Năm ngày sau.
Lấy Lam gia cầm đầu, cường giả Long Hổ Thành xuất hiện tại trước thành Thiết Cốt Thành.
Nhân số chừng vài trăm người.
Bên trong đại bộ phận đều là Võ Giả tán tu của các Quận, bọn họ bởi vì gần Thiết Cốt Thành, cho nên cố ý đến xem náo nhiệt.
Long Hổ Thành lần này tới ba mươi tám tên Vũ Tông, sáu Vũ Vương!
Sáu tên Vũ Vương đều đứng giữa không trung, bạo phát khí tức Vương giả, Võ Giả xung quanh nhìn mà phát khϊế͙p͙!
- Chậc chậc.
Một tán tu cả kinh bật thốt.
- Không hổ là ngũ tinh thành trì, lại có nhiều cường giả Vũ Vương như vậy.
- Đúng vậy.
Có người phụ họa.
- Trận thế như thế, không kém ba mươi vạn đại quân ba quận chút nào.
- Vừa làm Thành chủ không bao lâu đã dám bắt dòng chính Lam gia, tên Vân Phi Dương này không muốn sống à?
- Tuổi còn trẻ rất dễ kϊƈɦ động
Mọi người nghị luận.
Không khó nhận ra, tất cả mọi người đều nghĩ Thiết Cốt Thành muốn xong đời.
Phải biết.
Ba mươi vạn đại quân chỉ được cái nhiều người, nếu bàn về bạo phát chân chính, Long Hổ Thành mạnh hơn nhiều lắm.
Dù có đại trận gia trì, bọn hắn tập thể xuất thủ oanh kϊƈɦ vài phút thù có thể phá vỡ trận pháp, cũng san Thiết Cốt Thành thành bình địa.
Nhưng bọn hắn rất khó hiểu.
Thành chủ Thiết Cốt Thành sao bắt được hai Vũ Vương kia, chẳng lẽ dùng thủ đoạn hèn hạ gì?
- A.
Vân Phi Dương đứng trêи thành lâu, cười nói:
- Người tới rất nhiều nha!
Lâm Nhược Hiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651800/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.