- Tứ Hải Kiếm Đế cũng tại phòng đấu giá?
- Không phải chứ!
Đám người sợ hãi đồng loạt nhìn về phía phòng nhỏ lầu ba.
Trận pháp màn sáng bên ngoài chuyển góc độ qua phòng nhỏ, 10 vạn Võ Giả cũng sùng bái nhìn lại, Kiếm Đế còn mạnh hơn Vũ Thánh, nếu như có thể may mắn tận mắt thấy, cũng là một chuyện may lớn nhất nhân sinh!
Hầu Tam nhíu mày, nói:
- Tiểu tử, ngươi bán Vũ Sư Đan của ngươi, làm sao lại kéo lên người ta.
Vân Phi Dương cười nói:
- Sư tôn, không có cường giả cân nặng như ngươi chứng minh, bọn họ khẳng định không tin, ngươi giúp đồ đệ chuyện này đi.
Nói đùa.
Nhận người sư tôn này, không phải để chống lưng không thôi đâu.
Chỉ cần có thể dùng đến, nhất định phải dùng, nếu không thật lãng phí.
- Xoát!
Trận pháp phòng nhỏ xúc động, tường cản phía trước biến mất.
Tất cả võ giả dù ở ngoài hay trong sảnh nhất thời nhìn thấy một lão đầu dơ bẩn mang mũ rơm rách nát, lôi thôi lếch thếch xuất hiện trong tầm mắt.
Dát.
Hội trường hoàn toàn yên tĩnh.
- Quả nhiên là Tứ Hải Kiếm Đế tiền bối!
- Má ơi, cách gần như thế, trái tim ta đập nhanh quá!
Có người khi trước ở ngoài thành đã từng thấy qua.
Mà có người tới chậm, cũng chưa thấy qua diện mục hắn, nhưng nhìn thấy Võ Giả hô lên cũng sôi trào.
- Khục
Bị Vân Phi Dương trực tiếp bày ra như vậy, Hầu Tam ra vẻ đạo mạo thấm giọng, nghiêm túc nói:
- Hiệu quả Vũ Sư Đan không tệ, người dùng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651815/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.