rung động rất nhỏ như đang chống cự.
Đáng tiếc.
Một khi tiến vào trong thân thể Vân Phi Dương sẽ thân bất do kỷ, rất nhanh đã bị phân hóa dung nhập vào thuần linh hạch.
Sau một khắc.
Linh lực trong thuần linh hạch bắt đầu thuế biến.
Đại khái qua một canh giờ, toàn bộ lôi thuộc tính đã dung nhập vào thuần linh hạch, thuần linh lực của Vân Phi Dương chính thức tấn cấp thành lôi hệ.
Bất quá.
Thời điểm này phát sinh một sự việc không thể tin nổi, sau khi lôi thuộc tính dung nhập xong lại bắt đầu dung hợp với Tử Dương chi khí.
Vân Phi Dương kinh ngạc.
- Chẳng lẽ Tử Dương chi khí có thể kiêm dung lôi thuộc tính?
Lại qua nửa canh giờ.
Tử Dương chi khí thành công dung hợp lôi hệ, hình thành thuộc tính sấm sét hoàn toàn mới!
Sấm sét.
Một trong lôi chủng mạnh nhất Thần Giới.
- Thu hoạch ngoài ý muốn.
Vân Phi Dương đại hỉ không thôi.
Nguyên bản, hắn chỉ hy vọng dung hợp lôi thuộc tính, chưa từng nghĩ dung hợp cùng Tử Dương chi khí, đản sinh ra một lôi chủng mới.
Tuy tạm thời không có tính trợ giúp, nhưng chỉ cần siêng năng tu luyện, nhất định có thể lớn mạnh nó, sau cùng sẽ không thua Tâm hỏa của Lương Âm!
Sau dung hợp cùng diễn hóa, Vân Phi Dương một mực tĩnh dưỡng trong phòng.
- Khá hơn chưa?
Lương Âm đi tới, lo lắng hỏi thăm.
Những ngày gần đây, cơ hồ mỗi ngày nàng đều đến.
Vân Phi Dương từ trêи giường đi xuống, kéo tay nàng cười nói:
- Hôn ta một cái, sẽ nhanh khỏi hơn.
Lương Âm nguýt hắn một cái.
- Đến lúc nào rồi còn nói đùa.
- Ta không đùa.
Vân Phi Dương thề!
Lương Âm bĩu môi.
- Ta đi trước đây.
Nói, rồi xuay người rời đi.
- Ai.
Vân Phi Dương lắc đầu.
Nhưng vào lúc này, La Mục được Tiểu Nhã đỡ đi tới.
- Mục ca ca, chậm một chút!
- Tốt, Nhã muội muội!
Hai người giao lưu ngôn ngữ ra vẻ ngọt ngào khiến người nghe tức chết.
- Đại ca, ngươi không sao chứ?
La Mục mở miệng hỏi.
Vô Danh bị đánh chết đi sống lại, hắn đã nghe nói qua cho nên lúc này tới đây cảm tạ Vân Phi Dương.
Nhưng.
Hắn không biết.
Vốn Vân Phi Dương đang không có việc gì, giờ phút này lại thụ thương nghiêm trọng.
Mẹ nó.
Tên này đến quan tâm ta? Hay mang theo bạn gái cố ý đến kϊƈɦ thích ta?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.