Vân Phi Dương giao đấu cùng Đoan Mộc Lệ Hoa bị thua.
Lấy tính cách tên này, hắn chạy tới bắt Đoan Mộc Lệ Hoa rồi rút lui, lui xong lại hạ lệnh tấn công mà không cảm thấy hổ thẹn tí nào.
Dưới hỏa lực mãnh liệt của đội tiên phong, chỉ mấy canh giờ sau, Đằng Ưng thành đã bị công phá, 50 ngàn đại quân Thiên Vũ Quận bị tiêu diệt một nửa, còn lại vứt giáp mà chạy.
Vân Phi Dương bước vào Đằng Ưng thành, buông Đoan Mộc Lệ Hoa ra, cười nói:
- Kết thúc.
Đoan Mộc Lệ Hoa hung hăng nhìn hắn, không nói lời nào.
Đã nói đánh cược thua sẽ rút lui, mình đang chiếm ưu thế vậy mà tên này lại làm ra chuyện vô sỉ!
Quá ngu, quá ngây thơ.
Vậy mà đánh cược cùng Vân Phi Dương không biết xấu hổ, hắn là loại người thua thì nhận nợ à?
Sau khi công phá Đằng Ưng thành, tên này cướp sạch quân lương và tài vụ, sau đó mang theo đại quân trở về Đông Lăng Quận, đi trêи đường, nói:
- Ta thua, thực hiện đánh cược.
Mọi người không còn gì để nói.
Quả nhiên.
Vô sỉ cùng tu vi của tên này luôn thăng cấp cùng nhau.
Đoan Mộc Lệ Hoa nghiến răng nghiến lợi, nói:
- Ngươi thân là Vũ Vương, bắt cóc ta tương đương với tham dự chiến tranh thế tục!
Vân Phi Dương cười nói:
- Chúng ta đánh bạc, cũng không phải chiến tranh.
Hai người định ra đánh cược quyết thắng thua, điều này đã thoát ly phạm trù chiến tranh.
- Lại nói.
Vân Phi Dương cười nói:
- Ta không động tới ngươi, cũng không có giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651847/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.