Sắc trời dần dần tối.
Máu tươi nhuộm đỏ tường thành, nhuộm đỏ khắp nơi.
Trêи không Thiết Cốt Thành, phiêu đãng mùi máu tươi gay mũi, còn ngoài thành, thi thể chất thành đống, có thể nói vô cùng thê thảm.
Qua hơn nửa ngày tử thủ, lần thứ hai địch quân công thành lấy kết thúc lui bại.
Mà còn hao tổn hơn vạn binh lực!
Vù vù!
Sau khi địch quân thối lui, bọn người Diệp Nam Tu đứng tại biên giới tường thành thở hổn hển, thời gian dài chém giết như thế, máu tươi phủ kín toàn thân, thuần linh lực cũng tiêu hao không còn.
- Tu ca!
Hắc Mao khó khăn cười nói:
- Ta giết bốn mươi hai người.
Khúc Vãn Ca nói:
- Ta cũng giết bốn mươi người.
Trong suốt thời gian thủ thành, hai người anh dũng giết địch, biểu hiện cực kỳ tốt.
- Cắt.
Diệp Nam Tu khinh thường nói:
- Ta giết hơn bảy mươi người, các ngươi quá kém!
Hắc Mao và Khúc Vãn Ca có chút cứng ngắc.
Nhưng vào lúc này, La Mục đi tới, ngừng chân trêи tường, thản nhiên nói:
- Lão tử giết 321 người, các ngươi được không?
Nói như vậy còn gì để so nữa.
Ba người tập thể trầm mặc.
Hồi tưởng lại tên này cầm thi thể loạn vũ trêи tường thành, hình ảnh hắn quét bay từng binh lính ra ngoài, da đầu cả bọn tê dại.
- Quận chúa, người không sao chứ?
Từ Phàm đi đến trước thành lâu, cung kính nói.
Lâm Chỉ Khê đứng trước lầu, trêи khải giáp cũng nhuộm đầy máu, sợi tóc lộn xộn, sắc mặt tái nhợt, nhưng vẫn khó che giấu thiên sinh lệ chất.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651776/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.